Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2134 - Chương 2134. Hàn Lão Lột Xác! (2)

Chương 2134. Hàn lão lột xác! (2)
Chương 2134. Hàn lão lột xác! (2)

“Ừ.” Vương Đằng gật đầu, nói: “Quên báo với mọi người, hiện giờ Địa tinh đã được đưa vào bản đồ của đế quốc Đại Càn, người của Địa tinh có thể đến đăng ký tài khoản thân phận của đế quốc Đại Càn.”

“Thật á.” Mấy người Võ Hành Vân vô cùng mừng rỡ.

“Đó là phần thưởng mà đế quốc Đại Càn dành cho ta.” Vương Đằng nói.

“Tốt! Tốt! Đây mới là niềm vui lớn) đây, vậy từ giờ người của Địa tinh chúng ta có thể thực sự gia nhập vũ trụ rồi.” Hồng Thiên Thạch nói.

“Không những thế, từ nay người của Địa tinh được coi như là công dân của đế quốc Đại Càn, nhận được sự bảo hộ của đế quốc Đại Càn.” Vương Đằng nói.

“Tin tức lớn thế mà ngươi không thông báo sớm cho chúng ta hay.” Hồng Thiên Thạch trách cứ.

“Ha ha ha, ta quên.” Vương Đằng cười nói.

“Vậy mà cũng quên được.” Hàn Bình cạn lời.

“Dù sao phần thưởng cũng nhiều lắm, ta đây vừa về, làm sao nhớ xuể.” Vương Đằng nói.

“...” Mấy người Hàn Bình nói không thành lời.

Đóâylà tiếng người sao?

Phần thưởng nhiều lắm, vừa nghe đã thấy là lại văn học Versailles rồi*.

(*văn học Versailles: cách nói vô tình thể hiện sự vượt trội của mình)

“À đúng rồi, suýt nữa thì quên mất chuyện quan trọng.” Vương Đằng lấy Thiên Thảo Uẩn Thân đan, nói: “Hàn lão, đây là đan dược luyện chế cho ngươi, nội thương trên thân thể ngươi dựa vào nó đó.”

“Gì cơ!?” Mấy người Hàn Bình giật mình: “Đã luyện xong rồi, ngươi luyện lúc nào thế?”

“Vừa xong.” Vương Đằng nói.

“...” Mấy người Hàn Bình chịu chết không nói gì được, cái tên Vương Đằng này trước giờ làm gì cũng khác thường, làm họ không tài nào đoán được.

“Thử đi.” Vương Đằng ném bình ngọc cho Hàn Bình.

Hàn Bình luống cuống tay chân bắt được, thứ này liên quan đến cơ thể hắn, nhỡ vỡ thì biết làm sao, vậy mà Vương Đằng cứ dửng dưng như không, hắn lại chẳng nói được gì, nội tâm phiền muộn quá thể.

Sau đó, hắn không kịp chờ đợi mở bình ngọc ra, một mùi thuốc thơm nồng nàn tỏa ra.

“Đây là đan dược cấp độ gì mà thơm thế?” Mấy người Võ Hành Vân, Hồng Thiên Thạch tò mò bu lại, hỏi.

“Cấp Tông sư thất phẩm!” Vương Đằng nói.

“???” Mấy người Võ Hành Vân trợn trừng mắt, nhìn Vương Đằng: “Cấp Tông sư... thất phẩm?”

“Đúng vậy, ta đã hỏi mấy vị Tông sư đan đạo rồi, họ nói Thiên Thảo Uẩn Thân đan này là công hiệu nhất trong việc khôi phục nội thương và nuôi dưỡng thân thể, nên ta chọn loại đan dược này.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“...” Mọi người.

Lý do to thật.

Vì có công hiệu tốt nhất nên chọn loại đan dược này.

Chắc cũng chỉ có tên Vương Đằng này mới có đủ tự tin nói như thế!

Đây chính là đan dược cấp Tông sư thất phẩm đó, nào phải thứ nói luyện là luyện ra được.

Nhưng Vương Đằng vừa về hôm nay đã luyện chế được ra nó, đúng là năng suất không ai bằng.

“Thế rốt cuộc bây giờ ngươi là Luyện đan sư cấp Tông sư mấy phẩm thế?” Hồng Thiên Thạch tò mò hỏi.

“Có thể luyện chế ra đan dược cấp Tông sư thất phẩm chỉ trong một ngày thì cũng phải là cấp Tông sư đỉnh phong đấy.” Ung Lương Công phỏng đoán.

“À thì... kỳ thật ta mới đạt cấp Tông sư lục phẩm thôi.” Vương Đằng ngượng ngùng nói.

“...” Mấy người Hồng Thiên Thạch.

Bọn họ lại rơi vào trạng thái ngạc nhiên.

Ai cũng ngơ ngác nhìn Vương Đằng mà chẳng biết nên nói gì.

Dáng vẻ của hắn giống như đang nói... ngại quá, ta mới đạt cấp Tông sư lục phẩm thôi, để mọi người thất vọng rồi.

“Ngươi mới là cấp Tông sư lục phẩm thì sao luyện chế được đan dược cấp Tông sư thất phẩm hả?” Võ Hành Vân nói.

“Đối với thiên tài thì luyện chế đan dược vượt cấp không phải là chuyện bình thường hay sao?” Vương Đằng nói.

“...” Mọi người.

Chuyện bình thường cái đầu ngươi!

Luyện đan sư bình thường nào có thể ở cấp Tông sư lục phẩm mà luyện chế ra được đan dược cấp Tông sư thất phẩm hả?

Đan dược cấp Tông sư, giữa mỗi phẩm giai có sự chênh lệch rất lớn, không đạt tới phẩm giai tương ứng mà cố tình luyện chế thì chỉ rước lấy thất bại thôi.

Tuy mấy người Võ Hành Vân không phải Luyện đan sư nhưng chuyện theo lẽ thường ấy vẫn phải biết.

“Ôi dào, không có gì đáng lo đâu.” Vương Đằng tùy tiện xua tay, sau đó giục giã nói: “Hàn lão, ngươi mau mau cầm đi thử đi.”

“Được!” Tâm trạng Hàn Bình có hơi phức tạp, vấn đề đeo bám hơn nửa đời hắn sắp được giải quyết khiến hắn không khỏi sinh ra cảm giác không chân thực.

Khi còn ở Địa tinh, vì vấn đề thân thể mà hắn buộc phải từ bỏ chuyện tu luyện, lặng yên ở trường Quân đội Hoàng Hải, cam chịu làm một người gác cổng.

Nếu không phải vì vụ hải thú Đông Hải bạo động thì có lẽ hắn đã tử vong mà không ai biết đến.

May sao sau đó gặp được Vương Đằng, chẳng những bảo vệ được cái mạng, mà còn cho hắn hy vọng thăng lên cấp Hành Tinh.

Và giờ lại mang cho hắn hy vọng khôi phục lại trạng thái thân thể đỉnh phong.

Tất cả, tất cả những việc đó đều làm nội tâm hắn vô vàn xúc động, đồng thời cũng cảm kích Vương Đằng khôn cùng.

Lúc này hắn không nói gì cả, chỉ đứng dậy, nắm thật chặt bình ngọc chứa Thiên Thảo Uẩn Thân đan, rồi đến phòng tu luyện.

Mọi người cũng chờ đợi ở bên ngoài phòng tu luyện.

Đối với mấy người Võ Hành Vân, Hàn Bình là võ giả đã đồng hành với họ từ thời kỳ nhỏ yếu của Địa tinh đến nay, nên họ cũng hy vọng hắn có thể khôi phục hoàn toàn, sau đó cùng họ chinh chiến tại vũ trụ tinh không này.

Mà đối với Vương Đằng, Hàn lão cũng là vị trưởng bối đáng tôn kính, không nhờ có họ, không biết Địa tinh đã ra sao, lại làm sao cho hắn cơ hội trưởng thành.

Vậy nên có thể giúp ích được chút gì đó khiến Vương Đằng vô cùng vui vẻ.

Mọi người lẳng lặng chờ đợi ở bên ngoài, không ai lên tiếng, chỉ có ánh mắt là đều nhìn đau đáu vào cánh cửa của phòng tu luyện.

Thời gian trôi qua từng chút một, khi Vương Đằng trở về đã mà buổi tối, mà Hàn Bình tiến vào phòng tu luyện gần như cả đêm vẫn chưa ra.

Sớm tinh mơ ngày hôm sau, mấy người Võ Hành Vân đợi mãi không thấy Hàn Bình bước ra thì rốt cuộc cũng bắt đầu lo lắng.

“Vương Đằng, liệu Hàn Bình không xảy ra vấn đề gì chứ?” Hồng Thiên Thạch hỏi.

Hết chương 2134.
Bình Luận (0)
Comment