Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2135 - Chương 2135. Hàn Lão Lột Xác! (3)

Chương 2135. Hàn lão lột xác! (3)
Chương 2135. Hàn lão lột xác! (3)

“Yên tâm đi, đan dược ta luyện chế làm sao có thể xảy ra vấn đề.” Vương Đằng giải thích: “Đi vào càng lâu chứng tỏ nội thương tích tụ trong cơ thể Hàn lão càng nhiều, cần có thời gian nhất định để hấp thu hiệu lực, từ từ thanh tẩy nội thương trong cơ thể.”

Mấy người Hồng Thiên Thạch gật đầu, họ vẫn rất tin tưởng vào Vương Đằng.

Nếu Vương Đằng nói không có vấn đề thì chắc chắn không có vấn đề.

Vương Đằng nhìn vào cửa phòng tu luyện và mở ‘đôi mắt Chân Thị’ ra, sau đó không khỏi sửng sốt, trên mặt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.

Uỳnh!

Ngay lúc này, cánh cửa phòng tu luyện ầm ầm mở ra.

Một bóng người bước ra từ bên trong.

“Đây?” Tất cả mọi người giật mình, vội vàng nhìn về phía trước, sau đó lộ vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy Hàn lão đi từ bên trong phòng tu luyện ra, nhưng không còn là dáng người còng lưng và khuôn mặt đầy nếp nhăn kia nữa.

Thân hình của hắn thẳng tắp, nếp nhăn trên mặt cũng biến mất rất nhiều, ngay cả mái tóc bạc trắng cũng biến thành nửa trắng nửa đen.

Nếu như trước kia trông Hàn lão như một ông già còng lưng tầm tám, chín mươi tuổi, thì nay trông hắn chỉ bốn, năm mươi tuổi là cùng.

Đặc biệt là khí chất bây giờ, trong tang thương lại có chút cương nghị, khoan thai không vội vàng, hệt như một ông trung niên đẹp lão.

Bảo sao mấy người Võ Hành Vân và Hồng Thiên Thạch lại nhìn đến bần thần.

“Ngươi là... Hàn Bình đó ư?” Hồng Thiên Thạch kinh ngạc hỏi.

“Đúng, là ta đây, sao không nhận ra à?” Hàn Bình cười ha ha, giọng điệu tràn trề sinh lực, không hề có chút già nua nào.

“Fuck thật!” Đám Hồng Thiên Thạch thấy hắn thừa nhận thì không khỏi xổ toẹt một câu chửi thề.

Không chỉ mấy người Hồng Thiên Thạch quá đỗi kinh ngạc, mà ngay cả Vương Đằng cũng không ngờ Hàn lão lại thay đổi nhiều tới vậy.

Thiên Thảo Uẩn Thân đan đỉnh vậy sao?

Vương Đằng chợt có chút hối hận vì đã tặng chín viên Thiên Thảo Uẩn Thân đan đi, đáng lẽ hắn phải giữ cho mình mấy viên để nhỡ sau này cần dùng.

May mà đan dược này không khó luyện chế, cùng lắm thì lần sau luyện chế lại là được.

“Ha ha ha...” Hàn Bình nhìn thấy phản ứng của mọi người thì không khỏi bật cười khoái chí, có thể thấy được hắn đang vô cùng phấn khởi.

Sau khi uống Thiên Thảo Uẩn Thân đan, hắn cảm thấy cả người mình như được lột xác.

Cảm giác nặng nề vốn luôn đè nặng lên cơ thế nay đã hoàn toàn biến mất, cả người nhẹ tênh như đặt được gánh nặng xuống.

Cuộc sống mới!

Đối với Hàn Bình, đây chính là cuộc sống mới!

“Vương Đằng, đan dược này lại có công hiệu kỳ diệu thế sao?” Hồng Thiên Thạch ngoái đầu hỏi Vương Đằng.

“Ta cũng không biết.” Vương Đằng xua tay: “Ta chỉ biết là nó có hiệu quả cao, nhưng không ngờ lại cao tới vậy.”

“...” Mọi người lập tức câm lặng.

Ngươi có thể đáng tin hơn chút xíu được không?

“Vương Đằng, cảm ơn ngươi!” Lúc này, Hàn Bình đi đến trước mặt Vương Đằng, trịnh trọng nói: “Nếu không nhờ ngươi thì ta đã mang bộ xương cốt già cỗi này xuống mồ rồi.”

“Hàn lão, quan hệ giữa chúng ta không cần những lời khách sáo ấy.” Vương Đằng cười nói.

“Chí phải, là ta làm kiêu, chuyện khác ta không muốn nhắc, nhưng ân tình của ngươi thì ta sẽ ghi tạc trong lòng.” Hàn Bình nói.

Vương Đằng mỉm cười, hắn chữa trị cho Hàn lão vốn không phải vì ân tình, nên cũng không đặt nặng lời này trong lòng.

“Tu vi của ngươi hình như đã đột phá.” Vương Đằng đột nhiên nói.

“Ta đột phá lên cấp Hằng Tinh!” Hàn Bình cười nói.

“Cái gì? Cấp Hằng Tinh!” Mấy người Hồng Thiên Thạch nhìn Hàn Bình với vẻ khó tin, như thể họ nghe được chuyện gì khó tin lắm.

“Sau khi uống đan dược ngươi cho, thương tích trong cơ thể ta được khôi phục, cảnh giới cũng tự nhiên đột phá, ta cũng không ngờ sẽ như vậy.” Hàn Bình nắm chặt tay, cảm nhận nguyên lực xao động bên trong cơ thể, cười nói.

“Đan dược này còn có tác dụng hỗ trợ đột phá ư?” Võ Hành Vân cực kỳ kinh ngạc hỏi.

“Không phải hỗ trợ đột phá, mà vì bản thân Hàn lão đã tích lũy đủ nhưng do nội thương trong cơ thể ảnh hưởng, nếu như không có nội thương này thì hắn đã đột phá từ lâu rồi.” Vương Đằng lắc đầu, giải thích.

“Thì ra là thế.” Mấy người Võ Hành Vân trầm ngâm tư lự.

“Không ngờ Hàn Bình là võ giả đầu tiên trong chúng ta đột phá cấp Hằng Tinh đó nha.” Hồng Thiên Thạch xúc động nói, trong giọng nói khó tránh khỏi lộ ra nỗi niềm hâm mộ.

Dù sao họ cũng xuất phát từ cùng một vạch, mà giờ Hàn Bình đã trở thành võ giả cấp Hằng Tinh trước họ.

Đến cả Võ Hành Vân cũng kém một chút.

“Ha ha ha, cho các ngươi thèm chết thôi.” Hàn Bình cười nói.

“Vênh váo!” Ung Lương Công bĩu môi nói.

“Vương Đằng, ngươi còn thừa viên đan dược nào không?” Long Trường Không đứng bên bèn hỏi.

“Còn sáu viên.” Vương Đằng nói.

Hắn luyện chế tổng cộng mười sáu viên đan dược, đưa mấy vị Tông sư ở Đế tinh chín viên, đưa Hàn lão một viên, giờ còn sáu viên.

“Còn sáu viên à, có thể cho chúng ta mỗi người một viên không.” Mấy người Hồng Thiên Thạch sáng ngời mắt lên, vội vàng nói: “Cần gì ngươi cứ nói.”

Ai cũng nhìn tận mắt sự thay đổi của Hàn Bình, loại đan dược này cũng rất quan trọng với họ.

Trên người họ đều đó hoặc nhiều hoặc ít những vết thương cũ, chỉ không nghiêm trọng như Hàn Bình mà thôi.

Nếu được dùng loại đan dược này, nội thương trên người họ có thể hoàn toàn loại bỏ, mà có khi cảnh giới của bản thân cũng tăng vọt lên cũng không biết chừng.

“Cầm đi.” Vương Đằng mỉm cười, lấy ra bốn viên, đưa cho mỗi người một viên: “Ta luyện chế không ít đan dược này, vốn định xem hiệu quả thế nào rồi sẽ đưa các ngươi sử dụng.”

Mấy người Hồng Thiên Thạch liếc nhìn nhau, không nhận viên đan dược ngay mà nói: “Chúng ta đều rất rõ giá trị của đan dược cấp Tông sư thất phẩm, chúng ta không muốn nhận không, chỉ có điều với thực lực của chúng ta hiện giờ không thể giúp ích gì cho ngươi, nên chúng ta chỉ có thể mặt dày nhận trước, sau này sẽ trả ơn ngươi.”

“Tự dưng các ngươi khách sao vậy, ta có chút không quen à nha.” Vương Đằng mỉm cười, nói: “Các ngươi đã muốn nhớ thì cứ nhớ đi, dù sao ta cũng không vội.”

Hắn biết nếu như không nói vậy thì mấy người Hồng Soái sẽ áy náy trong lòng, nên dứt khoát đồng ý.

Hết chương 2135.
Bình Luận (0)
Comment