Nhưng trước đây chỉ nghe nói, chứ chưa từng thật sự nhìn thấy.
Hôm qua nàng nhìn thấy trình độ linh trù của Vương Đằng, còn hôm nay nàng mới thật sự thấy dáng vẻ lúc luyện đan của Vương Đằng, thao tác lưu loát, điều khiển lửa theo ý muốn, tất cả đều khiến nàng kinh ngạc không thôi.
Cái tên này, đúng là yêu nghiệt mà!
Sau khi tiến vào vũ trụ, nàng mới càng ngày càng hiểu rõ sự đáng sợ của những thiên tài trong vũ trụ, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, Vương Đằng vẫn trở thành người xuất sắc trong đó.
Thiên phú, tài hoa như vậy, thật sự là tới từ cùng một tinh cầu với nàng sao?
Nếu không phải tận mắt nhìn Vương Đằng từng bước trưởng thành, thì nàng thậm chí còn hoài nghi liệu người trước mắt có phải là quái vật từ ngoài hành tinh thất lạc tới Địa tinh hay không.
Vương Đằng không biết Lâm Sơ Hàm đang nghĩ gì trong đầu, bây giờ đã tới lúc ngưng đan, cho dù hắn tràn đầy tự tin, thì trong thời khắc này cũng không dám sơ xuất.
Ngưng đan là bước vô cùng quan trọng, không được có chút sai lầm nào.
Đan dược Clara nhờ hắn luyện chế tên là Ngọc Lộ Thanh Linh đan, là một đan dược dùng để giải độc, không có gì quá đặc biệt, nên cũng không khó luyện chế.
Không biết đã qua bao lâu, bên trong lò luyện đan đột nhiên truyền ra tiếng ầm, dao động năng lượng vô hình lan rộng ra xung quanh, đầu tiên là va đập lên thành lò Hắc Vẫn, phát ra một tiếng “Coong”, sau đó một cột sáng lao ra.
Ầm ầm!
Lôi vân hội tụ trên bầu trời, sấm chớp rền vang.
Mấy viên đan dược bay lên từ trong cột sáng, xông thẳng lên bầu trời.
Rất nhiều người kinh ngạc.
Gần đây tông sư đan dược cấp Tông Sư nhiều vậy sao? Hai ngày trước vừa có một tông sư luyện chế xong, hôm nay lại có thêm một người nữa.
Clara và Trang Thái Huyên ở ngoài cửa mở to hai mắt kinh ngạc, bọn họ đã chuẩn bị xong tâm lý phải đợi lâu, kết quả Vương Đằng chỉ đi vào nửa ngày, lôi kiếp đã giáng xuống.
Tốc độ này quả thực khá nhanh!
“Hắn... Luyện chế xong rồi à?” Clara không chắc chắn hỏi.
“Còn nhanh hơn cả lần trước.” Trang Thái Huyên lờ đi sự tức giận với Clara, kinh ngạc nói.
“Đó là cái gì, đàn ông không thể nói nhanh, hạnh phúc sau này của chị vẫn ở trên người hắn.” Clara chợt nói.
“...” Trang Thái Huyên.
Đường nát này mà ngươi vẫn lái xe được!
Hai người đưa mắt nhìn nhau, không nói lời nào.
Ầm ầm!
Sấm sét giáng xuống, đánh lên cột sáng kia.
Clara không kìm được nắm chặt tay, sợ sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Không lâu sau, cả ba lôi kiếp đánh lên cột sáng đều bị cản lại.
Đan dược trong cột sáng không bị hư hại chút nào.
Lôi kiếp lần này hiển nhiên yếu hơn lần trước rất nhiều, Clara nhìn thấy cảnh tượng này, thì thả lỏng hơn không ít.
Ầm!
Luồng lôi kiếp thứ tư giáng xuống, cột sáng đã không chống đỡ được nữa, một bóng người xuất hiện trên bầu trời, đánh một quyền về phía lôi kiếp.
Sau đó lại có thêm hai luồng lôi kiếp đánh xuống, tất cả đều bị bóng người kia giải quyết một cách dễ dàng, sau đó lôi vân tản đi.
“Bóng dáng đó quen quá, sao cứ cảm thấy vị tông sư hôm nay chính là người mấy hôm trước nhỉ?”
Rất nhiều người nhìn thấy bóng dáng của Vương Đằng, mặc dù xuất hiện rất mơ hồ trong lôi quang, nhưng không hề ngăn được bọn họ nhìn thấy chiến kỹ mà Vương Đằng thi triển.
Chiến kỹ như nhau, cũng mạnh mẽ như vậy, rất nhiều người vừa nhìn đã nhận ra.
Người đàn ông trung niên đã chiêu đãi Vương Đằng ở liên minh Phó Chức Nghiệp lúc trước là một trong số đó, hắn nhận ra Vương Đằng, đáy lòng thực sự kinh ngạc không thôi.
Hiệu quả luyện đan của vị tông sư Vương Đằng này cao đến đáng sợ.
Hai ngày trước chỉ một ngày đã luyện chế được đan dược có độ khó cao như Thiên Thảo Uẩn Thân đan, hôm nay chỉ cần nửa ngày đã luyện chế được đan dược lục phẩm.
Đan đạo tông sư nào có tốc độ như vậy chứ?
Dù sao thì hắn cũng chưa từng thấy.
Chẳng trách mấy tông sư Địa tinh kia đều qua lại thân thiết với tông sư Vương Đằng, không phải là không có lý.
Hắn cảm thấy mình cũng nên làm chút gì đó, bắp đùi vàng to như vậy đặt ở trước mặt, không nên ôm chặt sao?
Cùng lúc đó, sau khi Vương Đằng thu hồi đan dược, thì đi ra khỏi phòng luyện đan.
Clara và Trang Thái Huyên lập tức chạy tới.
“Bá tước Vương Đằng, thế nào rồi?” Clara có phần khẩn trương hỏi.
“Luyện chế xong rồi.” Vương Đăng lấy một bình ngọc ra đưa cho đối phương.
“Cảm ơn! Cảm ơn! Bá tước Vương Đằng, ngươi thật sự đã giúp ta một việc lớn.” Clara coi cái bình như báu vật nâng niu trong bàn tay, vô cùng kích động, liên tục cảm ơn.
Nhìn dáng vẻ của nàng, đoán chừng nếu không phải Lâm Sơ Hàm còn đang ở đây, thì nàng đã muốn ôm ấp yêu thương hắn từ lâu rồi.
Trang Thái Huyên nhìn một viên đan dược lẻ loi trong bình ngọc, khóe mắt giật giật.
Nàng thấy rõ ràng, vừa rồi có ít nhất bốn năm viên đan dược trong cột sáng, kết quả bây giờ chỉ có một viên.
Không cần nghĩ cũng biết những viên đan dược kia đã đi đâu.
Quá hiểm độc!
Nhưng nàng cũng không dám nói gì, nàng biết quy tắc khi mời luyện đan sư luyện đan.
Clara chỉ cần một viên đan dược, vậy thì số đan dược còn thừa lúc luyện chế ra chính là của luyện đan sư.
“Không cần khách khí.” Vương Đằng lạnh lùng nói.
“Sau này ngươi còn có phân phó gì, cứ việc tới tìm ta, ta làm việc ở Vạn Bảo các, nên ít nhiều gì cũng có vài biện pháp với một số hàng hóa đặc biệt.” Clara chớp mắt, chân thành nói.
“Được, ta nhớ câu này rồi.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hắn gật đầu.
Sau đó Clara có vẻ việc gấp, lại nói thêm vài câu cảm ơn, rồi vội vàng cáo từ rời đi.
Trang Thái Huyên liếc nhìn Lâm Sơ Hàm ở bên cạnh, nhớ tới câu nói trước đó của Clara, ánh mắt có hơi kỳ lạ. Nàng cũng không tiện ở lâu, rời đi với Clara.
“Sao ta cứ cảm thấy ánh mắt Trang Thái Huyên nhìn ta có phần kỳ lạ nhỉ?” Lâm Sơ Hàm nhíu mày, hoài nghi nói.
“Có sao? Sao ta không cảm nhận được.” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Trực giác của phụ nữ.” Lâm Sơ Hàm nói: “Nhưng chắc không phải là chuyện gì lớn, vẫn chưa đến mức nàng phải làm gì đó với ta.”
“Cũng đúng, trừ khi nàng không quan tâm tới Trang gia nữa.” Vương Đằng cười nói.