Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2177 - Chương 2177. Không Rõ Đầu Đuôi! (2)

Chương 2177. Không rõ đầu đuôi! (2)
Chương 2177. Không rõ đầu đuôi! (2)

“Ta ở bên lãnh địa trì hoãn một thời gian, xuất phát khá muộn.” Vương Đằng lắc đầu nói.

Sau đó hắn đã bắt đầu nói chuyện với mọi người. Đám người Cơ Hạo Thần đến sớm hơn hắn, càng quen thuộc nơi này hơn, nhưng bọn họ cũng biết không nhiều, vì thiên tài các thế lực đều tự tạo nhóm riêng, không có giao lưu gì.

Nhưng Vương Đằng đã biết được một tin tức quan trọng từ trong miệng bọn họ. Đế tử kia vậy mà cũng đến, đang ở trong khoang thuyền, chưa ra ngoài.

Điều này khiến Vương Đằng rất bất ngờ, tình hình của Đế tử kia rốt cuộc là thế nào?

Sau khi ma hóa mà vẫn có thể được thả ra sao? Hơn nữa bảy đại học viên tinh không lại cũng bằng lòng tiếp nhận?

Tất cả đều trở nên không rõ đầu đuôi.

Về chuyện Đế Tử ở đế quốc Đại Càn, Vương Đằng cũng không hỏi nhiều.

Bởi vì đám người Vũ Nguyên Duệ hoàn toàn tỏ vẻ giữ kín như bưng, vừa thấy đã biết không muốn nhiều lời, thậm chí nhìn dáng vẻ của bọn họ, đoán chừng là cũng không biết nhiều.

Nhưng cũng đúng, chuyện liên quan đến chuyện bí hiểm kia, quả thật không phải chuyện mà mấy võ giả còn trẻ như bọn họ có thể biết.

Thiên tài, cuối cùng chỉ là thiên tài!

Bọn họ còn chưa đạt tới trình độ có thể nắm giữ tất cả bí mật!


Giống như Vương Đằng vậy, cái gì cũng biết một chút, lại như người không biết gì cả, đoán chừng cũng không nhiều.

“Vương Đằng, hình như bọn họ đều đang nhìn ngươi.” Tiếng nói Cơ Hạo Thần đã cắt ngang suy nghĩ của Vương Đằng.

“Người nào đang nhìn ta? Nam hay nữ vậy?” Vương Đằng tỏ vẻ tò mò, nhìn xung quanh một chút.

Mọi người: “...”

Ặc, cái bản mặt tỏ vẻ có phải lại có mỹ nữ đang để ý ta hay không là cái quỷ gì vậy!

Thằng nhóc thật sự là một tên biến thái sao?

“Hầu như tất cả mọi người đều đang nhìn ngươi.” Timothy dở khóc dở cười khẽ nói ra.

“Ta còn tưởng là mỹ nữ nào đó trông thấy dung nhan tuyệt thế của ta, nguyện cúi người dưới gấu quần của ta.” Vương Đằng tiếc nuối nói.

Mọi người: “...”

“Ngươi còn biết xấu hổ hay không.” Nguyệt Kỳ Xảo nhịn không được liếc mắt nói.

Khuôn mặt đẹp của Lãnh Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh cũng đầy hơi lạnh, lúc này nàng cũng tỏ vẻ không nỡ nhìn thẳng.

Người này thật vô sỉ!

Vương Đằng vẫn luôn cho nàng một loài cảm giác không chân thật, rõ ràng rất mạnh, nhưng lại không màng quy củ như vậy, hoàn toàn khác với những thiên tài kiêu ngạo khác.

Nhưng Vương Đằng cũng có kiêu ngạo, sự kiêu ngạo của hắn ở trong lòng nhiều hơn. Chỉ khi người khác động đến giới hạn của hắn, loại kiêu ngạo này mới có thể thể hiện ra.

Trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, nàng cũng đã thấy rõ điều này.

“Khuôn mặt của ta đẹp trai như vậy, đương nhiên là ta có.” Vương Đằng nói với Nguyệt Kỳ Xảo.


“...” Nguyệt Kỳ Xảo tức khắc càng thêm cạn lời.

Người hèn hạ là vô địch.

Trình độ vô sỉ của người này đã đến cảnh giới nhất định.

“Có lẽ bọn họ cũng biết ngươi đã leo lên Tinh bảng.” Nhị hoàng tử Vũ Nguyên Duệ lắc đầu cười, nói.

“Biết thì biết thôi, còn có thể làm gì ta hay sao.” Vương Đằng nhìn quanh một vòng, không chút để ý nói.

Thậm chí trong lòng hắn còn có hơi chờ mong, nhiều thiên tài như vậy, đó đều là thuộc tính bong bóng, hy vọng bọn họ mau đến tìm hắn gây chuyện.

“Lòng dạ ngươi thật rộng lớn.” Cơ Hạo Thần nói.

“Những người này chỉ xếp sau, những thiên kiêu trong học viện tinh không mới là mối phiền phức lớn nhất của ngươi.” Nhị hoàng tử Vũ Nguyên Duệ nhắc nhở.

“Ta biết.” Vương Đằng khẽ gật đầu, trông thấy Langdon đứng một bên không nói câu nào. Đồng tử xoay chuyển, hắncười tủm tỉm nói: “Ơ, Langdon, ngươi cũng ở đây à, gần đây người của gia tộc Pylax có kế hoạch gì nhằm vào ta không?”

“?” Mọi người.

“?” Langdon cũng có vẻ mặt ngơ ngác. Thằng nhóc này ra bài không theo lẽ thường mà, loại chuyện này có thể hỏi như thế sao?

“Không có hả? Không đúng nha, thế nhưng những lão già kia của gia tộc Pylax các ngươi lại hận ta muốn chết đó.” Vương Đằng sờ cằm nghi hoặc nói.

“Khụ khụ.” Langdon ho khan một tiếng, gương mặt lộ ra nụ cười khổ: “Vương huynh, chuyện của gia tộc, ta lại rất ít khi tham dự.”

“Không thể nào nha, ngươi lại là thiên tài duy nhất lần này của gia tộc Pylax các ngươi gia nhập vào bảy đại học viện tinh không.” Vương Đằng không tin nói.

Trong lòng hắn còn rất tò mò đối với tên Langdon này đấy. Người này không có sự lạnh lùng và kiêu ngạo vốn có của gia tộc Pylax, cũng chưa từng biểu hiện địch ý gì với hắn.

Chuyện này rất kỳ quái!

Toàn bộ người của gia tộc Pylax đều hận hắn thấu xương, nhưng người này lại không có sự thù hằn như vậy.

Hoặc là hắn che giấu quá tốt, hoặc là chính hắn cũng không có quá nhiều lòng trung thành với gia tộc Pylax.

Cho dù là mé nào, đều đáng để Vương Đằng để ý.

Huống chi trên người đối phương còn có tin tức của Lửa Hôi Bạch.

“Bất luận ngươi có tin hay không, ta không có bất kỳ thành kiến nào đối với Vương huynh đây.” Langdon Dáng nói với vẻ thành khẩn.

“Là vậy ư?” Vương Đằng ý tứ sâu xa cười cười, vỗ vai hắn nói: “Vậy chúng ta cùng ở trong học viện tinh không thì cần phải ở chung với nhau thật tốt đó nha.”

“Nhất định! Nhất định rồi!” Langdon cười ha hả gật đầu nói.

Sắc mặt của những người khác đầu rất quái lạ. Hai kẻ này đều là một bộ hòa hòa thuận thuận là nghiêm túc thật đấy à.

...

Bọn người Vương Đằng ở lại tán gẫu, những người khác cũng đang hạ giọng khẽ thảo luận với nhau, mà đối tượng của cuộc thảo luận không ai khác chính là Vương Đằng.

“Kia chính là Vương Đằng đã leo lên Tinh bảng!”

“Thoạt nhìn hình như rất bình thường mà, người có thể leo lên Tinh bảng không phải là những thiên kiêu vô cùng lóa mắt sao.”

“Nghe nói người này đến từ đế quốc Đại Càn của cương vực Lưu Quang, trái lại chỗ đó cũng từng xuất hiện thiên kiêu leo lên Tinh bảng, xem ra là nội tình thâm sâu.”

“Nói chứ hắn thế mà lại đi chọn học viện tinh không thứ bảy, không biết nghĩ thế nào nhỉ?”

“Đúng vậy, ba học viện tinh không xếp đầu thì không chọn, lại đi chọn học viện tinh không thứ bảy xếp bét.”

“Nghe nói hắn nắm giữ rất nhiều loại nguyên lực, sẽ không phải là vì chuyện này đi?”

Hết chương 2177.
Bình Luận (0)
Comment