Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2198 - Chương 2198. Ta Cảm Thấy Ngươi Rất Thích Hợp Làm Hậu Thuẫn! (2)

Chương 2198. Ta cảm thấy ngươi rất thích hợp làm hậu thuẫn! (2)
Chương 2198. Ta cảm thấy ngươi rất thích hợp làm hậu thuẫn! (2)

“...” Nguyệt Kỳ Xảo trầm mặc một lát, do dự nói: “Hình như... Không có!”

Nàng căn bản không nghe ra!

Nhưng nhìn dáng vẻ như muốn ăn thịt người của đối phương, nàng cảm thấy Vương Đằng quả thực đang sỉ nhục gia tộc của đối phương.

“Được rồi, nói chuyện phiếm kết thúc ở đây, ta không có nhiều thời gian lãng phí ở đây với các ngươi đâu.” Thanh niên có mái tóc dài màu nâu khoát tay, tỏ ra không kiên nhẫn nói.

“Học trưởng đi thong thả.” Vương Đằng nói: “Cảm ơn học trưởng đã chủ trì công đạo cho những học đệ, học muội yếu kém chúng ta.”

“...” Thanh niên có mái tóc dài màu nâu liếc nhìn hắn một cách kỳ lạ, nói: “Lâu rồi mới thấy một kẻ thú vị như ngươi, làm quen một chút, ta tên là Wood!”

“Wood!!!” Cả người Chúc Long Sơn chấn động, kêu lên: “Ngươi là Wood đó ư!”

“Ồ, có vẻ như ngươi biết ta!” Wood liếc nhìn Chúc Long Sơn, kinh ngạc nói.

“Anh trai của ta từng nhắc tới học trưởng Wood với ta, xin học trưởng Wood thứ lỗi, vừa rồi là ta mạo phạm.” Mắt Chúc Long Sơn xuất hiện vẻ kiêng kỵ, sắc mặt cứng ngắc nói.

Trong lòng hắn hơi kinh ngạc, sao Vương Đằng lại tìm được vị này tới đây, chẳng lẽ bọn họ có quan hệ gì sao?

Tranh chấp học viên bình thường, căn bản không thể liên quan tới nghị viên trong hội Trọng tài của học viện mới đúng.

Vương Đằng kinh ngạc nhìn Chúc Long Sơn, kẻ này vừa nghe thấy tên Wood, thái độ lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ, có thể nói là lật mặt.

Phải biết rằng trước đó hắn còn bày ra bộ dạng ông trời thứ nhất, ta thứ hai, căn bản không đặt bọn họ vào mắt, cho dù người trong hội Trọng tài của học viện đã tới, cũng không sợ hãi.

Nhưng bây giờ, giống như là nhận thua trá hình vậy...

Chênh lệch trước sau quá lớn, khiến người khác có hơi phản ứng không kịp.

Nguyệt Kỳ Xảo cũng rất kinh ngạc, nhìn Chúc Long Sơn, rồi lại nhìn Wood, dường như đã nhận ra gì đó.

“Không sao! Không sao!” Wood cười ha ha, cũng không làm khó hắn nữa.

“Vương Đằng, hôm nay có học trưởng Wood ra mặt, ta không làm khó ngươi, nhưng lần sau, thì ngươi không may mắn như vậy nữa đâu, ta vẫn sẽ tới tìm ngươi, nhớ kỹ tên của ta, Chúc Long Sơn!” Chúc Long Sơn hơi kín đáo nhìn Vương Đằng, sau đó cùng Wood bay lên phi thuyền trên đỉnh đầu.

“Hoan nghênh tới nữa.” Vương Đằng ở dưới vẫy tay.

Thân hình của Chúc Long Sơn không khỏi ngừng lại một chút, vẻ mặt hơi đen lại.

Wood quay đầu nhìn Vương Đằng, cười nhạt, rồi quay người đi vào phi thuyền.

Một đoàn người đi theo phía sau Wood. Sau khi lần lượt đi vào phi thuyền, đóng cửa khoang lại, phi thuyền biến mất trước mặt Nguyệt Kỳ Xảo và Vương Đằng trong nháy mắt.

“Ha ha ha...” Nguyệt Kỳ Xảo không nhịn được bật cười lớn, nói: “Ngươi có nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của hắn không, đen như đít nồi ấy.”

“Hả giận chưa?” Vương Đằng hỏi.

“Ừm...” Nguyệt Kỳ Xảo ngừng cười, trừng to mắt, cân nhắc một chút, nói: “Hết một nửa, nhưng một nửa còn lại, ta tự trút ra, không phiền ngươi ra tay.”

“Có chí khí.” Trong lòng Vương Đằng sửng sốt, sau đó giơ một ngón tay cái với Nguyệt Kỳ Xảo.

“Xì, ngươi đang chế nhạo ta đấy à.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.

“Ta đâu có chế giễu người, ngược lại còn có hơi khâm phục ngươi.” Vương Đằng cười: “Chúc Long Sơn kia có lẽ là thiên tài của tộc Chúc Long, tộc này rất mạnh mẽ, không những có thân xác mạnh, có thể hóa thành thân Chúc Long, ánh mắt của bọn họ còn có năng lực đặc biệt hơn. Nếu ngươi thật sự đối đầu với bọn họ, thì phải cẩn thận.”

Hắn nói một số đặc trưng của tộc Chúc Long với Nguyệt Kỳ Xảo, thực ra đây cũng không phải là bí mật gì, có một vài cường giả cũng biết.

Dù sao thiên phú của chủng tộc này, chủng tộc khổng lồ giống như tộc Chúc Long, đương nhiên sẽ không giấu được người ngoài.

Cho nên hắn lập tức biết thời biết thế nói với Nguyệt Kỳ Xảo, cũng coi như là bán một ân huệ cho nàng.

Huống hồ cũng là bởi vì hắn, Nguyệt Kỳ Xảo mới xung đột với Chúc Long Sơn kia.

“Tộc Chúc Long sao, ta biết rồi.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, ánh mắt hơi lóe lên.

“Ngoài ra, lời hắn nói trước đó ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, hắn có một anh trai giữ chức trong hội Trọng tài học viện, còn là một nghị viên, xem ra địa vị không thấp, đánh nhỏ, khó tránh sẽ dây tới lớn.” Vương Đằng lại nhắc nhở.

“Ta biết, nhưng dù sao đây cũng là ở bên trong học viện, chắc chắn bọn họ không thể một tay che trời được.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

“Điều này cũng đúng.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Vả lại nếu ta không được, thì không phải còn có ngươi sao.” Nguyệt Kỳ Xảo gian xảo cười nói.

“Ta cảm thấy ta nên thu hồi những lời vừa rồi lại.” Vương Đằng dở khóc dở cười, vừa nãy còn khen Nguyệt Kỳ Xảo có chí khí, bây giờ đã lộ ra nguyên hình rồi.

“Ta cảm thấy ngươi rất thích hợp àm hậu thuẫn, cố lên nhé...” Nguyệt Kỳ Xảo cười ha ha, thành khẩn nói: “Sau này nhờ vào ngươi rồi!”

Vương Đằng hơi cạn lời.

Có thể nói ra chuyện chỗ dựa thẳng thắn như vậy, ở chỗ hắn Nguyệt Kỳ Xảo chắc chắn là người đầu tiên.

Nhưng nghĩ lại tính cách lúc trước của nàng, hình như không phải như vậy mà?

Lúc trước ở cuộc chiến thiên tài tranh bá, đối phương hận hắn tới ngứa răng.

Đương nhiên là vì Vương Đằng đã đập đầu của đối phương, nếu không cũng sẽ không trêu chọc tới người phụ nữ này.

Bỗng nhiên Vương Đằng cảm thấy có phải phụ nữ đều nên đánh một phát không, nếu không sao có thể ngoan ngoãn dễ bảo chứ!

Hình như rất có lý.

Hắn không khỏi sờ cằm, thầm gật đầu.

“Ngươi đang nghĩ cái gì?” Nguyệt Kỳ Xảo đột nhiên cảm thấy biểu cảm của hắn hơi kỳ lạ, hình như toát ra ý phơi phới, nhìn là biết không phải nghĩ chuyện tốt đẹp gì.

“Khụ khụ.” Vương Đằng ho khan, xua tay nói: “Không có gì, không có gì.”

“Kỳ cục.” Nguyệt Kỳ Xảo nghi ngờ nhìn hắn, giống như đã nghĩ ra cái gì, hỏi: “Mà hình như ngươi khá quen tộc Chúc Long?”

“Lúc ta ở hành tinh phòng ngự số 29 của đế quốc Đại Càn, từng gặp một tộc Chúc Long bị loài Hắc Ám cướp lấy cơ thể.” Vương Đằng nói.

“Đúng rồi, ta quên mất ngươi là võ giả quân đội.” Nguyệt Kỳ Xảo chợt hiểu ra, lại kinh ngạc hỏi: “Nói như vậy, ngươi từng giao đấu với tộc Chúc Long à?”

“Tộc Chúc Long kia là cấp Giới Chủ!” Vương Đằng thản nhiên nói.

Hết chương 2198.
Bình Luận (0)
Comment