Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2202 - Chương 2202. Lĩnh Ngộ Ngũ Hành Kiếm Vực! (2)

Chương 2202. Lĩnh ngộ Ngũ Hành kiếm vực! (2)
Chương 2202. Lĩnh ngộ Ngũ Hành kiếm vực! (2)

“Cầm thú.” Miêu Đào cạn lời nói.

Mấy sinh viên cũ cười càng vui vẻ hơn.

Nhưng rất nhanh sức chú ý của bọn họ đã bị bên Vương Đằng thu hút, bọn họ phát hiện Vương Đằng đang di chuyển ở các khu vực, không dừng lại ở một khu vực quá lâu, giống như rất nhanh đã cảm ngộ xong rồi vậy.

“Hắn đang làm cái gì?” Có người không nhịn được, hỏi.

“Xem không hiểu, lẽ nào là đang tìm ý cảnh kiếm đạo thích hợp cho bản thân cảm ngộ à?” Thanh niên kia nghi ngờ hỏi.

“He, học đệ này hình như hơi thú vị.” Miêu Đào rất hứng khởi cười nói.

“Vừa nãy còn mắng chúng ta cầm thú, bản thân ngươi lại nhắm vào học đệ.” Thanh niên ở bên cạnh trêu đùa, nói.

“Cút!” Sắc mặt Miêu Đào chợt đen.

Lúc này thu hoạch của Vương Đằng rất phong phú, đồng bằng Kiếm Vũ này đúng là một bảo địa, chỉ gần nửa ngày, hắn đã thu hoạch được không ít bong bóng thuộc tính, cảm ngộ của hắn về kiếm đạo cũng tăng lên rất nhiều.

Quan trọng nhất là cảm ngộ kiếm đạo này không giới hạn ở Kim kiếm vực, còn có các loại kiếm vực khác.

Đối với Vương Đằng, đây đúng là cái bánh từ trên trời rơi xuống.

Gần nửa ngày, Vương Đằng đã gom đủ kiếm vực của thuộc tính nguyên lực Ngũ hành rồi, hơn nữa tất cả đều đạt trình độ nhị giai.

Có thể tăng nhanh như vậy hoàn toàn là vì cảm ngộ của Vương Đằng đối với lĩnh vực nguyên lực Ngũ hành vốn đã không thấp, cơ bản đều đã đạt đến ba giai, bốn giai. Bây giờ hắn chỉ là mượn sự trợ giúp cảm ngộ ý cảnh kiếm đạo để chuyển hóa Kiếm lĩnh vực khác thôi.

“Thử xem có thể dung hợp thành Ngũ Hành kiếm vực không?” Vương Đằng dừng bước, ngồi khoanh chân, Kiếm lĩnh vực của năm loại thuộc tính nguyên lực xoay vòng quanh người hắn, từ từ mở rộng ra.

Kiếm quang nhỏ bé năm loại màu sắc vàng kim, xanh lá cây, đỏ, xanh da trời giống như cá bơi, xuyên qua nước mưa đầy trời, qua lại tự do.

Thời gian dần dần trôi qua.

Nháy mắt đã lại qua nửa ngày, đại lục của học viện tinh không thứ bảy đã tiến vào ban đêm, mười mặt trăng treo cao trên bầu trời, như kỳ quan.

Đại lục của bảy đại học viện tinh không này dù là mặt trời hay là mặt trăng đều không chỉ có một, vì đại lục thực sự quá lớn, chỉ một hằng tinh hoặc một vệ tinh thì không thể duy trì được môi trường sinh thái của đại lục.

Đương nhiên ngoài những hằng tinh và vệ tinh này ra, còn có những cường giả sức mạnh to lớn chống đỡ bảy đại lục này.

Chỉ cần là võ giả thì đều nhìn ra được điểm kỳ lạ của bảy đại lục này, nếu là đại lục bình thường thì hoàn toàn không thể tồn tại lâu dài trong Loạn tinh hải.

Nguyệt Kỳ Xảo ở phía xa nhìn Vương Đằng, nàng đã đến giới hạn rồi, cả người đau đớn, không thể không ra ngoài.

Nhưng nàng không ngờ Vương Đằng lại vẫn chưa muốn đi, hơn nữa trông dáng vẻ hình như đã lĩnh ngộ cái gì đó.

Người này đúng là yêu nghiệt!

Nàng không khỏi lắc đầu, bước ra bên ngoài đồng bằng Kiếm Vũ.

“Lại một người ra!” Ánh mắt Miêu Đào sáng lên.

Mặc dù trời đã tối, nhưng nàng chưa đi thì những người khác cũng không rời đi, thậm chí còn nhiều người hơn.

Một số học viên cũ đi ra, gặp đám Miêu Đào, phát hiện bọn họ đang để ý tới hai học sinh mới, cũng dừng lại.

Đám học viên cũ luôn chú ý tới học viên mới, bởi vì gần như mỗi khóa học viên mới đều xuất hiện thiên tài tuyệt đỉnh.

Những thiên kiêu này chắc chắn sẽ dấy lên trong khoảng thời gian ngắn, trở thành những nhân vật làm mưa làm gió trong học viện.

Mà những thiên kiêu này chắc chắn là đối tượng đáng để bọn họ kết giao hoặc lôi kéo.

Thời điểm tốt nhất để kết giao là trước khi bọn họ trưởng thành.

Dĩ nhiên, bản thân bọn họ cũng là thiên tài, không đến mức phải xu nịnh, chỉ là vấn đề hứng thú mà thôi, trao đổi bình đẳng.

“Là cô gái kia.”

Nguyệt Kỳ Xảo tới gần vùng giáp ranh đồng bằng Kiếm Vũ, không ít người thấy rõ bộ dáng của nàng, trong lòng càng kinh ngạc hơn.

Diện mạo Nguyệt Kỳ Xảo chắc chắn là cấp bậc Nữ Thần, bỗng chốc khiến cho không ít võ giả nam nhìn đến ngẩn ngơ.

Đặc biệt là trong màn mưa, ánh trăng chiếu xuống, càng tôn lên vẻ đẹp như Tiên Tử đêm rằm của nàng.

“Thật đẹp!”

Một số người không kiềm chế được thì thào thốt lên.

“Tiền đồ!” Miêu Đào không nhịn được liếc mắt. Dám người kia dẫu sao cũng học viên cũ rồi, dù là người đẹp trên bảng Nữ Thần Tinh Không cũng đã gặp rồi, giờ phút này lại có thể bị một học viên mới mê hoặc.

“Ngươi ghen tỵ rồi.” Tên thanh niên lúc trước kia không nhịn được cười ha ha, nói.

“Ta ghen tỵ á?” Miêu Đào giống như con mèo cái nổi cáu, trừng mắt nhìn thanh niên cách đó không xa.

Vốn dĩ nàng lớn lên cũng không đến nỗi nào, có thể coi là xinh đẹp, nhưng vẫn thua kém Nguyệt Kỳ Xảo. Tuy nhiên sao nàng thừa nhận mình không bằng người khác được.

Phụ nữ trước giờ đều rất cố chấp ở phương diện này.

“Lòng yêu thích cái đẹp mọi người đều có, chúng ta thấy xinh đẹp, cảm thán một chút ngươi đã giễu cợt chúng ta, ngươi không phải ghen tỵ thì là gì?” Có người trêu ghẹo nói.

“Bà đây khinh bỉ các ngươi!” Miêu Đào liếc mắt nói.

Lúc này, Nguyệt Kỳ Xảo vừa hay đi ra, nghe được lời của bọn họ, sắc mặt hơi kỳ quái.

Nhưng trong nội tâm nàng tò mò nhiều hơn.

Sao nơi này tụ tập nhiều người như vậy?

Đêm hôm khuya khoắt còn không về, chẳng lẽ đệ tử học viện tinh không cũng chăm chỉ như vậy sao?

“Em gái nhỏ, có thể qua đây nói chuyện được không?” Miêu Đào nhìn về phía Nguyệt Kỳ Xảo vẫy tay.

“Em gái nhỏ?” Nguyệt Kỳ Xảo nhíu mày, cái xưng hô quái quỷ gì vậy, nhưng không ai duỗi tay đánh người đang cười, nhìn dáng vẻ đối phương cũng không giống như muốn tìm nàng gây phiền toái. Nàng đi tới hỏi: “Học tỷ tìm ta có chuyện gì?”

“Không có chuyện gì, chúng ta chỉ muốn hỏi tên của ngươi, xem thứ hạng của ngươi.” Miêu Đào cười nói.

“Ta tên Nguyệt Kỳ Xảo.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, nói.

“Nguyệt Kỳ Xảo, tên rất hay, học muội người cũng như tên, là một người rất xinh đẹp.” Miêu Đào khen ngợi nói.

“Học tỷ quá khen rồi, ngươi cũng rất đẹp.” Nguyệt Kỳ Xảo không quen lắm. Vị học tỷ này nhiệt tình quá, nhưng mà ngẫm lại lúc trước đối phương không nhận ra bọn họ nhưng vẫn có lòng tốt nhắc nhở, có lẽ tính cách họ như thế.

Hết chương 2202.
Bình Luận (0)
Comment