Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2201 - Chương 2201. Lĩnh Ngộ Ngũ Hành Kiếm Vực!

Chương 2201. Lĩnh ngộ Ngũ Hành kiếm vực!
Chương 2201. Lĩnh ngộ Ngũ Hành kiếm vực!

Mấy bong bóng thuộc tính được niệm lực tinh thần của Vương Đằng quét lấy, hòa vào đầu của hắn, từng đoạn cảm ngộ hiện ra.

“Kim kiếm vực!” Trong mắt Vương Đằng toát lên vẻ kinh ngạc, Kim kiếm vực vừa hay có thể tăng cấp ‘kiếm vực Kim Lôi’ của hắn.

Chỉ mấy bong bóng thuộc tính vừa rồi kia thôi đã đủ để ‘kiếm vực Kim Lôi’ của hắn tăng lên không ít. Mặc dù tạm thời không thể đột phá tam giai, nhưng lại có thể khiến nội tình cảm ngộ kiếm đạo của hắn tăng cường không ít.

Đây là chuyện tốt!

Vương Đằng nhìn xung quanh, không còn thấy bong bóng thuộc tính nữa, trong lòng hiểu ra, chắc bong bóng thuộc tính này là ngẫu nhiên sinh ra, không phải lúc nào cũng xuất hiện.

Hắn trực tiếp đứng nguyên tại chỗ, không đi vào trong nữa, nơi này vừa có giúp ích cho hắn cảm ngộ Kiếm lĩnh vực nhị giai.

Còn đi vào nữa thì sẽ càng cao sâu hơn.

Cơm phải ăn từng miếng, đi phải đi từng bước.

Tất cả đều phải tiến dần từng bước, Vương Đằng không hề nóng vội, cứ từ từ là được.

Còn Nguyệt Kỳ Xảo thì dừng lại ở ngoài bốn trăm mét, nhắm mắt cảm ngộ tỉ mỉ.

Nhưng nàng không ở khu vực của Vương Đằng, mà nằm ngoài mấy trăm mét.

Đồng bằng Kiếm Vũ này vô cùng kỳ diệu, giọt mưa của mỗi một khu vực có thể đều chứa đựng cảm ngộ khác nhau.

Ví dụ khu vực này của Vương Đằng có thể là Kim kiếm vực, khu vực kia của Nguyệt Kỳ Xảo thì rất có thể là Thủy lĩnh vực. Vương Đằng nhớ cái Nguyệt Kỳ Xảo nắm giữ chính là ‘lĩnh vực Thủy Nguyệt’ do Thủy lĩnh vực và lĩnh vực tinh thần dung hợp!

Nói tóm lại, cảm ngộ chứa đựng trong mỗi một giọt nước mưa của đồng bằng Kiếm Vũ này đều không giống nhau.

Không có một giọt nước mưa nào là giống nhau!

Cho dù ở cùng một khu vực, giọt mưa rơi xuống không cùng thời gian thì cảm ngộ chứa đựng cũng có thể không giống nhau.

Vì mỗi học viên bước vào nơi này, ít nhiều đều sẽ để lại cảm ngộ của bản thân.

Mà cảm ngộ của mỗi một người lại đều không giống nhau.

Ví dụ như bản thân Vương Đằng.

Cho dù cùng là Kim kiếm vực, nhưng vào trong đầu của Vương Đằng thì cũng không còn là Kim kiếm vực ban đầu nữa, mà là Kim kiếm vực của bản thân hắn.

Sai một ly, đi một dặm!

Cho nên mới khiến cho cảm ngộ kiếm đạo trong đồng bằng Kiếm Vũ không lúc nào là không thay đổi.

Từ điểm này cũng đã thể hiện được sự hào phóng của học viện tinh không.

Mỗi một học viên đều có thể để lại ý cảnh kiếm đạo của bản thân, mỗi một học viên cũng đều có thể cảm ngộ ý cảnh kiếm đạo mà người đi trước để lại.

Học viện trước giờ đều không ép buộc, nhưng tất cả học viên tu luyện kiếm đạo đều vui vẻ làm như vậy.

Đây chính là truyền thừa!

Nếu không có vô số ý cảnh kiếm đạo người xưa để lại, thì sao học viên hôm nay có thể có tiện lợi như vậy.

Mà điều này vừa hay chính là chỗ hấp dẫn của đồng bằng Kiếm Vũ.

Một lát sau, mấy bong bóng thuộc tính lại xuất hiện ở xung quanh.

Mặc dù Vương Đằng đang cảm ngộ, nhưng vẫn bớt ra chút niệm lực tinh thần ở bên ngoài, khi bong bóng thuộc tính xuất hiện, hắn sẽ biết ngay lập tức, sau đó trực tiếp nhặt lên.

‘Kim kiếm vực x30’

‘Kim kiếm vực x50’

Bong bóng thuộc tính hòa vào trong đầu của hắn làm cảm ngộ của hắn đối với Kim kiếm vực càng nhanh chóng và sâu sắc hơn.

Ven đồng bằng Kiếm Vũ lại có mấy bóng người bước ra, thấy nữ võ giả kia ngồi xếp bằng ở cạnh bia đá, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.

“Miêu Đào, sao ngươi còn ở đây?” Một thanh niên lên tiếng hỏi. “Ta nhớ ngươi ra ngoài sớm hơn chúng ta, hôm nay ngươi còn muốn vào lần nữa sao?”

“Hôm nay ta không vào nữa, thân thể đến giới hạn rồi.” Miêu Đào lắc đầu, nói: “Chỉ là vừa rồi thấy hai học đệ, học muội vào trong, muốn xem xem bọn họ có thể làm tới mức độ nào.”

“Lại có học viên mới đến rồi, hai hôm nay có không ít học viên mới qua đây thử. Ta nhớ người xếp hạng cao nhất hình như là thứ một trăm mấy nghìn nhỉ.” Thanh niên nói.

“Thứ 169365!” Một người khác nhìn bia đá, cười nói.

Bọn họ không đặc biệt nhớ xếp hạng này, nhưng có hơi ấn tượng, xem bia đá là biết ngay.

“Xếp hạng này đã rất không tệ rồi. Ta nhớ ban đầu ta mới vào đồng bằng Kiếm Vũ còn chưa vào được hạng hai trăm nghìn, lúc đó mới biết núi cao còn có núi cao hơn.” Thanh niên kia thổn thức nói.

“Mở đầu xếp hạng thấp thực ra cũng không có gì, bây giờ không phải ngươi đã gắng sức đuổi theo rồi à.” Miêu Đào cười nói.

“Hô, ta coi như ngươi là đang khen ta.” Thanh niên kia không khỏi cười ha ha.

“Mà tân sinh khóa trước của học viên tinh không thứ bảy chúng ta lần đầu tiên xếp hạng cao nhất hình như vừa đúng một trăm nghìn nhỉ?” Có người hỏi.

“Đúng, là hạng này, vẫn chưa vào được trong hạng một trăm triệu, mặc dù chỉ kém chút xíu, nhưng lại là khoảng cách. Học viện tinh không dù sao cũng là nơi tụ tập rất nhiều thiên tài, sinh viên cũ quá mạnh mẽ, còn sinh viên mới dù sao cũng vẫn chưa trưởng thành.” Thanh niên kia gật đầu, lại hỏi: “Miêu Đào, hai sinh viên mới kia tên là gì?”

“Không biết.” Miêu Đào nói.

“…” Thanh niên kia đầu đầy tuyến đen. “Ngươi nhìn nửa ngày, ngay cả tên của bọn họ cũng không biết.”

“Đợi bọn họ ra ngoài không phải biết rồi à.” Miêu Đào nhún vai.

“Bỏ đi, ta cũng hơi tò mò, đợi xem với ngươi.” Thanh niên kia nói.

Người khác cũng không đi, đều ngồi yên lặng chờ đợi cạnh bia đá.

“Ế!” Bỗng nhiên Miêu Đào khẽ kêu lên.

“Sao vậy?” Thanh niên kia kinh ngạc hỏi.

“Sinh viên mới kia đang di chuyển ngang.” Miêu Đào cau mày, nói.

“Di chuyển ngang!” Mấy sinh viên cũ có mặt đều nhìn về phía màn mưa, lập tức để ý tới một bóng người đang di chuyển.

“Là người kia sao?” Một sinh viên cũ chỉ về phía của Vương Đằng, hỏi.

“Đúng, đó là một trong số sinh viên mới!” Miêu Đào gật đầu, sau đó chỉ vị trí của Nguyệt Kỳ Xảo, nói: “Người còn lại ở bên kia.”

“Ế, hình như còn là người đẹp.” Mấy sinh viên cũ thấy Nguyệt Kỳ Xảo, không khỏi sáng mắt.

“Mấy người các ngươi đủ rồi đấy, người ta là học muội.” Miêu Đào trợn trắng mắt.

“Học muội mới thơm chứ.” Sinh viên cũ không hề để ý, cười khanh khách nói.

Hết chương 2201.
Bình Luận (0)
Comment