“Ngay cả học trưởng này cũng nói ngươi có thể vượt qua tám mươi phần trăm học sinh mới, xem ra ý cảnh kiếm đạo của ngươi nói quả thật không tầm thường!” Vương Đằng khen ngợi một câu.
“Sao ta nghe không đúng lắm.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Đây là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.” Vương Đằng nói.
“........” Nguyệt Kỳ Xảo cạn lời.
“Nói học viện vậy mà thưởng cho ngươi ba mươi nghìn tích phân, thật sự khiến cho người ta hâm mộ, lúc đầu lúc chúng ta vừa mới vào học viện, vì một chút tích phân, làm không ít nhiệm vụ, đến nay nhớ lại như vừa xảy ra.” Miêu Đào nói.
“Quả thật, tích phân của học viện cũng không dễ lấy, cho nên rất nhiều người mới muốn lấy các bảng xếp hạng lớn vào tay, đáng tiếc thường có thể phá kỷ lục đều chỉ có một bộ phận nhỏ.” Thanh niên kia thổn thức lắc đầu nói, xem ra cũng nghĩ tới trải nghiệm đau đớn lúc trước của bản thân nghĩ lại mà kinh.
Trong nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Vương Đằng đều tràn ngập hâm mộ.
Ngay cả Nguyệt Kỳ Xảo cũng không ngoại lệ, nàng biết trước đó Vương Đằng đã được thưởng cho ba mươi nghìn tích phân, hiện tại lại lấy được ba mươi nghìn, tổng cộng sáu mươi nghìn tích phân, đã tốt hơn phần lớn học sinh mới gấp mấy lần.
Thắng trên vạch xuất phát, đây là giải thích tốt nhất.
“Vận may tốt thôi, thật ra ta hoàn toàn không ngờ có thể phá kỷ lục.” Vương Đằng lắc đầu, thản nhiên nói.
Đây là lời nói thật. Ngũ Hành Kiếm vực đó chẳng qua là lĩnh vực lột xác trên cơ sở Kim lôi kiếm vực ban đầu, hơn nữa lại có Ngũ Hành quyền làm nền tảng, cho nên hắn cũng không xem như quá xa lạ với đạo dung hợp này, nói đến cùng chẳng qua là việc thuận lý thành chương, không tính là gì.
Nhưng đánh bậy đánh bạ phá kỷ lục.
Bản thân hắn cũng có chút không thể tin được.
Kỷ lục của bảng Kiếm Vũ này, có phải quá dễ phá hay không?
May mà hắn chưa nói ra những lời này, bằng không đám người Miêu Đào ước chừng sẽ nói hắn làm màu.
Lúc này bọn họ chỉ xem như Vương Đằng đang khiêm tốn, cũng không nói gì nữa.
“Học tỷ này tên là gì?” Vương Đằng nhìn về phía nữ võ giả trước đó nhắc nhở mình, nhớ tới bản thân còn không biết tên đối phương, không khỏi hỏi.
“Miêu Đào!” Miêu Đào cười nói.
“Tên rất hay.” Vương Đằng khen.
“Hay ở đâu?” Miêu Đào hỏi.
“Ừm........ Quả đào mà, ngon!” Vương Đằng nhướng mày, nói.
“........” Miêu Đào.
“........” Nguyệt Kỳ Xảo.
“........” Mọi người.
Con mẹ nó ngon.
Thế này xem như đang trêu chọc sao?
Tên này gan chó thật lớn, dám trêu ghẹo học tỷ.
Hơn nữa còn làm trước mặt nhiều người như vậy.
Tất cả nam võ giả đều ném cho Vương Đằng một ánh mắt bội phục, Miêu Đào cũng không phải là nữ võ giả bình thường, dữ lên ngay cả bọn họ đều sợ.
Vương Đằng công khai đùa giỡn Miêu Đào, còn có thể tốt?
Ngồi chờ Miêu Đào nổi bão!
Nhưng tình huống kế tiếp khiến cho bọn họ có hơi há hốc mồm.
“Ngươi thích ăn quả đào à?” Miêu Đào giống như khiêu khích hỏi.
Trên mặt một đám người lộ vẻ ngơ ngác, đây là lời Miêu Đào nói ra, quả thực không thể tưởng tượng.
“........” Vương Đằng.
Lời này nên đáp như thế nào?
Cảm giác có hơi nguy hiểm!
Đặc biệt nhìn thấy ánh mắt tràn ngập khiêu khích kia của đối phương, hắn cảm giác mình chơi với lửa.
Nguyệt Kỳ Xảo cười ha ha nhìn một cảnh này.
“Khụ khụ, đi thôi đi thôi, tạm biệt học tỷ!” Vương Đằng thấy không khí không đúng, lập tức lấy ra phi thuyền, hơi hốt hoảng bay đi.
“Học tỷ, các vị học trưởng, ta cũng tạm biệt.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu với Miêu Đào, vội vàng đuổi theo bóng người Vương Đằng.
Mọi người thấy phi thuyền bay đi, lại nhìn Miêu Đào, sắc mặt cũng hơi kỳ quái.
“Nhìn cái gì?” Miêu Đào nhất thời trừng mắt, tức giận nói.
“Miêu Đào, không ngờ ngươi thật sự chuẩn bị trâu già gặm cỏ non, ngay cả học đệ cũng không buông tha.” Thanh niên trước đó nói.
“Cái rắm, không nhìn thấy hắn trêu chọc lão nương sao?” Miêu Đào nổi giận nói.
“Vậy ngươi đáp lại như vậy.” Thanh niên cạn lời.
“Vô nghĩa, thiên kiêu đẹp trai như vậy, thiên phú lại mạnh như vậy, ta không thể đáp lại một chút sao.” Miêu Đào tức giận nói: “Ta cũng không phải thạch nữ.”
“........” Mọi người.
Nói rất có đạo lý, bọn họ lại không thể phản bác.
“Ngươi chính là thấy ngoại hình hắn đẹp trai, ngươi chính là thèm muốn thân thể của hắn.” Thanh niên kia hèn mọn nói.
“Ngươi nói đúng, lão nương chính là nhan khống, chỉ cho phép đàn ông các ngươi thích gái đẹp, còn không cho phép con gái chúng ta thích trai đẹp à.” Miêu Đào ha ha nói.
“Có thể! Có thể! Chúng ta cũng không kêu ngươi không tìm trai đẹp, nếu ngươi có thể bắt học đệ Vương Đằng lại, chúng ta mới thật sự bội phục ngươi, về sau xưng ngươi là nữ trung hào kiệt.” Thanh niên kia cười khổ giơ ngón tay cái với Miêu Đào, nói.
“Hừ, cho các ngươi xem thử thủ đoạn của ta.” Miêu Đào hừ nhẹ một tiếng, tuy rằng trong lòng có hơi thiếu tự tin, nhưng ngoài mặt cũng không nhận sợ hãi.
Thật ra nàng cũng nói ngoài miệng mà thôi, thật sự kêu nàng đi bắt Vương Đằng, nàng căn bản không có lá gan và nắm chắc kia.
Vị học đệ Vương Đằng kia, nàng hoàn toàn không nhìn thấu, ngay cả học tỷ như nàng cũng dám trêu, học viên mới bình thường cũng không có lá gan này.
Nàng phỏng đoán nếu bản thân ngơ ngác xông vào, chắc chắn sẽ bị ăn ngay cả xương cốt cũng không còn.
Quá sợ!
Hơn nữa tuy rằng nàng không muốn thừa nhận, nhưng ngoại hình của nàng quả thật không bằng Nguyệt Kỳ Xảo.
Ngay cả Nguyệt Kỳ Xảo bên cạnh học đệ Vương Đằng, cũng có hơi yếu thế, huống chi là nàng.
“Vậy chúng ta chờ xem.” Thanh niên kia trêu ghẹo nói.
Mấy người nói đùa một lát, đang định rời đi, mấy phi thuyền vũ trụ từ xa bay tới.
Mấy bóng người xuất hiện giữa không trung, dừng bên cạnh đồng bằng Kiếm Vũ, lập tức đi tới bia đá Kiếm Vũ.
“Những người này sao lại đến rồi.” Sắc mặt đám người Miêu Đào khẽ biến.
“Phỏng chừng là bị xếp hạng của học đệ Vương Đằng thu hút qua, suy cho cùng bị phá kỷ lục rồi.” Sắc mặt thanh niên kia hơi nghiêm trọng nói.
“Miêu Đào, các ngươi cũng ở đây? Nhìn thấy Vương Đằng kia không?” Một thanh niên dáng người cao ngất, phía sau lưng đeo trường kiếm nhìn thấy đám người Miêu Đào, lên tiếng hỏi.