Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2206 - Chương 2206. Ngươi Thích Ăn Đào? (2)

Chương 2206. Ngươi thích ăn đào? (2)
Chương 2206. Ngươi thích ăn đào? (2)

“Mới vừa đi.” Miêu Đào nói xong, cũng không để ý tới những người này, lập tức rời đi.

“Vậy mà đi rồi, xem ra đã tới chậm một bước.” Thanh niên lưng đeo trường kiếm nhíu mày, giống như nhìn bia đá Kiếm Vũ, ở chỗ hạng 99999 nhìn thấy tên của Vương Đằng, một tia hoài nghi trong lòng hoàn toàn tiêu tán, xoay người rời đi: “Nếu đã ở cùng một học viện, luôn có cơ hội gặp lại.”

Những người khác cũng lần lượt rời đi, những người này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Vương Đằng cũng không biết kỷ lục nho nhỏ mà mình phá, lại thu hút nhiều người như vậy.

Nếu biết, hắn nhất định sẽ vui mừng vì bản thân rời khỏi đủ nhanh.

Bằng không bị đám người này làm phiền, chắc chắn sẽ thêm nhiều phiền phức.

Trên phi thuyền, Nguyệt Kỳ Xảo chần chờ hỏi: “Vừa nãy có phải ngươi lĩnh ngộ cái gì hay không?”

“Một chút thu hoạch nhỏ.” Vương Đằng ngồi trên sô pha của đại sảnh phi thuyền, nhìn nàng một cái, mỉm cười nói.

“Không ngờ ngươi có thể phá kỷ lục.” Nguyệt Kỳ Xảo cũng không hỏi nhiều, nói: “Chuyện này chỉ sợ sẽ kinh động không ít người.”

“Kinh động thì kinh động đi, tồn tại của ta, sớm kinh động rất nhiều người.” Sắc mặt Vương Đằng bình thản nói.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, hắn còn chưa đến học viện tinh không, đã có rất nhiều người biết tên và sự tích của hắn, khiêm tốn thế nào nữa, chỉ sợ cũng vô dụng.

Từ khoảnh khắc đi lên Tinh bảng kia, hai chữ khiêm tốn chỉ sợ sớm vô duyên với hắn.

Cho nên chi bằng hoàn toàn phô trương, nên như thế nào thì như thế đó.

“Cũng đúng.” Nguyệt Kỳ Xảo như có suy nghĩ gật đầu, cười nói: “Thật ra như vậy cũng không sai, danh tiếng của ngươi càng lớn, đối với chuyện chúng ta phải làm phía sau, càng có lợi.”

“Ngươi rất khôn ngoan.” Vương Đằng không khỏi nở nụ cười, hắn còn chưa nghĩ đến, Nguyệt Kỳ Xảo đã nghĩ tới.

“Đó là đương nhiên, về mặt kinh doanh, ta vẫn có hơi thiên phú.” Nguyệt Kỳ Xảo kiêu ngạo nói.

“Vậy ngươi cứ phát huy thỏa thích đi, nếu ngươi có thể làm tốt, ta không ngại giao cho ngươi phụ trách.” Vương Đằng ý vị thâm trường nhìn nàng, nói.

Trong lòng Nguyệt Kỳ Xảo vừa động, mắt hiện lên một tia sáng kinh ngạc vui vẻ, nếu đều giao cho nàng phụ trách, vậy tích phân nàng kiếm chắc chắn càng nhiều.

Chuyện tốt như vậy, cứ thế rơi trên đầu nàng?

Ngẫm lại cảm thấy có hơi khó tin.

“Thật sao?” Nàng không nhịn được hỏi.

“Xem biểu hiện của ngươi.” Vương Đằng nói.

“Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không khiến ngươi thất vọng.” Nguyệt Kỳ Xảo tự tin nói.

Hai người Vương Đằng và Nguyệt Kỳ Xảo về tới khu ở cấp Vũ Trụ.

Phi thuyền vừa mới hạ xuống, hai người đồng thời nhận được một tin, không khỏi nhìn nhau một cái.

“Lần này lại là gì?” Ánh mắt Nguyệt Kỳ Xảo lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía đồng hồ trí năng trong tay.

“Vương Đằng, là bí cảnh! Học viện thông báo các ngươi lập tức sẽ đi bí cảnh.” Âm thanh hơi kích động của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu hắn.

“Vậy mà là bí cảnh!” Trong lòng Vương Đằng vừa động, cũng có hơi kích động, vội vàng hỏi: “Khi nào xuất phát?”

“Hai tiếng sau, tất cả học viên mới tập hợp ở khu ở, sẽ có phi thuyền tới đón các ngươi.” Viên Cổn Cổn thuật lại một lần nội dung tin nhắn.

“Thật tốt quá!” Vương Đằng cực kỳ vui vẻ: “Ta đã có chút không kịp chờ đợi, muốn xem thử bí cảnh kia là dáng vẻ gì.”

Lúc này, Nguyệt Kỳ Xảo cũng xem xong tin nhắn, khuôn mặt lộ ra một tia hưng phấn, nói: “Chúng ta có thể đi bí cảnh rồi.”

“Ừm.” Vương Đằng gật đầu với nàng.

“Không biết sẽ là bí cảnh gì? Dựa theo lệ thường ngày trước, trong chúng ta người tiến vào top mười trận chiến thiên tài tranh bá, rất có có thể đi bí cảnh Thái Sơ, nhưng mà lần này, ngươi có hơi đặc biệt, nói không chừng có hi vọng đi bí cảnh Hỗn Độn.” Nguyệt Kỳ Xảo nói: “Nhưng ngày trước thiên kiêu lên Tinh bảng rốt cuộc đi bí cảnh nào, lại không có ghi lại, cho nên chúng ta cũng không biết được.”

“Bí cảnh Hỗn Độn!” Ánh mắt Vương Đằng lóe ra tinh quang, trong lòng có chút hy vọng.

Đây là bí cảnh cao nhất, nếu có thể đi vào trong đó, không thể nghi ngờ có trợ giúp rất lớn đối với hắn.

Nhưng hắn cũng biết đây không phải chuyện hắn có thể làm chủ, rốt cuộc đi bí cảnh nào, phải xem sự sắp xếp của học viện đối với hắn.

Ở trong ‘Sổ tay bí cảnh’, Vương Đằng biết được, bí cảnh Hỗn Độn này không phải võ giả tầm thường có thể tiến vào.

Bí cảnh Hỗn Độn lại có rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng tràn ngập hung hiểm, bình thường chỉ có cường giả cấp Giới Chủ hoặc là cấp Bất Hủ mới nắm chắc tiến vào.

Võ giả cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ đi rất ít.

Một là bởi vì thực lực của bọn họ không đủ, một lý do khác đương nhiên chính là bởi vì tích phân của bọn họ không đủ.

Đương nhiên, cho dù đi, tỉ lệ tử vong cũng rất cao!

Đủ loại tin tức trong học viện đều có ghi lại.

“Không vội, từ từ xem sẽ biết.” Trong đầu Vương Đằng vụt qua rất nhiều ý tưởng, bình tĩnh nói.

Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, hít một hơi thật sâu, cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại.

Hai tiếng trôi qua rất nhanh.

Trong thời gian hai tiếng đồng hồ này, lục tục có người từ bốn phương tám hướng đi tới, về tới khu ở, lẳng lặng chờ đợi phi thuyền của học viện đến.

Cũng có người không kiềm chế được, trực tiếp đi ra từ trong các trang viên, đi tới bên ngoài.

Thiên tài đến từ các thế lực tụ tập cùng một chỗ, nhỏ giọng nghị luận hành trình bí cảnh kế tiếp.

Khu ở cấp Vũ Trụ không có một học viên cũ, toàn bộ đều là học viên mới.

Đối với học viên cũ, vượt qua cấp Vũ Trụ chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay, bọn họ đến học viện nhiều năm như vậy, nếu còn không vượt qua cấp Vũ Trụ, vậy có thể thôi học về nhà rồi.

Học viện tinh không phỏng chừng không chứa phế tài như vậy!

Vương Đằng và Nguyệt Kỳ Xảo đứng trên thảm cỏ ngoài trang viên, lẳng lặng nhìn không trung, không ai mở miệng nói chuyện.

Lúc này, một bóng người đi ra từ trang viên không xa, chính là Vũ Vân Tiên.

Hắn xem như giữ được bình tĩnh, thật sự đợi hai tiếng mới đi ra, không giống những người khác sớm đã chờ đợi ở bên ngoài.

“Vân Tiên huynh!” Vương Đằng chào hỏi.

Vũ Vân Tiên hơi gật đầu với hắn, đột nhiên quay đầu nhìn về phía một trang viên khác.

Hết chương 2206.
Bình Luận (0)
Comment