Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2228 - Chương 2228. Thức Tỉnh! Biến Hóa Của Hai Thú Cưng!

Chương 2228. Thức tỉnh! Biến hóa của hai thú cưng!
Chương 2228. Thức tỉnh! Biến hóa của hai thú cưng!

Dĩ nhiên, nàng sẽ không giải thích cho Hoa Tiên Nhi những điều này, có giải thích nàng cũng không hiểu.

Các thiếu nữ tộc đám Hoa Linh Hoa Xương Bồ còn lại nhìn thấy Hoa Tử thua thiệt trước mặt Hoa Tiên Nhi, không khỏi lén cười trộm.

Trong không gian cắn nuốt.

Hai quả cầu sáng một lớn một nhỏ lơ lửng giữa không trung, nhỏ là kén sáng màu máu, lớn là kén sáng màu trắng, mặc dù có phân chia lớn nhỏ, nhưng kỳ thật đều rất lớn, tản ra ánh sáng chói mắt, từng luồng dao động nguyên lực từ trong đó quét ra.

Vương Đằng đứng ở đằng xa, lẳng lặng nhìn một màn này, chờ Tiểu Bạch và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân phá kén mà ra.

Vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt hơi chớp lại bán đứng hắn.

Viên Cổn Cổn lơ lửng bên cạnh Vương Đằng, nói: “Ăn nhiều đốm sáng vàng như vậy, hẳn là có chút tác dụng.”

“Tiềm lực của bọn chúng hẳn có thể tăng lên không ít.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Tiềm lực hả, ‘thể linh hồn’ của Hỗn Độn thú hình như thật sự có được tác dụng kỳ diệu như vậy, cấp độ sinh mệnh của ta có thể tăng lên hay không cũng đều phải xem nó.” Viên Cổn Cổn nói: “Hơn nữa không chỉ là tiềm lực, thực lực của bọn chúng cũng sẽ vì thế tăng lên không ít trên cơ sở vốn có.”

Giữa không trung, ánh sáng hai kén sáng bộc phát ra đã sáng chói đến cực hạn.

Tách ~

Đột nhiên, một tiếng vỡ vụn giòn tan vang lên.

Vương Đằng chấn động tinh thần, vội vàng nhìn qua kén sáng màu máu bên trái, chỉ thấy phía trên kén sáng màu màu, một vết nứt nhỏ đang dần lộ ra, ánh sáng màu máu càng thêm loá mắt từ trong vết nứt xuyên thấu ra, lộ ra vẻ đặc biệt bắt mắt.

“Muốn ra rồi sao?” Viên Cổn Cổn hơi nheo mắt, nhìn về phía kén sáng màu máu, trong mắt cũng lộ vẻ mong đợi.

Tiểu Bạch thông qua tinh huyết của Huyết Nha lão tổ tiến tới xuất hiện lột xác, cuối cùng không biết lại biến thành dạng gì.

Tính không biết quá lớn!

Tách!

Đúng lúc này, lại một tiếng vỡ vụn giòn tan truyền ra, nhưng không phải trên kén sáng màu máu, mà là tới từ kén sáng màu trắng ở một bên khác.

“Xem ra thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng sắp ra.” Viên Cổn Cổn nhìn về một bên khác, cười nói.

“Rất tốt, cùng ra.” Vương Đằng vui vẻ cười nói.

Trong lúc nói chuyện, vết nứt trên hai kén sáng lại càng ngày càng lớn, sau đó lan tràn ra bốn phía, khuếch tán ra như mạng nhện.

Hơn nữa không chỉ có chỗ này, những vị trí khác cũng là xuất hiện từng vết nứt.

Ngay sau đó, vết nứt phía sau tranh nhau chen lấn xông ra.

Những vết nứt này không ngừng lan ra bốn phía, cuối cùng nối liền lại với nhau, cho đến khi trải rộng toàn bộ kén sáng.

“Vương Đằng, ngươi nói bên nào sẽ ra nhanh hơn?” Viên Cổn Cổn nhìn cảnh này, hỏi.

“Không biết.” Vương Đằng nói thẳng.

“Có muốn cá cược không?” Viên Cổn Cổn cười hì hì.

“Cá cược cái gì?” Vương Đằng tò mò hỏi.

“Mười đốm sáng vàng, nếu như ngươi thắng, lần tiếp theo, mười đốm sáng vàng lấy được trước nhất cho ngươi ăn, nếu như ta thắng thì cho ta ăn.” Viên Cổn Cổn nói.

“Ngươi tính toán hay thật đấy.” Vương Đằng trợn trắng mắt: “Ta săn giết Hỗn Độn thú, lấy được đốm sáng vàng, thích cho ai ăn thì người đó ăn, dựa vào cái gì cá cược với ngươi?”

“Ầy...” Viên Cổn Cổn vốn định thừa lúc Vương Đằng vui vẻ lừa hắn, không nghĩ tới hắn thế mà không mắc mưu, mắt nó đảo qua một vòng, vội vàng nói: “Không thể nói như thế được, dù sao nhất định ngươi cũng phải cho ta dùng mà, chỉ là dùng tiền đặt cược này quyết định trước sau mà thôi.”

“Được, nể tình ngươi ngươi đáng thương như vậy, ta cá cược với ngươi, nói đi, ngươi muốn chọn ai?” Vương Đằng không để ý nói.

“Ta chọn thể mẹ tộc Nghĩ Nhân.” Ánh mắt Viên Cổn Cổn sáng lên, lập tức nói.

“Ngươi xác định?” Vương Đằng tựa như cười mà không cười nhìn nó: “Ngươi phải chọn nghiêm túc, nếu thua thì đừng nói sao ta không cho ngươi cơ hội.”

Viên Cổn Cổn hoài nghi nhìn Vương Đằng, hừ nhẹ một tiếng nói: “Ngươi đừng hòng gạt ta, ta cứ chọn thể mẹ tộc Nghĩ Nhân.”

“Được, vậy ta chọn Tiểu Bạch.” Vương Đằng nhún vai nói.

“Vương Đằng, lần này ngươi phải thua, thực lực của Tiểu Bạch dù sao cũng yếu một chút, không dễ dàng phá kén như vậy.” Viên Cổn Cổn cười nói.

“Vậy cũng chưa chắc.” Vương Đằng mỉm cười, nhìn về kén sáng màu máu phía trước, không nói thêm gì nữa.

Dáng vẻ này của hắn ngược lại làm cho trong lòng Viên Cổn Cổn hơi dao động, chẳng lẽ Vương Đằng nhìn ra cái gì?

Dù sao thủ đoạn của tên Vương Đằng này thực sự có hơi nhiều, tầng tầng lớp lớp, ngay cả nó cũng không biết rốt cuộc Vương Đằng cụ thể có thủ đoạn nào, ai biết hắn có thể nhìn ra được chuyện này luôn hay không.

Nhưng chuyện này cũng chẳng có gì, vốn là kiếm ổn không lỗ, nếu thua nó cũng không thua thiệt gì, nếu thắng còn có thể dùng trước mười đốm sáng vàng, cớ sao không làm.

Nó đã thèm đốm sáng vàng đó ròng rã một tháng trời.

Một tháng qua, tất cả đốm sáng vàng đều bị đút cho Tiểu Bạch và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, thực sự khiến nó phiền muộn muốn chết, quả thực quá khổ sở.

Hiện tại nó chỉ muốn sớm được thưởng thức đốm sáng vàng, cái khác đều là mây bay.

Vương Đằng hoàn toàn không biết Viên Cổn Cổn đang nghĩ gì, thậm chí cũng không thèm để ý nó, lúc này lực chú ý của hắn đều ở trên hai kén sáng phía trước.

Đột nhiên, ánh mắt Vương Đằng khẽ động, khóe miệng không khỏi nhếch lên.

Răng rắc!

Một tiếng giòn vang cực kỳ rõ ràng đột ngột quanh quẩn lên trong không gian cắn nuốt.

Viên Cổn Cổn bỗng nhiên nhìn xuống chỗ âm thanh truyền đến, sắc mặt lập tức cứng lại.

Âm thanh lại là đến từ kén sáng màu máu!

Răng rắc!

Lại một tiếng giòn vang truyền ra.

Bùm!

Cùng lúc đó, chỉ thấy một lợi trảo tản ra ánh máu đột nhiên cào nát kén màu máu, trực tiếp chui ra từ trong đó.

Lợi trảo này giống như một loại kim loại cứng rắn mà sắc bén nào đó tạo thành, ánh sáng màu máu sẫm lưu chuyển bên trên, thỉnh thoảng hiện ra màu âm u, thỉnh thoảng lại hiện ra một tia màu đỏ tươi, hết sức kỳ dị, tựa như thần binh lợi khí.

Hy vọng cuối cùng của Viên Cổn Cổn tan vỡ.

Bùm!

Hết chương 2228.
Bình Luận (0)
Comment