Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2274 - Chương 2274. Chạy Mau, Chạy Mau… (4)

Chương 2274. Chạy mau, chạy mau… (4)
Chương 2274. Chạy mau, chạy mau… (4)

Cốc Phi Ưng chính là tên thanh niên hung ác nham hiểm kia, lúc này hắn nhàn nhạt nói: “Ta không vội, đã thế theo thứ tự trước sau đi, nếu các ngươi đến trước, ta để cho các ngươi vào trước là được.”

“Vô sỉ!” Tần Tuyền lạnh giọng nói.

“Đúng vậy, vừa rồi không phải các ngươi cũng làm vậy à, cả đám giống như khỉ, sao hiện giờ lại sợ thế, định để cho chúng ta dò đường, không có cửa đâu.” Đồng Ân khinh bỉ nói.

“Ha ha, Đồng Ân, ngươi thật sự không thể sánh bằng chị gái ngươi Đồng Nhã chút nào, nếu là nàng, đã sớm đi vào rồi.” Một giọng nữ khác vang lên, mang vẻ châm chọc.

“Cút, ngươi có tư cách gì lôi chị gái ta ra nói chuyện, nhắc lại một câu, cẩn thận ta đánh ngươi. Cốc Phi Ưng đều không bảo vệ được ngươi đâu.” Lúc này Đồng Ân có vẻ khí phách lạ lùng, lạnh giọng nói.

“Ngươi…” Cô gái kia tức đến thân thể mềm mại run lên.

“Được rồi, đừng ở đây đấu võ mồm.” Cốc Phi Ưng ngăn cản cô gái kia, giống như hơi kiêng kỵ Đồng Ân, quay đầu lại nói với Duy Na: “Duy Na, ở đây thật kỳ quái, nếu không hai bên ta và ngươi liên thủ tiến vào, vào bên trong, có bảo vật gì, vậy phải nhìn xem cơ duyên mỗi người.”

“Duy Na, đừng để ý đến hắn, hắn không phải người cùng đường với chúng ta.” Tất Nghiêu truyền âm nói.

“Ừm.” Duy Na gật đầu, nói với Cốc Phi Ưng: “Ngại quá, chúng ta không có cơ sở để hợp tác với ngươi, đều dựa vào thủ đoạn của mình để đi vào thôi.”

“Một khi đã như vậy, tùy các ngươi.” Cốc Phi Ưng không coi là quan trọng, nhún vai, nhìn cánh cửa lớn, truyền âm cho cô gái bên cạnh: “Lấy cảnh giới nguyên lực hệ Hỏa của ngươi, có thể bảo vệ cho ba người chúng ta tiến vào trong đó không?”

“Miễn cưỡng có thể đi.” Cô gái kia liếc nhìn đám người Đồng Ân, cũng truyền âm nói.

“Được, vậy giao cho ngươi.” Cốc Phi Ưng cũng là người quyết đoán, lập tức đánh cuộc một phen, không thể tay không mà về được.

Bên kia, đám người Duy Na cũng thương lượng xong, trong đội ngũ bọn họ có hai võ giả hệ Hỏa, chỉ bảo vệ năm người còn có thể.

Cho nên trên thực tế bọn họ còn chiếm chút ưu thế.

“Các ngươi có phát hiện không, bên trong hình như có chút nhiệt độ cực nóng?” Đồng Ân đột nhiên hoài nghi nói.

“Nhiệt độ cực nóng?!” Mọi người biến sắc.

Trong hoàn cảnh băng hàn cực độ như vậy, tại sao có thể có nhiệt độ cực cao?

Chẳng lẽ bên trong có chí bảo hệ Hỏa gì sao?

Cho nên mới phải dùng hoàn cảnh băng hàn như thế để bảo tồn.

Mọi người thầm nghi hoặc không thôi, đủ loại suy đoán hiện lên trong đầu, Viên Bạch và nữ võ giả kia ào ào cảm ứng.

Nơi này băng hàn bốn phía, cho nên Đồng Ân cảm ứng được nhiệt độ cực nóng kia cũng không rõ ràng.

Nếu không phải thiên phú hệ Hỏa của nàng tương đối mạnh, vốn không cảm ứng được cái gì.

Đồng Ân cau mày, đột nhiên biến sắc: “Không đúng! Biến mất rồi!”

“Mau! Mau đi vào!” Duy Na giống như nghĩ đến điều gì, sắc mặt thay đổi theo, lập tức nói.

Đồng Ân không kịp nghĩ nhiều, liếc nhìn Viên Bạch, đồng thời ra tay hình thành lên một tầng lồng phòng hộ hỏa diễm bảo vệ thân xác của mọi người, bước vào trong đại điện.

Đám người Cốc Phi Ưng đồng thời không chịu yếu thế, nữ võ giả kia phóng ra nguyên lực hỏa diễm, cũng hình thành lồng phòng hộ hỏa diễm, dẫn theo ba người vào trong đại điện.

Bọn họ mới vừa vào đại điện, ánh mắt lập tức bị ba cái xác đóng băng hấp dẫn, gương mặt đều lộ vẻ khiếp sợ.

Trên trần nhà, Vương Đằng và hạt châu màu băng lam đã biến mất không còn tung tích.

Mới vừa rồi, hắn đồng thời sử dụng ba loại dị hỏa thiên địa mới có thể bảo đảm ngọn lửa không bị đóng băng, cuối cùng thu hạt châu màu băng lam này vào trong không gian cắn nuốt.

Việc lớn đã thành!

May nhờ khí lạnh của hạt châu màu băng lam đã chặn đám người Duy Na ở ngoài một phen, bằng không hắn không có biện pháp lấy hạt châu đi thong dong như thế.

“Hình như khí lạnh yếu bớt!” Sắc mặt Đồng Ân hơi nghiêm trọng, đột nhiên nói.

Nàng là võ giả hệ Hỏa, tự nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng khí lạnh xung quanh đột nhiên giảm xuống rất nhiều.

Việc khác thường chắc chắn có gì đó khác lạ!

Nếu vẫn duy trì ý băng hàn như vừa rồi, có lẽ nàng còn không cảm thấy gì, nhưng hiện giờ ý băng hàn kia lại thấp xuống rất nhiều, đây không thể không khiến nàng nghĩ nhiều.

“Có chuyện gì vậy?” Duy Na không nhịn được hỏi.

“Khí lạnh xung quanh thấp xuống, không còn lạnh như băng nữa.” Đồng Ân nói.

“Thật sự như thế, khí lạnh biến mất.” Viên Bạch gật đầu phụ họa.

“Ta thu hồi lồng phòng hộ, các ngươi tự cảm nhận một phen.” Đồng Ân nói xong đã thu hồi lồng phòng hộ hỏa diễm đang bao phủ xung quanh mọi người.

Vừa rồi vì ngăn cản khí lạnh kia, nàng còn tăng thêm lực pháp tắc căn nguyên hỏa diễm trên lồng phòng hộ hỏa diễm.

Đối với nàng, tiêu hao như vậy đã vô cùng to lớn.

Nếu hiện giờ không cần nữa, nàng tự nhiên muốn lập tức hủy bỏ.

Sau khi thu hồi lồng phòng hộ hỏa diễm, mọi người lập tức nhận ra khác thường.

“Linh hồn không còn cảm nhận được khí lạnh kia nữa.” Duy Na cảm nhận một phen, sắc mặt không được đẹp lắm.

Đám người bọn họ đều có kinh nghiệm phong phú.

Một vài hoàn cảnh đặc thù, thường có ý nghĩa tồn tại loại bảo vật nào đó.

Nhưng một khi hoàn cảnh đặc thù này biến mất một cách khó hiểu, vậy thật sự có khả năng tương đương với bảo vật đã biến mất theo.

“Chẳng lẽ có người nhanh chân đến đây trước, lấy đi bảo vật?” Tất Nghiêu liếc nhìn xung quanh, sắc mặt khó coi nói.

“Tất Nghiêu, các ngươi cmn đều mù sao, có người tiến vào đây trước một bước, các ngươi lại không hề phát hiện ra.” Cốc Phi Ưng giận dữ nói.

Lập tức đi đến cuối cùng, phát hiện bảo vật lại bị người lấy đi, sao hắn có thể không giận được.

“Muốn đánh một trận sao?” Lúc này tâm tình của Tất Nghiêu không được tốt, nghe được lời nói của đối phương, sắc mặt càng xanh mét, lạnh giọng nói.

Rắc rắc…

Đột nhiên có một tiếng vang rất nhỏ không biết truyền đến từ đâu, quanh quẩn trong đại điện.

“Âm thanh gì?” Tất cả mọi người đều là tồn tại cấp Vực Chủ, tự nhiên đều nghe thấy được rõ ràng, sắc mặt lập tức thay đổi.

Bụp!

Hết chương 2274.
Bình Luận (0)
Comment