Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2281 - Chương 2281. Công Pháp Thành! Cấp Vũ Trụ! (2)

Chương 2281. Công pháp thành! Cấp Vũ Trụ! (2)
Chương 2281. Công pháp thành! Cấp Vũ Trụ! (2)

“Òm ọp!” Lôi Linh bay về, rơi lên trên đầu Vương Đằng.

Không biết tên nhóc này làm sao, từ sau lần đầu tiên ở trên đầu Vương Đằng lại thích vị trí này, mỗi lần ra ngoài đều ở trên đó.

Vương Đằng lấy lại tinh thần từ trong bất lực, tức giận xách nó xuống, đặt nó trước mắt hung hăng lườm nó.

Đầu của chủ nhân là chỗ ngươi có thể ngồi sao?

Gan của vật nhỏ này càng ngày càng mập.

Lôi Linh: (*ω )

“Giải quyết xong những Hỗn Độn thú này, chúng ta rời khỏi đây.” Vương Đằng không để ý đến Lôi Linh đang tỏ ra đáng yêu, quay đầu lại gật đầu với Elizabeth và Tiểu Bạch, nói.

“Dạ.” Elizabeth và Tiểu Bạch lập tức đáp.

“Ngươi cũng đi đi.” Vương Đằng ném Lôi Linh ra ngoài.

“Òm ọp!” Lôi Linh uất ức kêu một tiếng, nhưng không từ chối. Nó phát hiện những tên to con này hình như không hề đáng sợ, hoàn toàn không làm gì được nó.

Lôi Linh nó, không hề sợ gì cả!

Đến đây!

Tiếp theo mấy người Vương Đằng và Elizabeth, Tiểu Bạch, Lôi Linh đồng tâm hiệp lực, cuối cùng đều săn giết xong tất cả Hỗn Độn thú, lại nhận được không ít đốm sáng màu vàng.

Những đốm sáng màu vàng này đã không có tác dụng gì cho Vương Đằng nữa, nhưng có thể lưu lại cho mấy đứa Tiểu Bạch về sau lại dùng đến.

“Đi thôi!”

Vương Đằng đứng trên lưng Tiểu Bạch, đi tới một phương hướng, hóa thành một tia sáng màu đỏ, lao đi nhanh chóng.

Thời gian vài ngày sau đó, Vương Đằng đều không bỏ qua, đều cảm ngộ trong hỗn độn, đụng độ Hỗn Độn thú thì săn giết chúng, đụng phải vết nứt không gian thì dừng lại cảm ngộ.

Qua ba ngày như vậy, chỉ còn lại tám ngày, cách thời gian Vương Đằng phải rời khỏi bí cảnh Hỗn Độn càng ngày càng gần.

“Chủ nhân, lại tiến thêm nữa, chúng ta sẽ đi vào khu vực hoạt động của Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ.” Elizabeth ngừng lại nói.

“Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ!” Sắc mặt Vương Đằng bình thản, nhưng nếu cẩn thận quan sát hai mắt của hắn sẽ phát hiện trong đó thỉnh thoảng lóe lên một bí văn pháp tắc căn nguyên huyền ảo.

Hắn liên tục cảm ngộ, thăng hoa công pháp bản thân không ngừng.

Grào!

Có Hỗn Độn thú kinh khủng xuất hiện trong dòng khí hỗn độn ở phía trước, thân xác khổng lồ kia chỉ lộ ra một góc đã khiến cho người ta rung động vô cùng.

Elizabeth thay đổi sắc mặt, vô cùng kiêng kỵ.

Vẻ nghiêm trọng cũng lóe lên trong mắt Vương Đằng, trầm ngâm một lát, cuối cùng kiên định nói: “Các ngươi về không gian cắn nuốt trước đi, một mình ta đi qua nhìn xem.”

“Chủ nhân, quá nguy hiểm.” Elizabeth lại thay đổi sắc mặt lần nữa, lập tức định khuyên bảo.

“Không sao, ta có đúng mực, lấy thủ đoạn của ta, một mình dễ che giấu hơn, cho dù Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ đều chưa chắc có thể phát hiện ra ta được.” Vương Đằng nói.

Elizabeth phản ứng kịp.

Hồi tưởng lại thủ đoạn của Vương Đằng, hình như thật sự là thế!

Kể cả nó đều không thể nhìn thấu phương pháp che giấu này, giấu giếm được Hỗn Độn thú hình như không phải nói chơi.

Chỉ cần hắn không cứng đối cứng, thì sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Vì thế nó không nói thêm gì nữa.

Vương Đằng thu Elizabeth, Tiểu Bạch, Lôi Linh trở lại không gian cắn nuốt, mình hít một hơi dài, xông vào khu vực hỗn độn chỗ Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ.

Có thể thành hay không, phải nhìn xem chuyến này.

Cảm ngộ của hắn đã đến thời khắc mấu chốt, chỉ kém một chút.

Chỉ kém một chút như vậy thôi!

Rõ ràng đã cách rất gần, giống như chạm tay có thể được, lại giống như đang vượt qua một ranh giới trong đó, khó có thể vượt qua.

Cảm giác này khiến Vương Đằng cực kỳ buồn bực!

Hắn thậm chí còn nghĩ, có phải gần đây mình nhận được quá nhiều chỗ tốt, tiêu hao may mắn quá ác, cho nên hiện giờ mới không hay ho như vậy không.

Dù thế nào đều không thể tìm ra được điểm mấu chốt cuối cùng kia.

Chẳng lẽ ngộ tính của hắn còn chưa đủ sao?

Đã là ngộ tính cấp Giới Chủ rồi, như vậy còn chưa đủ, thế yêu cầu cao bao nhiêu nữa?

Giờ phút này Vương Đằng di chuyển nhanh chóng trong hỗn độn, tìm kiếm một cảm ngộ có thể bổ sung mảnh ghép cuối cùng.

Hắn cố gắng để cho mình giữ vững bình tĩnh, để cho cái đầu của mình duy trì lý trí đầy đủ.

Thời gian trôi qua từng ngày…

Tám ngày!

Bảy ngày!

Sáu ngày!

Năm ngày!

Cách ngày Vương Đằng rời khỏi bí cảnh Hỗn Độn đã càng lúc càng gần, thời gian của hắn không còn nhiều lắm.

Lần sau đi vào, không biết phải đến khi nào.

Muốn đi vào bí cảnh Hỗn Độn, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

Đến lúc này, cho dù với tâm tính của hắn, hắn đều không nhịn được trở nên vội vàng gấp gáp.

Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, các loại lực pháp tắc căn nguyên đều tăng lên vĩ đại.

Trong khu vực hoạt động của Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ, diễn biến của các loại lực pháp tắc càng mãnh liệt hơn, trợ giúp cho Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ đều vô cùng vĩ đại.

Cho nên kể cả Vương Đằng đều thu hoạch được rất nhiều khi ở trong này.

Cũng rất có trợ giúp cho cảm ngộ của hắn.

Nhưng còn chưa đủ!

Rầm!

Đúng lúc này, một trận nổ vang kịch liệt đột nhiên truyền đến từ trong dòng khí hỗn độn ở đằng xa, cắt ngang dòng suy nghĩ của Vương Đằng.

Vương Đằng nhướn mày, nhìn ra nơi xa xa.

Chỉ thấy dòng khí hỗn độn kia đột nhiên quay cuồng kịch liệt mà không hề có điềm báo trước, giống như có tồn tại kinh khủng nào đó đang điên cuồng khuấy loại trong đó.

“Có người đang đánh nhau!” Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Vương Đằng, hắn lập tức tới gần bên đó.

Chiến đấu ở nơi đây tự nhiên là Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ, hơn nữa nhìn ánh kiếm bắn ra không ngừng từ trong dòng khí hỗn độn kia, xác nhận được một bên chiến đấu là võ giả cấp Giới Chủ.

Chiến đấu giữa Hỗn Độn thú và võ giả, kể từ khi Vương Đằng tiến vào bí cảnh Hỗn Độn cho đến nay, đây là lần đầu tiên gặp được.

Hắn muốn khám phá một chút.

Biết đâu có thể nhận được dẫn dắt.

Đồng thời cũng có thể nhìn xem tồn tại cấp Giới Chủ trong học viện này mạnh bao nhiêu.

Vương Đằng mở ‘Đôi mắt Linh Thị’ ra, cho dù cách rất xa vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình chiến đấu trong khu vực trước mặt.

Một bên là Hỗn Độn thú, một bên là võ giả!

Phía võ giả có ba người!

Hết chương 2281.
Bình Luận (0)
Comment