“Chủ nhân thật lợi hại!” Tiểu Bạch lại khác. Nó ở bên cạnh Vương Đằng từ nhỏ, chỉ có trung thành và quấn quýt với Vương Đằng, cho nên khi nhìn thấy Vương Đằng hấp thu đốm sáng màu vàng kinh khủng như thế, nó không hề nghĩ nhiều, vui vẻ tràn đầy trong lòng.
Vương Đằng cũng không biết cảnh tượng tạo ra do mình hấp thu đốm sáng màu vàng rung động bao nhiêu, lúc này hắn chỉ biết rằng đốm sáng màu vàng còn thiếu rất nhiều.
Càng nhiều!
Còn muốn càng nhiều!
Hấp thu!
Lúc này Vương Đằng đã rơi vào trạng thái ngộ đạo, đủ loại cảm ngộ tranh nhau hiện lên, vô số vầng sáng đang điên cuồng chớp động.
Cho nên hắn chỉ có một ý niệm, hấp thu càng nhiều đốm sáng màu vàng, trợ giúp mình hoàn thành cảm ngộ!
Ầm!
Lúc này trong đầu hắn thật sự giống như hình thành một cơn gió lốc kinh khủng đến cực hạn. Cảm ngộ, vầng sáng, còn có tri thức hắn đã tích lũy đều xoay tròn trong đó, lấy một phương thức độc đáo trộn lẫn vào nhau.
Hồi lâu sau, Vương Đằng đột nhiên mở to mắt, có tia sáng màu vàng lóng lánh lóe lên trong hai tròng mắt, chói mắt lạ thường.
Vô số phù văn huyền ảo chợt lóe lên rồi biến mất trong tia sáng màu vàng, nháy mắt thu liễm, giống như chưa hề tồn tại.
Elizabeth chú ý đến ánh mắt của hắn, không khỏi thầm giật mình.
Chủ nhân rốt cuộc đang làm gì?
Vì sao chỉ một ánh mắt lại ẩn chứa ý cảnh huyền ảo như vậy, kể cả tồn tại cấp Giới Chủ như nó đều không nhìn rõ.
Chuyện này thật sự khó có thể tin nổi.
“Đáng tiếc!” Vương Đằng thầm than một tiếng, tiếc nuối vô hạn.
Còn thiếu một chút!
Rõ ràng chỉ còn thiếu một chút, vì sao không thể thành công!
Cường độ thân thể và linh hồn của hắn đều đã đạt đến độ bão hòa, không thể hấp thu đốm sáng màu vàng được nữa, nhưng hắn cảm thấy còn thiếu một chút, vẫn cứ không thể sáng tạo ra công pháp của mình.
Trong lòng tiếc nuối vô cùng!
Nhưng lại không thể không tiếp nhận sự thật.
Sáng tạo công pháp thích hợp cho mình thật sự khó rất khó, có lẽ thật sự không thích hợp để cho hắn làm lúc này.
Hơn nữa công pháp hắn muốn sáng tạo còn khó hơn tất cả võ giả.
Đây có thể đoán được!
Công pháp của hắn cần bao hàm tất cả nguyên lực, chuyện này thật sự quá điên cuồng.
Người bình thường vốn nghĩ đều không dám nghĩ.
Chỉ Vương Đằng vẫn không hề chùn bước đi trên con đường này, không hề định quay đầu lại.
Thật ra với thiên phú của hắn, về sau nhất định có thể sáng tạo ra công pháp của mình.
Nhưng Vương Đằng không cam lòng, rất không cam lòng.
Hắn tiêu tốn rất nhiều tinh lực đi cảm ngộ, sao có thể cứ buông tha như vậy được.
Huống hồ hiện giờ hắn cần loại công pháp này!
Cho nên Vương Đằng nhanh chóng kiên định lại, hắn định tiếp tục cảm ngộ, nhất định phải sáng tạo ra được.
Lúc này hắn không khỏi nhìn giao diện thuộc tính, vài loại thuộc tính đã xảy ra biến hóa vĩ đại.
‘Căn nguyên sinh mệnh’: 50000
‘Căn nguyên linh hồn’: 50000
‘Tinh thần’: 100000/100000 (cấp Hằng Tinh)
‘Ngộ tính’: 102500/300000 (cấp Giới Chủ)
Căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn tăng lên mấy ngàn điểm giá trị thuộc tính, nhưng sau khi đạt đến 50000 điểm thì không tăng lên nữa, giống như đã đến cực hạn.
Cực hạn của cấp Hằng Tinh!
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, không ngờ lại là tình huống này.
Sau khi cắn nuốt nhiều đốm sáng màu vàng như vậy, cuối cùng hắn đã đạt đến cực hạn.
Sau đó hắn lại nhìn xem thuộc tính tinh thần, cũng đã xảy ra biến hóa vĩ đại, giới hạn tối đa từ 60000 tăng lên đến 100000.
Vậy thật kinh khủng, bởi vì giới hạn tối đa của tinh thần cấp Hằng Tinh vốn là 50000, tước đó vẫn chỉ tăng lên đến 60000, bây giờ lại đạt đến 100000, cộng hai lần trước sau chẳng khác nào trọn vẹn tăng lên gấp đôi.
Vương Đằng cảm thấy thức hải của mình giống như đã mở rộng hơn rất nhiều.
Xung quanh thức hải vốn tồn tại rất nhiều sương mù mờ mịt, giống như biên giới.
Hiện giờ biên giới này lại đang mở rộng ra xung quanh, tăng độ rộng của thức hải ban đầu lên gần một lần.
Thậm chí còn có trình độ kiên cố của thức hải cũng nhận được tăng lên.
Thức hải là chỗ cực kỳ yếu ớt của võ giả, nếu bị đánh xuyên, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Đối với võ giả tinh thông công kích tinh thần, công kích thức hải là phương thức tốt nhất.
Cho nên một thức hải kiên cố vô cùng quan trọng, nó có thể gia tăng an toàn sinh mệnh cho võ giả lên thật lớn.
Nhưng bình thường chỉ khi cảnh giới tăng lên thì mới có thể tăng độ rộng và kiên cố cho thức hải.
Hiện giờ cảnh giới của Vương Đằng còn chưa tăng lên, nhưng độ rộng và độ kiên cố của thức hải đã tăng lên, chỗ tốt này thật sự lớn đến không thể tưởng tượng nổi.
Vậy có ý nghĩa rằng nếu hắn đột phá, thức hải sẽ tiếp tục tăng lên hơn trình độ hiện giờ, khả năng trực tiếp tăng gấp bội.
Nói cách khác, nếu hắn đột phá, thức hải có thể đạt đến trình độ gấp bốn lần so với trước khi cắn nuốt đốm sáng màu vàng.
Lại tăng lên, lại tăng gấp bội…
Chỉ cần nghĩ thôi Vương Đằng đã cảm thấy lần này mình thật sự kiếm lớn.
Tăng lên như vậy, có lẽ người bình thường nghĩ đều không dám nghĩ.
Cuối cùng đó là thuộc tính ngộ tính tăng lên, trước đó mới vừa đạt đến ngộ tính cấp Giới Chủ, hiện giờ lại tăng lên mấy vạn điểm.
Giới hạn tối đa của ngộ tính cấp Giới Chủ là 300000 điểm giá trị thuộc tính, nếu bình thường vất vả nhặt thuộc tính ngộ tính như vậy còn không biết phải nhặt đến khi nào mới tiến vào được cảnh giới tiếp theo.
Nhưng lần này dựa vào tiện lợi do đốm sáng màu vàng mang đến, thuộc tính ngộ tính của hắn đã trực tiếp đạt đến hơn 100000 điểm, đã là một phần ba giới hạn tối đa.
Chỉ trong thời gian mười ngày ngắn ngủi thôi, Vương Đằng đã tích cóp được giá trị thuộc tính mà ở bên ngoài nửa năm đều không nhất định có thể tích cóp được, thật sự may mắn.
Tiếp theo, lại có đại khái 200000 điểm giá trị thuộc tính…
Ừm, 200000 điểm!!!
Má nó!
Thuộc tính này không tăng cũng thế.
Rõ ràng là chuyện nên thấy thật vui vẻ, không hiểu sao hắn lại cảm thấy hơi bất lực.
“Chủ nhân!” Elizabeth và Tiểu Bạch thấy Vương Đằng thức tỉnh, đồng thời kêu lên.