Một vòng xoáy màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, chậm rãi xoay tròn.
Từng đốm sáng màu vàng xuất hiện ở bên cạnh hắn, bị vòng xoáy màu đen cắn nuốt vào.
Rầm!
Trong phút chốc, thức hải và biển hư vô của Vương Đằng đều bắt đầu chấn động, càng mãnh liệt hơn lần trước.
Bởi vì lần này đốm sáng màu vàng được Vương Đằng cắn nuốt đều đến từ Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ, hiệu quả tự nhiên tốt hơn lần trước nhiều.
Tháp Cửu Bảo Phù Đồ xuất hiện ở mi tâm, nở rộ ánh sáng!
Lần này Vương Đằng không cảm ngộ ở bên trong không gian cắn nuốt mà cảm ngộ ở ngay trong bí cảnh Hỗn Độn, như vậy sẽ càng gần hỗn độn, gần các loại pháp tắc căn nguyên, hiệu quả nhất định rất tốt.
Điều hắn cần chính là loại cảm ngộ này!
Grào!
Hỗn Độn thú phát hiện ra động tĩnh ở bên này, gầm gừ lên, hiện thân ra trong dòng khí hỗn độn, lao đến.
Đốm sáng màu vàng cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của Hỗn Độn thú, thậm chí khát vọng của chúng nó đối với đốm sáng màu vàng không hề kém hơn võ giả hoặc tinh thú.
Hỗn Độn thú có thể thông qua cắn nuốt đốm sáng màu vàng để tăng cường pháp tắc căn nguyên của mình, đây là phương pháp tăng bản thân lên của chúng nó.
Elizabeth nhìn thấy một cảnh này, ánh mắt hơi ngưng lại, lập tức xông ra ngoài, chặn tất cả Hỗn Độn thú xông đến.
Rầm!
Công kích kinh khủng bùng phát ra, đây chẳng qua chỉ là những Hỗn Độn thú cấp Vực Chủ, vốn không thể ngăn cản được công kích của Elizabeth, đến gần khu vực này.
Nhưng động tĩnh bên này đã thu hút càng ngày càng nhiều Hỗn Độn thú.
Sắc mặt của Elizabeth hơi nghiêm trọng, nó chỉ có một mình, chắc chắn không thể chú ý được hết tất cả Hỗn Độn thú.
Quác!
Đúng lúc này vang lên một tiếng kêu giống như kim loại cọ sát vào nhau.
Một con hàn nha màu đỏ sậm xuất hiện, chính là Tiểu Bạch!
Nó hóa ra mấy chục phân thân Huyết Nha xông ra, va chạm với Hỗn Độn thú xung quanh.
Hỗn Độn thú vô tận xuất hiện ở xung quanh, gầm thét tới.
Tình hình thật sự hỗn loạn.
Hàn nha vĩ đại hóa ra hơn mười phân thân, giống như hơn mười tia máu nhằm vào Hỗn Độn thú xung quanh, tiếng kêu như kim loại vang vọng trong hỗn độn.
Rầm!
Cùng lúc đó, một tia sét chói mắt cũng xuất hiện theo, cấp tốc xuyên qua trong Hỗn Độn thú, cực kỳ đột ngột.
“Tiểu Bạch, Lôi Linh!” Elizabeth thoáng nhẹ nhàng thở ra.
“Chủ nhân kêu chúng ta đến giúp ngươi.” Tiểu Bạch nói.
Elizabeth nghe vậy hơi sửng sốt, không khỏi liếc nhìn Vương Đằng.
Chỉ sợ vị chủ nhân này của nó đã sớm đoán được tình hình như vậy, cho nên đã chuẩn bị ngay từ đầu, mệt cho nó còn lo lắng uổng công một phen.
Lắc đầu, nó không nghĩ nhiều nữa, nhìn Hỗn Độn thú từ phía xa đang không ngừng đánh vào, mãnh liệt lóe lên trong mắt.
Có hỗ trợ của Tiểu Bạch và Lôi Linh, áp lực của nó lập tức giảm mạnh.
Có lẽ thực lực của Tiểu Bạch và Lôi Linh không tính là quá mạnh, đối mặt với Hỗn Độn thú cấp Vực Chủ vẫn hơi cố hết sức.
Nhưng tụi nó ba bên hợp lực, cuối cùng vất vả ngăn chặn Hỗn Độn thú bốn phía, không để cho bọn nó quấy rầy đến cảm ngộ của Vương Đằng.
Sau khi Tiểu Bạch đạt đến cấp Hoàng trung vị, toàn lực thi triển, chiến lực vẫn thật kinh khủng, có thể đánh chết một vài Hỗn Độn thú cấp Vực Chủ tương đối nhỏ yếu.
Còn Lôi Linh lại hơi quỷ dị, khi đối mặt với Hỗn Độn thú nắm giữ pháp tắc căn nguyên hệ Lôi lại rất có hiệu quả, thậm chí có thể đánh chết.
Nhưng đối mặt với Hỗn Độn thú thuộc tính khác lại hơi giống… gà con!
Hai bên phân chia nghiêm trọng.
Nhưng nó thật thông minh, không đánh lại được, còn không thể tránh sao.
Nó xuyên qua đủ hướng, quấy rầy Hỗn Độn thú khác ở khắp nơi, chế tạo ra cơ hội săn giết cho Elizabeth và Tiểu Bạch.
‘Thật – đứa bé lanh lợi.JPG’
…
Vương Đằng có phân ra một tia tinh thần lực, vì thế nên mới có thể biết cảnh khó khăn vừa rồi của Elizabeth. Sau khi có Tiểu Bạch và Lôi Linh gia nhập, tình huống có chuyển biến tốt đẹp, hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong cảm ngộ của mình, đủ loại vầng sáng hiện lên trong đầu, cảm ngộ đã tích cóp trước đó lại xuất hiện, không ngừng gia tăng, xâu chuỗi với nhau, dần dần hệ thống hóa.
Vương Đằng lúc này giống như một thợ cơ khí, đang lắp ráp các linh kiện thật tinh vi, khiến cho quái vật lớn mình muốn sáng tạo ra chậm rãi hiện hình.
Tất cả đều đang phát triển theo phương hướng hắn mong muốn.
Đốm sáng màu vàng của Hỗn Độn thú cấp Vực Chủ thật sự không phải bình thường, khiến cảm ngộ của Vương Đằng càng thêm khắc sâu.
Những cảm ngộ này khiến cho hắn càng thêm rõ ràng với công pháp mình muốn sáng tạo, rung động trong đầu càng kịch liệt.
Thời gian trôi qua, tất cả đốm sáng màu vàng tích cóp trước đó đều bị hắn cắn nuốt, không dư thừa gì.
Thậm chí kể cả đốm sáng màu vàng do Hỗn Độn thú xung quanh vừa bị đám Elizabeth và Tiểu Bạch, Lôi Linh đánh chết rơi ra đều bị hắn điên cuồng hấp thu.
Elizabeth nhìn tình hình như vậy kinh hãi không thôi.
Vậy… cũng quá kinh khủng!
Nhiều lắm!
Đốm sáng màu vàng được Vương Đằng hấp thu thật sự nhiều lắm, vượt quá xa nó và Viên Cổn Cổn, Tiểu Bạch.
Ba đứa nó và Viên Cổn Cổn, Tiểu Bạch đều là tình huống đặc thù, đốm sáng màu vàng hấp thu vốn vượt qua võ giả hoặc tinh thú bình thường.
Kết quả tình huống của Vương Đằng còn đặc thù hơn cả chúng nó, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn đốm sáng màu vàng xung quanh bị Vương Đằng cắn nuốt không ngừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo ở nửa người trên của nó, mi tâm đang không ngừng nhíu lại.
Có một chủ nhân quá siêu phàm.
Nó là nô bộc, đột nhiên cảm thấy áp lực của mình thật lớn.
Xem ra sau này phải nỗ lực tu luyện hơn nữa, bằng không rất dễ dàng bị chủ nhân này của mình bỏ lại thật xa.
Nô bộc không có ích lợi gì, thì không có con đường sinh tồn.
Elizabeth tự mình xây dựng tâm lý, đi theo Vương Đằng càng lâu, nó càng ngày càng không có kiêu ngạo của tồn tại cấp Giới Chủ.
Kiêu ngạo của nó đã bị đánh đến nát nhừ khi đứng trước thiên tư của Vương Đằng.
Huống hồ nó đã nhận Vương Đằng làm chủ, hiện giờ nó với Vương Đằng có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, tâm tính tự nhiên theo đó phát sinh biến hóa.