Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2292 - Chương 2292. Trở Về! Bảng Tân Nhân! (3)

Chương 2292. Trở về! Bảng Tân Nhân! (3)
Chương 2292. Trở về! Bảng Tân Nhân! (3)

Có vài người lại là lần đầu tiên tiến vào trong bí cảnh, thậm chí không hề hiểu biết gì về bí cảnh, tự nhiên có khả năng tử vong rất lớn.

Tất cả các cái chết đều không hề ngoài ý muốn, mà là lẽ dĩ nhiên.

“Vương Đằng, có phải ngươi cũng bước ra ngoài khu vực cấp Vũ Trụ không?” Nguyệt Kỳ Xảo đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt của Vương Đằng, không nhịn được hỏi.

“Ngươi có đi không?” Vương Đằng hỏi ngược lại.

“Ta không đi, ta rất tự hiểu biết thực lực của mình.” Nguyệt Kỳ Xảo bình tĩnh nói.

“Borret và Vân Tiên huynh nhất định đều đi.” Vương Đằng mỉm cười, nhìn hai người Vũ Vân Tiên và Borret.

“He he.” Borret gãi cái đầu tán cây của mình, cười he he.

Vũ Vân Tiên lại gật đầu, không phủ nhận.

“Cho nên, người đi ra ngoài vẫn rất nhiều, nhưng có vài người thực lực mạnh, có thể giữ được mạng mình, còn có vài người…” Vương Đằng chưa nói hết, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, người không trở về hiển nhiên là do thực lực chưa đủ mạnh.

Đây cũng là sự thật, thực lực đủ, đó là tự tin, thực lực không đủ, vậy là tự phụ, tự tìm đường chết.

Nhưng để xác định thực lực mạnh yếu như thế nào thì lại rất chủ quan, hoàn toàn không nói rõ ràng được.

Người đàn ông áo trắng cho mọi người thời gian phản ứng lại, sau đó tiếp tục nói:

“Trong số các ngươi có rất nhiều người đã tăng lên cấp Vũ Trụ, cho dù còn chưa tăng cấp, nhưng cách đều không xa, hiện giờ bảng Tân Nhân đã mở ra, các ngươi đều dốc sức đi tranh đoạt đi.”

“Đi lên bảng Tân Nhân, xếp hạng càng cao, chỗ tốt càng nhiều, càng sẽ khiến cho các giáo viên của học viện chú ý đến, nhận được ưu ái của bọn họ, thậm chí có thể được người mạnh nhất thu làm đệ tử thân truyền, một bước lên trời!”

“Các ngươi đều là thiên tài của các cương vực, đến học viện vì tu luyện, từ đó trở thành người mạnh nhất.”

“Đã nói hết, tương lai như thế nào, vậy phải xem bản thân các vị.”

Tiếng nói vừa dứt, người đàn ông áo trắng nhắm mắt lại, giống như không định nói gì nữa.

Nhưng mọi người lại vì lời nói của hắn mà nỗi lòng phập phồng, dậy sóng không thôi.

Thật hiển nhiên, bảng Tân Nhân này là vùng giao tranh của bọn họ những học viên mới, trừ phi có người có thể không coi trọng chỗ tốt này.

Nhưng chỉ riêng khoản được giáo viên học viện thu làm đồ đệ đã khiến cho bọn họ không thể chối từ được!

Những võ giả thiên tài này đi đến học viện tinh không, một nguyên nhân rất lớn đó là hướng đến sức mạnh của những giáo viên trong học viện.

Đó toàn là cường giả cấp Bất Hủ, nếu có thể được nhận làm đệ tử thân truyền, nhất định sẽ khiến tốc độ trưởng thành của bọn họ nhanh hơn.

Thậm chí nghe nói trong học viện còn có tồn tại trên cấp Bất Hủ, những người này mới là nội tình chân chính của học viện.

Một vài thiên kiêu đứng đầu cương vực lớn không khỏi ôm một tia may mắn, nếu có thể nhận được ưu ái của tồn tại trên cấp Bất Hủ này, mới là một bước lên trời chân chính!

Đương nhiên những võ giả thiên tài ở đây đều không dám nói ý tưởng này ra, bởi vì chuyện này quá khó cực kỳ khó, nói ra không khỏi có vẻ quá mức không biết tự lượng sức mình.

Chỉ có thể nói, lúc này tất cả mọi người đều dốc sức, muốn mở ra phong thái ở trên bảng Tân Nhân.

Ánh mắt Vương Đằng cũng lóe lên, cực kỳ coi trọng việc này.

Muốn làm thì phải làm tốt nhất, mục tiêu của hắn là tồn tại ở trên cấp Bất Hủ.

Nếu có thể nhận được sự ưu ái của cường giả này, trở thành đệ tử thân truyền của bọn họ, gia tộc Pylax không đủ sợ hãi nữa.

“Vương Đằng, đây là một cơ hội tốt.” Hai mắt to đen như trân châu của Nguyệt Kỳ Xảo hơi tỏa sáng, truyền âm nói: “Nếu có thể tìm được một chỗ dựa vững chắc, việc buôn bán trước đó chúng ta đã bàn sẽ không cần lo lắng bị chèn ép nữa.”

“Chỉ sợ chuyện bái sư không đơn giản như vậy, cường giả này thu đồ đệ nhất định phải quan sát một phen.” Vương Đằng lại không lạc quan như thế, chần chừ một chút, vẫn nói: “Lần này trở về, có thể bắt đầu chuyện buôn bán của chúng ta, tích cóp điểm tích luỹ nhiều chút, về sau chắc chắn có tác dụng.”

“Ừm.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, xem như đồng ý với cách nói của Vương Đằng, lập tức lại hiếu kỳ hỏi: “Lại nói ngươi đã đột phá cấp Vũ Trụ sao? Ta hoàn toàn không nhìn rõ được cảnh giới của ngươi!”

Khi hỏi vấn đề này ra, hai người Vũ Vân Tiên và Borret ở bên cạnh đều nhìn sang, hiển nhiên đều thật hiếu kỳ.

“Ngươi đoán xem!” Vương Đằng cười thần bí.

“Ha ha.” Nguyệt Kỳ Xảo cười ha ha, nói: “Ta không cần đoán, ngươi chắc chắn đã đột phá.”

Vương Đằng mỉm cười, không nói gì thêm, dùng ‘Đôi mắt Chân Thị’ liếc nhìn Nguyệt Kỳ Xảo, nói: “Ta nhìn ra được, ngươi đột phá!”

“Thật là, không gạt được ngươi chuyện gì cả.” Nguyệt Kỳ Xảo biết Vương Đằng chắc chắn có biện pháp nhìn thấu thực lực của nàng, không biết nói gì.

“Borret, ngươi cũng đột phá.” Vương Đằng nhìn thụ nhân ở bên cạnh.

“May mắn!” Borret nhếch miệng, lộ ra một nụ cười khó coi quỷ dị nói.

“Có thể đột phá, thì không có cách nói may mắn.” Vương Đằng ý vị sâu xa liếc nhìn hắn.

Thụ nhân này rất không đơn giản, nếu ai bị vẻ bề ngoài chất phác của hắn lừa, vậy thật ngốc nghếch.

“Vương Đằng, ngươi chắc chắn cũng đột phá, nhưng ta chưa nhìn ra.” Borret nghiêm túc liếc nhìn Vương Đằng, bất đắc dĩ nói.

Đây là thử!

Tuy rằng hắn chắc chắn Vương Đằng đã đột phá, nhưng chưa nhìn ra được.

Chưa nhìn ra thì tồn tại tính chưa biết nhất định.

Vương Đằng mỉm cười, nhìn Vũ Vân Tiên, nhíu mày hỏi: “Vân Tiên huynh, ngươi gặp phiền toái gì à?”

Hắn không trực tiếp hỏi ra, ở trong mắt hắn, Vũ Vân Tiên vẫn chưa đột phá, còn lưu lại ở cấp Hằng Tinh.

Hắn và vị Đế tử này có cảm giác hiểu nhau không cần phải nói, cho nên mới hỏi như thế.

Vũ Vân Tiên vốn không phải người nói nhiều, nhưng hắn nghe ra được ý thân thiết trong lời nói của Vương Đằng, vì thế giải thích một câu: “Tình huống của ta hơi đặc thù.”

Không còn nữa!

Chỉ một câu đã rất khó có được.

Vương Đằng như có đăm chiêu gật đầu, hắn biết tình huống của Vũ Vân Tiên, cho nên không hỏi nhiều.

Hết chương 2292.
Bình Luận (0)
Comment