Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2301 - Chương 2301. Biến Hóa Của Viên Cổn Cổn Và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất Hiện Ngoài Ý Muốn! (3)

Chương 2301. Biến hóa của Viên Cổn Cổn và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất hiện ngoài ý muốn! (3)
Chương 2301. Biến hóa của Viên Cổn Cổn và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất hiện ngoài ý muốn! (3)

Chỉ sợ nếu kẹp thân xác của võ giả cấp Vũ Trụ bình thường đều có thể kẹp thành hai nửa trong một phát.

Đại khái chỉ có võ giả chuyên tu luyện thân thể mới có thể ngăn cản được một chút.

Mặt khác cái đuôi bọ cạp của nó cũng trở nên dài hơn.

Nếu nói đuôi bọ cạp trước đó, phần chóp đuôi có thể cong xuống chạm đến vị trí đầu nó, như vậy hiện giờ đuôi bọ cạp này có thể xoay tròn trên không đầu nó, xoay tầm vài vòng, giống như cự mãng, cái móc độc ở chóp đuôi kia giống như răng nanh của rắn độc, lúc ẩn lúc hiện, lóe lên tia sáng lạnh khiến lòng người sợ hãi.

Đồng thời trên đuôi bọ cạp kia còn thiêu đốt lên một ngọn lửa màu xanh đỏ, một nhiệt độ cực nóng lan tràn ra từ trên đó, khiến không gian xung quanh đều hơi vặn vẹo.

“Biến hóa… còn khá lớn!” Vương Đằng kinh ngạc liếc nhìn Thiết Giáp Viêm Hạt, không khỏi nói thầm.

“Thật sự biến hóa rất lớn, đốm sáng màu vàng thật sự là thứ tốt, nếu dựa theo tiêu chuẩn của tinh thú, thiên phú ban đầu của Thiết Giáp Viêm Hạt tu luyện đến cấp Vương đã rất tốt rồi.”

“Sau này dưới tẩm bổ của lửa Vạn Thú Chân Linh, lại ăn không ít thứ tốt nên mới lên được đến cấp Hoàng hạ vị.”

“Hiện giờ nhờ vào đốm sáng màu vàng đã phá vỡ bình cảnh vô cùng gian nan đối với nó, đạt đến cấp Hoàng trung vị, hơn nữa nhìn dáng vẻ thiên phú cũng trở nên mạnh mẽ không ít, thật sự tương đương với không dễ dàng.” Viên Cổn Cổn phân tích.

“Đốm sáng màu vàng có thể cải thiện thiên phú, tu luyện về sau cũng có thể dễ dàng một chút.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Đây đều là tạo hóa chủ nhân cho ta, Thiết Giáp Viêm Hạt tuyệt đối không dám quên.” Thiết Giáp Viêm Hạt bay từ đằng xa đến, thân xác khổng lồ đứng trước mặt Vương Đằng, cúi đầu xuống, cảm kích nói.

Hiển nhiên nó đã nghe được lời Viên Cổn Cổn nói, biết mình có thể đi được đến một bước này đều nhờ bồi dưỡng của Vương Đằng, bằng không nó chỉ là một tinh thú cấp Lãnh Chúa trên Địa tinh mà thôi.

“Không cần phải như thế, nếu đã thành thú sủng của ta, chỉ cần có cơ hội, ta tự nhiên sẽ không quên các ngươi.” Vương Đằng sờ đầu nó, cười nhạt nói.

Thiết Giáp Viêm Hạt cảm động trong lòng, lại không nói gì nữa, dùng hai cái chân kìm vĩ đại của mình gãi đầu, nói: “Chủ nhân, hình như ta nắm giữ một tia lực căn nguyên.”

“Hả?!” Vương Đằng không khỏi kinh hãi, vội vàng nói: “Là căn nguyên gì?”

“Căn nguyên hệ Hỏa!”

Thiết Giáp Viêm Hạt rũ cái đuôi đang xoay quanh trên đỉnh đầu xuống, ngọn lửa màu xanh đỏ nhảy lên, lại hóa thành bọ cạp hỏa diễm nho nhỏ, cực kỳ tương tự với Thiết Giáp Viêm Hạt.

Cùng lúc đó, từng sợi dao động nhảy lên tản ra từ trên ngọn lửa màu xanh đỏ kia, ngoài thân bọ cạp hỏa diễm nứt ra quấn quanh từng phù văn hỏa diễm, có vẻ kỳ dị vô cùng.

“Thú vị!” Vương Đằng sờ cằm, quan sát bọ cạp hỏa diễm trước mắt, cười nói.

“Tiểu Bạch nắm giữ lực căn nguyên, ta còn có thể hiểu được, dù sao nó kế thừa giọt tinh huyết của Huyết Nha lão tổ, thiên phú nhận được tăng lên, không ngờ Thiết Giáp Viêm Hạt ngươi lại cũng lĩnh ngộ lực căn nguyên.” Viên Cổn Cổn hết sức kinh ngạc nhìn xem Thiết Giáp Viêm Hạt, nói.

“Hình như bởi vì dị hỏa thiên địa, sau khi ta hấp thu đốm sáng màu vàng đã tự nhiên lĩnh ngộ được căn nguyên hệ Hỏa.” Thiết Giáp Viêm Hạt nói.

“Lại là như vậy sao!” Vương Đằng và Viên Cổn Cổn liếc nhìn nhau, hai bên đều rơi vào trầm tư.

“Dị hỏa thiên địa là thứ trời sinh đất nuôi, có lẽ bản thân nó ẩn chứa một vài lực pháp tắc căn nguyên, Thiết Giáp Viêm Hạt nhận lấy tẩm bổ của hai loại dị hỏa trong thời gian dài, cộng thêm hấp thu đốm sáng màu vàng, khiến cho linh cảm bùng nổ, từ đó lĩnh ngộ căn nguyên hệ Hỏa, cũng có thể nói được.” Vương Đằng nói.

“Đại khái cũng chỉ có thể giải thích như vậy.” Viên Cổn Cổn gật đầu nói.

“Có thể nắm giữ lực căn nguyên là chuyện tốt, Thiết Giáp Viêm Hạt cho ta một niềm vui bất ngờ.” Vương Đằng không khỏi cười nói.

“Lần này thực lực của toàn bộ thành viên chúng ta đều tăng lên, về sau ra cửa không cần sợ bị vây đánh nữa.” Viên Cổn Cổn ha ha cười nói.

Mọi người nghe lời nói đáng yêu của nó, không khỏi cười ha hả.

Vương Đằng không có gì nhắn nhủ, chỉ chuyển dời mấy đứa Thiết Giáp Viêm Hạt, Elizabeth, Tiểu Bạch trở lại trong mảnh nhỏ không gian.

Dù sao không gian cắn nuốt không thích hợp cho chúng nó tu luyện và sinh sống, vẫn ở trong mảnh nhỏ không gian càng thoải mái hơn chút.

Nhưng đối với thân xác khổng lồ của chúng nó, mảnh nhỏ không gian hiện giờ hơi nhỏ.

Vương Đằng còn phải nghĩ cách mở rộng mảnh nhỏ không gian lên nữa.

Tiến vào trong mảnh nhỏ không gian, các thiếu nữ tộc Hoa Linh ra đón.

Các nàng nhìn dáng vẻ của Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt, không khỏi kinh hô lên:

"Wow wow, Tiểu Bạch và Đại Thiết trở nên thật lớn!” Hoa Tiên Nhi vui vẻ chạy đến, lượn vòng một vòng quanh Thiết Giáp Viêm Hạt và Tiểu Bạch, cặp mắt to trợn lớn.

“Đại Thiết!” Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái.

Tên này rốt cuộc có bao nhiêu biệt danh vậy?

Mỗi người gọi đều không giống nhau.

Hơn nữa cả đống biệt danh này đều hơi khôi hài khó hiểu.

“Ngươi con nhóc con này.” Thiết Giáp Viêm Hạt dùng chân kìm lớn của mình nhẹ nhàng tách ra, đã xách cổ áo của Hoa Tiên Nhi, đặt nàng lên trên đầu mình.

“A ha ha ha…” Hoa Tiên Nhi cảm thấy chơi thật vui, lập tức cười ha hả vô tâm, không hề sợ hãi.

Thậm chí còn dán sát vào trên trán Thiết Giáp Viêm Hạt, mắt to trợn mắt nhỏ với nó.

"Cô nhóc này.” Đám người Hoa Tử nhìn thấy một màn này, không khỏi hơi dở khóc dở cười.

Nhưng các nàng đều không lo lắng Thiết Giáp Viêm Hạt sẽ tổn thương đến Hoa Tiên Nhi, ở chung với nhau thời gian dài như vậy, các nàng đều biết tuy rằng Thiết Giáp Viêm Hạt có dáng vẻ hung thần ác sát, nhưng trên thực tế không hề hung dữ tí nào.

Ít nhất đối với các nàng là như thế.

Hơn nữa đều nhận Vương Đằng làm chủ, chỉ bằng một điểm này, nó sẽ không thể tổn thương đến các nàng.

Lúc này tất cả các thiếu nữ của tộc Hoa Linh đều tụ tập lại đây, vây quanh Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt líu ríu nói chuyện không ngừng, ngạc nhiên không thôi với dáng vẻ sau khi lột xác của chúng nó.

Hết chương 2301.
Bình Luận (0)
Comment