Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2302 - Chương 2302. Biến Hóa Của Viên Cổn Cổn Và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất Hiện Ngoài Ý Muốn! (4)

Chương 2302. Biến hóa của Viên Cổn Cổn và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất hiện ngoài ý muốn! (4)
Chương 2302. Biến hóa của Viên Cổn Cổn và Thiết Giáp Viêm Hạt! Xuất hiện ngoài ý muốn! (4)

Còn có Elizabeth, nó là lần đầu tiên xuất hiện, các thiếu nữ tộc Hoa Linh vô cùng tò mò với nó.

Tính cách của Elizabeth vô cùng ôn hòa, nhanh chóng đã hòa hợp với các thiếu nữ tộc Hoa Linh ngây thơ thuần khiết, rất náo nhiệt.

Ở xa xa có một gốc cây to kỳ dị sinh trưởng trong hoàn cảnh tràn đầy hơi thở quang minh, nhiều điểm sáng trắng rơi rụng theo cành lá trên cây to, có vẻ cực kỳ thần thánh.

Một bóng người mặc quần áo màu trắng ngồi trên nhánh cây, hai chân dài đong đưa, ánh mắt liếc nhìn về phía đám người Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt, Elizabeth, thiếu nữ tộc Hoa Linh.

Vương Đằng cảm nhận được ánh mắt của nó, khẽ gật đầu với nó, rồi biến mất khỏi phạm vi mảnh nhỏ không gian.

Bên trong phòng, bóng người của Vương Đằng theo đó xuất hiện, ngẫm nghĩ, đang định tìm kiếm công pháp và chiến kỹ tu luyện tinh thần lực cho Viên Cổn Cổn.

“Vương Đằng, ngươi có mấy tin nhắn.” Đột nhiên, giọng nói của Viên Cổn Cổn truyền đến trong đầu Vương Đằng.

“Ai gửi tin nhắn đến?” Vương Đằng hơi sửng sốt, hỏi.

Khoảng thời gian này hắn vẫn luôn ở trong bí cảnh Hỗn Độn, không nhận được tin tức ở bên ngoài, mà sau khi trở về từ bí cảnh Hỗn Độn, hắn còn chưa kịp xem xét.

Hiện giờ Viên Cổn Cổn thức tỉnh, tất cả tự nhiên lại được nó tiếp quản, bất cứ tin tức gì, nó đều sẽ nhắc nhở Vương Đằng trước.

“Là An Lan gửi tới!” Giọng Viên Cổn Cổn thoáng thay đổi, giống như không đúng lắm: “Ngươi tốt nhất tự nhìn xem.”

Vương Đằng đã nhận ra điều gì, còn chưa mở miệng, một màn sáng đã mở ra trước mặt hắn.

Chỗ tốt khi có Viên Cổn Cổn ở đây chính là có đôi khi không cần Vương Đằng mở miệng, nó đã chuẩn bị tất cả cho Vương Đằng.

“Cái gì!” Khi Vương Đằng nhìn thấy nội dung tin nhắn trên màn sáng, không khỏi thay đổi sắc mặt, nhảy dựng lên từ trên giường.

“Ngươi đừng gấp, ta đã liên hệ với An Lan giúp ngươi rồi, ngươi vẫn nên tự hỏi hắn thì tốt hơn.” Bóng người của Viên Cổn Cổn lơ lửng bên cạnh hắn, khuyên nhủ.

“Lâm Sơ Hàm mất tích, sao ta có thể không lo lắng.” Sắc mặt của Vương Đằng hơi khó coi, phập phồng kịch liệt cực kỳ hiếm thấy xuất hiện trong lòng.

An Lan gửi rất nhiều tin nhắn cho hắn, tất cả đều nói cho hắn biết, Lâm Sơ Hàm mất tích!

Nhưng trước đó hắn vẫn luôn ở trong bí cảnh Hỗn Độn, nên không nhận được vào lúc đó.

Giờ phút này Vương Đằng đột nhiên hơi tự trách, hắn thầm hận bản thân vì sao không kiểm tra tin nhắn đầu tiên sau khi rời khỏi bí cảnh, vì thế cho đến bây giờ mới biết tin tức này.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì? Chẳng lẽ là kẻ thù của ta? Người có thù oán với ta không ít, nhưng có thể lặng yên không một tiếng động mang Lâm Sơ Hàm đi từ trong tay một cường giả cấp Vực Chủ, trừ bỏ vị tam hoàng tử kia cũng chính là gia tộc Pylax mới có được năng lượng khổng lồ như thế.” Vương Đằng siết chặt nắm tay, sắc mặt lạnh như băng đến cực hạn, tia sáng lạnh bùng lên trong mắt: “Tốt nhất không phải là các ngươi, bằng không ta nhất định khiến cho các ngươi hối hận.”

Sát ý sôi trào trong lòng hắn, cuối cùng lại hóa thành lo lắng nồng đậm, chỉ có thể lặng yên cầu nguyện trong lòng:

“Sơ Hàm, ngươi nhất định không có việc gì!”

“Vương Đằng, An Lan đáp lại.” Viên Cổn Cổn nói.

“Nhanh, kết nối!” Vương Đằng vội vàng nói.

Viên Cổn Cổn gật đầu, vung tay nhỏ lên, bóng sáng hiện ra, khuôn mặt của An Lan xuất hiện trong đó.

“An Lan, rốt cuộc đã có chuyện gì?” Vương Đằng không quan tâm đến hàn huyên, lập tức hỏi.

“Thật hổ thẹn, ta… cũng không biết đã có chuyện gì, vài ngày sau khi ngươi rời đi, Lâm Sơ Hàm rõ ràng vẫn tu luyện ở trong trang viên, chưa hề ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng nàng lại biến mất trong phòng tu luyện, tinh thần lực của ta luôn xoay quanh ngoài phòng tu luyện, không hề phát hiện ra sự biến mất của nàng.” An Lan vô cùng xấu hổ nói.

“Ngươi nói nàng biến mất trong trang viên?” Vương Đằng chau mày, hỏi.

“Đúng vậy, không có ai nhìn thấy nàng rời đi, hệ thống màn hình giám sát của trang viên đều không có ghi chép lại nàng đã rời đi, ta còn hỏi đồng đội trong đoàn lính đánh thuê của nàng, bọn họ cũng chưa từng thấy Lâm Sơ Hàm.” An Lan nói.

“Chú Võ, lão Hàn bọn họ nói như thế nào?” Vương Đằng hỏi tới.

“Bọn họ cũng chưa từng thấy Lâm Sơ Hàm.” An Lan lắc đầu nói.

“Có phải là cường giả cấp Giới Chủ, thậm chí cấp Bất Hủ lặng yên không tiếng động xâm nhập vào trang viên mang Lâm Sơ Hàm đi không.” Viên Cổn Cổn suy đoán.

“Có thể giấu được cảm giác tinh thần lực của An Lan, nói rõ ít nhất là cường giả cấp Bất Hủ.” Sắc mặt Vương Đằng rất không tốt nói.

“Không sai, lấy tinh thần lực của ta, cho dù cường giả cấp Giới Chủ đều không thể hoàn toàn tránh đi được.” An Lan gật đầu nói.

Hắn vẫn cực kỳ tự tin với một điểm này.

Bởi vì hắn và Vương Đằng đều là thần niệm sư, hơn nữa còn là thần niệm sư cấp Vực Chủ!

“Cường giả cấp Bất Hủ!” Vương Đằng lặp đi lặp lại trong miệng, tâm tình thật tồi tệ, nếu là cường giả cấp Bất Hủ ra tay, ai có thể ngăn được.

“Vương Đằng, xin lỗi.” An Lan day dứt nói.

“Thôi bỏ đi, việc này không trách ngươi được.” Vương Đằng lắc đầu.

“Có việc gì ta có thể làm không?” An Lan hỏi.

“Ngươi tiếp tục lưu ý tình huống người bên kia giúp ta, vừa có tin tức liên hệ với ta ngay.” Vương Đằng nói.

“Được!” An Lan gật đầu.

Sau đó hai người ngắt liên hệ, Vương Đằng ngồi trong phòng rơi vào trầm tư: “Ta có một phân thân ở bên người Lâm Sơ Hàm, phân thân kia giống như không xuất hiện dị thường.”

Lần trước khi Vương Đằng rời đi đã để lại một phân thân, để đề phòng sự cố.

Lần này sau khi gặp Lâm Sơ Hàm đã đổi một phân thân mình đã cải tiến, phân thân kia ẩn chứa một tia lực căn nguyên, thực lực càng mạnh.

Lúc này hắn lấy lại tinh thần nghĩ đến, phát hiện phân thân kia giống như không truyền đến báo động trước, cũng không biến mất, nói rõ phân thân kia có thể còn đang ở bên cạnh Lâm Sơ Hàm.

Đây là một cửa đột phá.

Vương Đằng nhắm mắt lại, cảm nhận tình huống của phân thân.

Hết chương 2302.
Bình Luận (0)
Comment