Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2306 - Chương 2306. Phượng Thần Cung! Biên Giới Không Gian!

Chương 2306. Phượng Thần cung! Biên giới không gian!
Chương 2306. Phượng Thần cung! Biên giới không gian!

Khi Nguyệt Kỳ Xảo biết người ở trên mạng mắng tộc Chúc Long là loài bò sát đều là Vi Đức, kinh ngạc đếu thiếu chút nữa cười không ngậm mồm được.

Một mình tên Mập này rốt cuộc đã mở bao nhiêu nick ảo?

Lại trách mắng đến có cảm giác giống như một đám người, nàng thiếu chút nữa cho rằng thật sự là võ giả của đế quốc Đại Càn đều bị chọc giận.

Hơn nữa hắn rốt cuộc làm được như thế nào?

Mỗi người đều chỉ có một tài khoản của mạng nội bộ học viện, tên Mập này lại mở ra nhiều nick ảo, thật sự khiến cho người ta không thể tin tưởng nổi.

Nếu không phải Chúc Long Sơn đăng hình Vi Đức lên, dù thế nào Nguyệt Kỳ Xảo đều không thể tưởng tượng nổi có người có thể làm được chuyện như vậy.

Cùng lúc đó, trên mạng lưới học viện đã trào ra một đống quần chúng ăn dưa, ăn dưa đến ăn được mùi ngon.

“Phụt!”

“Thật khôi hài, hóa ra chính là tên Mập này một mình ở đó mắng chửi người!”

“Mập thật đáng khinh, ảnh chụp này thật sự đã chụp ra được tinh túy, là cao thủ.”

“Trâu bò! Trâu bò! Lá gan không phải mập bình thường!”

“Lại nói đế quốc Đại Càn không có ai sao, chỉ có một tên Mập đứng ra, mệt cho ta còn tưởng rằng bọn họ cùng chung mối thù chứ.”

“Những người khác cũng mắng, nhưng mắng không ngoan độc như vậy, điểm đến là dừng.”

“Thần cmn điểm đến là dừng!”

“Má ơi, Chúc Long Sơn chẳng phải hận chết Mập này sao, đoán chừng hiện giờ muốn giết người.”

“Ha ha ha, tên Mập kia trốn trong trang viên không đi ra, Chúc Long Sơn vốn không có cách nào với hắn cả.”

Mạng lưới học viện quả thật nổ tung, học viện đã lâu không xảy ra chuyện như vậy.

Rất nhiều võ giả đều thích tiềm tu, không thích gây sự, cũng chỉ có một vài học viên mới có thể làm ầm ĩ giống như vậy.

Nhưng chuyện khiêu chiến này, bình thường nếu có người đề xuất, đối phương nhất định sẽ lập tức ứng chiến, sẽ không có chuyện không để ý đến giống như Vương Đằng.

Cho nên đều không ầm ĩ lên được.

Tối đa chính là đánh một trận, ai thắng thì thanh danh lan rộng, ai thua thì ảm đạm đi ra, lần sau lại lấy lại danh dự, đơn giản như thế.

Nhưng lần này còn chưa đánh, đã mắng trước.

Sự tình huyên náo hơi lớn, thậm chí cả trên mạng tổng của bảy đại học viện tinh không đều truyền ra tiếng gió, có không ít người của học viện khác đều chú ý đến chuyện này.

“Là Vương Đằng!”

Đám người Vũ Nguyên Duệ, Cơ Hạo Thần, Timothy của đế quốc Đại Càn nhìn thấy chuyện này lại có liên quan đến Vương Đằng, lập tức càng thêm chú ý.

“Chúc Long Sơn này là ai? Lại khiêu chiến Vương Đằng!”

“Chúc Long Sơn! Người của tộc Chúc Long!”

“Lại muốn khiêu chiến Vương Đằng kia! Ta nhớ hình như hắn là thiên kiêu tuyệt đỉnh đi lên Tinh bảng, Chúc Long Sơn này không sợ làm đau lưng chính mình sao.”

“Ha, thiên kiêu đi lên Tinh bảng, chỉ sợ rất nhiều người đều muốn dẫm hắn một cước, mượn nó để nâng cao thanh danh của mình đi, Chúc Long Sơn này hiển nhiên chính là một kẻ đó.”

“Vậy phải nhìn xem bản thân có thực lực này hay không, nếu không chính là mất mặt xấu hổ.”

“Tộc Chúc Long, chắc thực lực không kém.”

“Ha ha ha, lại có người mắng tộc Chúc Long là loài bò sát, thật hả giận.”

“Lần này học viện tinh không thứ 7 có Vương Đằng gia nhập, mới bao lâu đã ầm ĩ ra chuyện, xem ra về sau cũng sẽ không thể yên tĩnh.”

“Học viện tinh không thứ 7 đã yên lặng thật nhiều năm, có lẽ mượn cơ hội này lên tiếng cũng không chừng.”

Võ giả thiên tài của sáu đại học viện tinh không khác đều ào ào gia nhập vào trong nhóm quần chúng ăn dưa, đủ loại thảo luận phát biểu ra trên mạng tổng của bảy đại học viện tinh không.

Không ít giáo viên và cường giả của học viện cũng bị kinh động đến, yên lặng nhìn xem bình luận trong âm thầm.

Là giáo viên và người mạnh nhất, bọn họ tự nhiên không thể post bài gửi thiệp giống như một vài học viên, việc này không phù hợp với thân phận.

“Thiên kiêu của tộc Chúc Long và thiên kiêu của Tinh bảng sao? Đáng chú ý.”

“Ha ha, không biết hai tên nhóc này cuối cùng ai sẽ thắng?”

“Ta đoán nhất định là Vương Đằng thiên kiêu của Tinh bảng kia, thằng nhóc tộc Chúc Long còn kém một chút.”

“Khó nói, thiên phú tộc Chúc Long thật mạnh, nếu lên cấp Vũ Trụ, có lẽ sẽ có một lần bùng nổ lớn.”

Một vài giáo viên và cường giả cũng thảo luận một phen sau lưng, hiển nhiên cực kỳ hiếu kỳ với chuyện này.

Chủ yếu vẫn là Vương Đằng, thiên kiêu đi lên Tinh bảng này khiến không ít giáo viên và cường giả gửi gắm kỳ vọng, từ mới đầu bọn họ đã chú ý đến hắn.

Trong trang viên của Vương Đằng.

Trong phòng tu luyện.

Vương Đằng ngồi khoanh chân, đang tu luyện, đột nhiên mở mắt ra.

Một bóng người nho nhỏ hiện ra bên cạnh, rõ ràng chính là Viên Cổn Cổn, chỉ thấy nó có vẻ mất mát, lắc đầu nói: “Vương Đằng, ta không tìm được nàng!”

Vương Đằng thở dài trong lòng, giống như đã sớm dự đoán được, nói: “Thôi, không tìm thấy thì thôi, hiện giờ chúng ta như ruồi bọ không đầu, tiếp tục như vậy chỉ lãng phí thời gian thôi, dừng lại ở đây.”

“Ngươi… không tìm nữa?” Viên Cổn Cổn chần chừ hỏi.

“Tìm thì nhất định phải tìm, nhưng không tìm như vậy, cũng không phải tìm lúc này.” Vương Đằng lắc đầu nói.

Viên Cổn Cổn liếc nhìn hắn thật sâu, không nói thêm gì nữa, nó nhận ra được, Vương Đằng đang đè nén bản thân, hắn còn sốt ruột hơn bất cứ ai.

Nhưng hiện giờ sốt ruột đều vô dụng, cho nên chỉ có thể dằn tình cảm kia xuống dưới đáy lòng.

“Hả?” Đột nhiên nó khẽ hả một tiếng, tia sáng bất ngờ bộc phát lên trong mắt.

“Sao thế?” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, không nhịn được hỏi.

“Ta nhận được một tin nhắn đến từ Địa tinh, có thể có liên quan đến chuyện mất tích của Lâm Sơ Hàm.” Viên Cổn Cổn nói.

“Tin nhắn của Địa tinh? Có liên quan đến việc Lâm Sơ Hàm mất tích?” Vương Đằng hơi khó hiểu, Lâm Sơ Hàm ở hành tinh Ngọc Minh xa xôi, cách Địa tinh khá xa, hai bên có quan hệ gì?

Hắn không nghĩ nhiều nữa, vội vàng hỏi: “Rốt cuộc đã có chuyện gì?”

“Ngươi tự nhìn xem đi.” Sắc mặt Viên Cổn Cổn thay đổi, giống như không biết nên giải thích như thế nào, trực tiếp mở tin nhắn ra.

Màn sáng hiện lên, trên đó là tin nhắn do cha mẹ Vương Đằng truyền đến.

Hết chương 2306.
Bình Luận (0)
Comment