Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2340 - Chương 2340. Nội Bộ Tộc Chúc Long Đấu Sức! (2)

Chương 2340. Nội bộ tộc Chúc Long đấu sức! (2)
Chương 2340. Nội bộ tộc Chúc Long đấu sức! (2)

“Ngươi!” Mặt Chúc Long Sơn đen thui, hắn lại nhớ đến ba vạn điểm tích luỹ kia, đau lòng đến không thể hô hấp.

Nếu có thể cầm thân xác kia về, ba vạn điểm tích luỹ tiêu tốn thì tiêu tốn, hắn còn có cách lấy lại.

Nhưng bây giờ, giỏ tre múc nước công dã tràng, sao lại không khiến hắn buồn bực.

“Ta thấy tộc Chúc Long các ngươi thật giàu có, chắc có thế lực không nhỏ ở trong học viện nhỉ, thứ như điểm tích luỹ này chắc chắn không ít, hoan nghênh tới tìm ta nhé.” Vương Đằng cười nói.

“…” Sắc mặt của Chúc Long Sơn càng ngày càng đen, Vương Đằng này thật sự cho rằng hắn giống với coi tiền như rác.

Không đúng, là coi tộc Chúc Long bọn họ như kẻ coi tiền như rác.

Những người khác nghe được lời Vương Đằng nói đều có sắc mặt kỳ quái.

Vương Đằng này thật sự là một người “phi thường”!

Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ đắc tội tộc Chúc Long sao?

Ánh mắt của rất nhiều người lóe lên, gan lớn của Vương Đằng khiến cho bọn họ không thể không một lần suy nghĩ thử xem có nên đắc tội hắn không.

Nếu không nắm chắc chiến thắng được hắn, kết cục đắc tội hắn cũng sẽ không tốt hơn Chúc Long Sơn bao nhiêu.

“Ngươi chờ đó!” Sắc mặt Chúc Long Sơn xanh mét, ánh mắt trêu tức xung quanh khiến cho hắn không thể nào lưu lại được nữa, bỏ lại một câu thô bạo, đã xoay người rời đi.

“Hẹn gặp lại!” Vương Đằng nhiệt tình vẫy tay ở sau lưng hắn.

Thật ra trong lòng hắn hơi thất vọng, Chúc Long Sơn này lại nhịn được.

Đáng tiếc lại mất đi một cơ hội gõ một khoản.

Mà thôi, cạo lông cừu không thể luôn tìm một con cừu để cạo, dù sao cũng phải để cho bộ lông của hắn mọc dài thêm chút, như vậy cạo mới có thu hoạch được.

“Không biết có thể dẫn tộc Chúc Long khác đến không?” Vương Đằng sờ cằm, hơi chờ mong nghĩ.

Ở trong học viện tinh không này, người của tộc Chúc Long không có cách gì với hắn cả, muốn đánh nhau với hắn cũng phải là học viên cùng cảnh giới mới được.

Chỉ cần là người cùng cảnh giới, Vương Đằng không hề sợ hãi.

Những ý niệm này lóe lên trong đầu, hắn lập tức lắc đầu, không nghĩ nhiều, hạ xuống mặt đất tụ họp với đám người Nguyệt Kỳ Xảo.

“Lão đại, ngươi quá mạnh mẽ!” Vi Đức nhìn thấy Vương Đằng đã hưng phấn không thôi tiến đến gần nói.

“Vậy còn cần ngươi nói sao.” Vương Đằng liếc xéo hắn, thản nhiên nói.

“…” Vi Đức lập tức không nói được gì.

Nguyệt Kỳ Xảo và Borret ở bên cạnh không nhịn được cười ha ha, tên Mập này vẫn chưa hiểu rõ về Vương Đằng.

“Ngươi đánh bại Chúc Long Sơn, hắn sẽ không từ bỏ như vậy chứ?” Nở nụ cười một lúc, Nguyệt Kỳ Xảo nghiêm túc nói.

“Ta biết, chỉ chờ người của tộc Chúc Long đến tìm ta.” Vương Đằng cười nói.

“Không phải ngươi còn định bắt chẹt người của tộc Chúc Long đấy chứ?” Nguyệt Kỳ Xảo có sắc mặt kỳ quái hỏi.

“Có gì không được sao?” Vương Đằng hỏi ngược lại.

“À, ta lo lắng ngươi đắc tội bọn họ quá ác, ngươi không thấy được ánh mắt vừa rồi của Chúc Long Sơn sao, đều hận không thể ăn ngươi.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

“Không có việc gì, chỉ với khẩu vị của tộc Chúc Long còn chưa ăn được ta.” Vương Đằng không coi là quan trọng nói.

Nguyệt Kỳ Xảo thấy hắn tự tin như thế, nên không nói gì nữa.

Lúc này có một bóng người đi từ đằng xa đến.

“Người tìm ngươi?” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn người đang đi tới, hỏi.

Vương Đằng xoay người, nhìn thấy đối phương, vẻ mặt hơi động, cười hỏi: “Ngươi xác định muốn khiêu chiến ta vào hôm nay?”

“Khiêu chiến Vương Đằng?”

Người xung quanh nghe được câu Vương Đằng nói không khỏi kinh hãi, vốn chuẩn bị rời đi, lúc này lại không khỏi dừng bước chân.

Chẳng lẽ còn có một cuộc tranh tài có thể xem sao?

Rất nhiều người nghĩ như vậy trong lòng, sau đó tiếng thảo luận chợt vang lên.

“Kia hình như là Gallup!”

“Gallup đến từ một thế lực mạnh mẽ nào đó ở cương vực Gort, cũng là top mười trong trận chiến thiên tài tranh bá, nghe nói là một kẻ thể tu, thân thể vô cùng mạnh!”

“Thân thể mạnh mẽ, chẳng lẽ bởi vì nhìn thấy phương thức chiến đấu của Vương Đằng, biết thân thể hắn mạnh mẽ cho nên thấy thứ mình thèm, đã chạy đến khiêu chiến Vương Đằng sao.”

“Các ngươi không biết chuyện này rồi, Gallup vốn là người đi xa nhất trong học viên mới đợt này ở Lôi cốc, kết quả lại bị Vương Đằng vượt qua, ngày hôm qua bọn họ đã hẹn đánh một trận.”

“Hóa ra là chuyện này, nhưng thân thể của Vương Đằng mạnh như vậy, đánh Chúc Long Sơn đến hoài nghi cuộc đời, Gallup này được không?”

“Khó mà nói, Gallup là võ giả hệ Lôi, mượn dùng lực Lôi Đình rèn thể, về lực thân thể có khi còn mạnh hơn Chúc Long Sơn.”

“Dù sao là người khác cương vực, hệ thống không giống, chưa từng đánh thì không thể so sánh được.”

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo cũng có vẻ mặt kinh ngạc nhìn Gallup, vừa đánh xong, lại có một người khác chạy đến?

“Không, không phải…” Trên mặt Gallup hơi xấu hổ, gãi đầu nói: “À này… ta cảm thấy vẫn chờ thêm một khoảng thời gian nữa lại đến tìm ngươi khiêu chiến.”

Mọi người: “…”

Khiêu chiến đã nói đâu?

Lại định lùi thời gian!

Tên này rõ ràng đã sợ.

Mấy người Nguyệt Kỳ Xảo đều có sắc mặt kỳ quái nhìn xem Gallup, chỉ cảm thấy khôi hài khó hiểu.

“Tùy ngươi!” Vương Đằng dở khóc dở cười, không ngờ tên này xem xong trận đấu giữa hắn và Chúc Long Sơn lại sợ sệt.

Thoạt nhìn tên này cao lớn thô kệch, hoàn toàn chưa nhìn ra được là nhân vật có thể lùi bước, thật sự khiến cho hắn ngoài ý muốn.

Nhưng ngược lại như vậy khiến cho hắn coi trọng hơn chút.

Không phải tất cả mọi người đều có được dũng khí nói ra lời nói gần như nhận thua, thiên tài càng không mất mặt mũi được.

Thật ra đám người Vương Đằng không biết, Gallup vì nhìn thấy phương thức chiến đấu của Vương Đằng hung tàn như vậy nên mới bị hù sợ.

Bằng không lấy tính tình của hắn, đụng phải một võ giả thiên tài có thân thể mạnh mẽ, hôm nay cho dù như thế nào đều phải đánh một trận với Vương Đằng mới được.

Nhưng Vương Đằng không phải người thường…

So sánh với Chúc Long Sơn bị xoay tròn điên cuồng nện như vậy, Gallup cảm thấy chờ thêm một khoảng thời gian lại đến khiêu chiến cũng không còn dọa người như thế.

Hết chương 2340.
Bình Luận (0)
Comment