Sau đó hắn vỗ vai Vương Đằng, thần bí nói: “Trở về chờ tin tức tốt đi.”
“Đi đây!”
Hổ Kỳ vẫy tay, cùng với nữ võ giả cấp Bất Hủ kia lên phi thuyền rời đi.
Vương Đằng nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi, ánh mắt lóe lên, như có đăm chiêu trong lòng.
“Tông sư Vương Đằng, chúng ta cũng đi về, có thời gian đến núi lửa đan đạo giao lưu trao đổi nhiều hơn với chúng ta.” Đổng Ngọc Đường cũng đi đến nói.
“Được, có thời gian rảnh ta nhất định sẽ đến.” Vương Đằng cười gật đầu nói.
Đám người Đổng Ngọc Đường cũng cáo từ rời đi, bọn họ rất muốn nhìn xem Âm Dương Giao Nguyên đan đạt đến cảnh giới Hóa Linh, đáng tiếc đã bị Hổ Kỳ mang đi.
Theo mọi người rời đi, cuối cùng chỉ còn lại một mình Vương Đằng, hắn nhìn quanh một vòng, không thấy có bóng người quen thuộc, lập tức lấy phi thuyền vũ trụ ra, nhảy lên, trực tiếp rời đi.
Không bao lâu, phi thuyền đỗ xuống khu dừng chân cấp Vũ Trụ, Vương Đằng đang chuẩn bị quay trở về trang viên của mình đã nhìn thấy mấy bóng người đang đứng trước cổng trang viên.
“Nguyệt Kỳ Xảo, Vi Đức, Borret!”
“Sao các ngươi lại ở đây?”
Vương Đằng ngạc nhiên nhìn bọn họ, sửng sốt nói.
“Ngươi còn nói sao, gây ra động tĩnh lớn như thế, chúng ta có thể không đến nhìn xem sao?” Nguyệt Kỳ Xảo liếc xéo nói.
“Khụ khụ, đều là ngoài ý muốn, đều là ngoài ý muốn.” Vương Đằng ho khan nói.
“Nói xem đây rốt cuộc là có chuyện gì?” Nguyệt Kỳ Xảo tò mò hỏi.
Khi con giao long kinh khủng kia xuất hiện, uy thế truyền ra từ trong Loạn tinh hải vô cùng mạnh mẽ, chỉ có vài cường giả đã ngoài cấp Vực Chủ mới có thể đến gần, học viên mới giống như đám người Nguyệt Kỳ Xảo chỉ có thể quan sát từ xa, cho nên đám người bọn họ còn không hiểu rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ biết hình như là đan dược do Vương Đằng luyện chế đã phát động lên cơn sóng lớn này.
Cho dù nói như thế nào, là động tĩnh do Vương Đằng gây ra đều không sai.
Vương Đằng nhìn vẻ mặt của bọn họ lại hơi đau đầu, vừa đi vào trong trang viên vừa giải thích đơn giản một phen.
Đám người Nguyệt Kỳ Xảo tự nhiên không dễ dàng bỏ qua cho hắn như thế, đuổi theo hỏi không ngừng, cuối cùng đã làm rõ ràng tình huống.
“Ngươi tên này quả nhiên là người gây bất ngờ, luyện đan dược thôi đều có thể phát sinh chuyện như vậy.” Nguyệt Kỳ Xảo câm lặng nói.
“… Trách ta sao.” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Lại nói có phải cường giả cấp Chân Thần thật kinh khủng không?” Nguyệt Kỳ Xảo không để ý đến châm chọc của hắn, thay đổi đề tài, tò mò hỏi.
“Chắc chắn thật kinh khủng!” Vương Đằng nói: “Cường giả ở trình độ đó, tùy tiện một đầu ngón tay đã đủ để dễ dàng bóp chết người như ngươi.”
“…” Đầu Nguyệt Kỳ Xảo đầy vạch đen, nói: “Cái gì gọi là người như ta, ngươi có thể đừng lấy ta ra để so sánh không.”
“À, ta đây chẳng phải để cho ngươi trải nghiệm càng sâu hơn sao.” Vương Đằng cười thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ ta vì tốt cho ngươi.
“Thế ta thật sự cảm ơn ngươi.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.
“Lão đại, phen này ngươi lại nổi tiếng rồi, hiện giờ trên mạng nội bộ mọi người cũng đang thảo luận về trình độ đan đạo của ngươi.” Vi Đức cười nói.
“Cứ để cho bọn họ thảo luận đi.” Vương Đằng thở dài, xua tay, nói giống như nhận mệnh.
“Bọn họ đều nói ngươi chắc chắn đạt đến cấp Tông sư đỉnh phong, thật sự là như vậy sao?” Vi Đức tò mò hỏi.
“Chuyện này thật sự không có.” Vương Đằng đi đến cửa trang viên, kêu Viên Cổn Cổn mở cửa, đi vào phòng khách, bổ sung thêm một câu: “Chỉ là cấp Tông sư cửu phẩm thôi.”
“…” Vi Đức mới vừa nhẹ nhàng thở ra.
Đã nói mà, lão đại của hắn trẻ tuổi như vậy, cho dù yêu nghiệt nữa vẫn làm sao có thể đạt đến cấp Tông sư đỉnh phong được!
Nhưng nghe được câu nói sau đó của Vương Đằng, biểu cảm trên mặt hắn đột nhiên cứng ngắc xuống.
“Ha ha, ha ha, lão đại ngươi thật sự thích nói đùa.” Vi Đức cười khan nói.
Nguyệt Kỳ Xảo cười thầm không thôi, tiểu Mập này vẫn còn chưa hiểu rõ Vương Đằng, bằng không đã không đến mức hỏi vấn đề như vậy.
Dù sao ngay từ mới đầu nàng đã tin tưởng trình độ đan đạo của Vương Đằng tuyệt đối sẽ không thấp hơn cấp Tông sư cửu phẩm, bằng không đã không thể dẫn tồn tại cấp Chân Thần đến!
Vương Đằng dẫn mấy người vào phòng khách, dò hỏi: “Vài ngày này chuyện của hội Tinh Thần như thế nào?”
“Trong vài ngày ngươi không có ở đây, tất cả đều đã đi vào quỹ đạo, bởi vì thanh danh của ngươi càng ngày càng vang, mọi việc còn thuận lợi hơn tưởng tượng của chúng ta rất nhiều, rất nhiều học viên mới của đế quốc Đại Càn đều tình nguyện gia nhập vào.” Nguyệt Kỳ Xảo nói đến chuyện này, đột nhiên trở nên hưng phấn.
“Xem ra mọi việc còn thuận lợi hơn mong muốn của ta?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Ngươi chưởng quầy phủi tay này làm thật sướng.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Còn tạm được, lại nói ta cũng không phải không làm gì, vì sự phát triển của hội Tinh Thần này, ta đã ngày đêm không ngừng luyện chế đan dược mấy ngày.” Vương Đằng tỏ ra đứng đắn nói hươu nói vượn.
“Ngươi tên này luôn lý do lý trấu.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, nếu hội Tinh Thần của chúng ta đã đi vào quỹ đạo, nói vậy cũng có thể bắt đầu đi chào hàng đan dược ra ngoài.”
Vương Đằng nói xong vung tay lên, một đống bình ngọc xuất hiện trên bàn trước mặt.
“Những đan dược này được ta luyện chế mấy ngày nay, các ngươi tổ chức một nhóm người tin được, bắt đầu lấy danh nghĩa hội Tinh Thần bán ra ngoài.”
“Nhiều như vậy!” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn đan dược trên mặt bàn, không khỏi kinh hãi.
“Thật nhiều!” Vi Đức cũng hai mắt tỏa sáng.
Những đan dược này có thể bán được bao nhiêu điểm tích luỹ?
Phát tài! Phát tài!
“Đây đều do ngươi luyện chế mấy ngày nay?” Nguyệt Kỳ Xảo hơi khó có thể tin được hỏi.
Hiệu suất này không khỏi quá kinh khủng!
Nếu nói những đan dược này được luyện chế trong vòng hai ba tháng, chỉ sợ đều có người tin tưởng.
Thật sự nhiều lắm!
Hơn nữa vừa nhìn qua, bên trong hiển nhiên không hề thiếu đan dược cấp Tông sư, tản ra ánh sáng trong suốt, khác với đan dược khác.