Đây thật sự là do một mình Vương Đằng luyện chế ra được trong thời gian vài ngày này sao?
“Ngươi nghĩ sao, hiện giờ tin rồi chứ, vài ngày này ta không hề nhàn rỗi tẹo nào, vô cùng vất vả.” Vương Đằng ngửa đầu nói.
“Tin! Tin!” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu lia lịa nói: “Không hổ là hội trưởng đại nhân của hội Tinh Thần chúng ta, quả nhiên lòng mang hội Tinh Thần chúng ta, tiểu nữ tử sai lầm rồi, vô cùng sai, xin hội trưởng đại nhân thứ lỗi.”
“Ừm, biết nói chuyện, xin nói nhiều một chút.” Vương Đằng gật đầu, tỏ vẻ thật hưởng thụ.
“…” Nguyệt Kỳ Xảo câm lặng liếc nhìn hắn, tay nhỏ bé đảo qua trên mặt bàn, đã thu tất cả đan dược vào, cười hì hì nói: “Hội trưởng đại nhân chậm rãi hưởng thụ, cấp dưới số khổ ta đây đi bận rộn thay ngươi.”
Tiếng nói vừa dứt, chỉ để lại một làn gió thơm, người đã biến mất khỏi phòng khách.
“Ơ… lão đại, ta cũng đi giúp đỡ Tiểu Nguyệt tỷ, rời đi nhé.” Vi Đức thấy tình hình không đúng, lập tức nhân cơ hội chuồn đi.
Cuối cùng bên trong phòng khách chỉ còn lại hai người Vương Đằng và Borret, mắt to trừng mắt nhỏ, thật lúng túng.
“Khụ khụ, ta cũng trở về tu luyện.” Borret gãi đầu tán cây của mình, ngây ngốc nói.
“Đi đi! Đi đi!” Vương Đằng mệt mỏi xua tay.
Những cấp dưới này, khi có việc biết hắn là hội trưởng, khi không có việc cả đám đều vội vã chạy trốn.
Lòng người dễ thay đổi!
Vương Đằng đuổi người đi rồi lên lầu, đi vào trong phòng tắm của trang viên, thoải mái tắm rửa một phen.
Vài ngày luyện đan dược này thật sự vất vả, toàn thân đều ôi thiu.
Tắm rửa xong, hắn đi đến phòng tu luyện, nhìn thấy Tào Giảo Giảo đang nghiêm túc tu hành, từ khí tức trên thân đã thấy nàng đạt đến cấp Vũ Trụ thất giai, còn tăng lên hơn trước một giai.
“Cô gái này bị ta áp chế một khoảng thời gian lại còn đột phá?” Sắc mặt Vương Đằng hơi kỳ quái.
Chẳng lẽ là một SM?
Càng thống khổ càng sung sướng, lại càng dễ dàng đột phá?
Có cần lần sau thử xem không?
Vương Đằng liếc nhìn Tào Giảo Giảo hai lần, không quấy rầy đến nàng, trực tiếp rời đi.
Tào Giảo Giảo mới vừa đột phá, cho dù muốn thử cũng cần qua một đoạn thời gian rồi tính, hoặc chờ đến lúc nàng đến bình cảnh.
Dù sao đây cũng vẫn có thể xem như là một biện pháp phụ!
Một lát sau, Tào Giảo Giảo rời khỏi trạng thái tu luyện, nhíu mày, luôn cảm thấy chỗ nào đó không được đúng lắm.
Nàng theo bản năng nhìn thoáng qua chỗ cửa, không thấy ai cả, chẳng lẽ là ảo giác?
Haizzz, bị giam lâu, đều hơi thần hồn nát thần tính.
Tào Giảo Giảo thở dài trong lòng, may thay đoạn trải nghiệm nghĩ lại mà kinh kia hình như đã qua, nàng sắp nghênh đón cuộc sống mới.
Ít nhất không cần bị giam như trước, nguyên lực đều bị phong ấn, kể cả tu hành đều không thể làm được.
Nói đến cũng kỳ quái, sau một khoảng thời gian nguyên lực bị phong ấn, tu vi của nàng lại từ cấp Vũ Trụ lục giai đột phá đến cấp Vũ Trụ thất giai.
Đây xem như là một chuyện tốt sao?
Nàng định vui vẻ, nhưng không biết vì sao lại không vui vẻ nổi.
Có một cảm giác thật kỳ quái.
…
“Vương Đằng, có người tìm ngươi!”
Vương Đằng đang chuẩn bị đi tu luyện, giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
“Ai vậy? Nếu là người không quan trọng thì không cần để ý đến.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ngươi nhất định sẽ gặp người này.” Viên Cổn Cổn cười he he nói.
“Ai?” Vương Đằng hơi tò mò, Viên Cổn Cổn này còn thừa nước đục thả câu với hắn, hắn hoài nghi nói: “Chẳng lẽ là người đẹp nào sao?”
“Hả, thật đúng là người đẹp đến.” Viên Cổn Cổn khẽ hả một tiếng, nói: “Nhưng người đẹp này có kích cỡ hơi lớn, ngươi nhất định không thừa nhận được.”
Nó lơ lửng ở bên cạnh Vương Đằng, ánh mắt kỳ quái quan sát hắn.
“Ta không chịu nổi, đùa, cỡ lớn? Ngươi để cho nàng đi vào, ta lại muốn nhìn xem lớn cỡ nào?” Vương Đằng không phục nói.
“Vậy ta để cho nàng đi vào nhé.” Viên Cổn Cổn nói.
“Chờ chút, rốt cuộc là ai?” Vương Đằng hoài nghi hỏi.
“Người của tộc Chúc Long.” Viên Cổn Cổn không thừa nước đục thả câu nữa, nói thẳng ra lai lịch của đối phương.
“Tộc Chúc Long! Là nữ?” Một hình tượng King Kong Barbie vô địch siêu cấp lập tức hiện lên trong đầu Vương Đằng, hắn không khỏi giật nảy mình ớn lạnh.
Thật đáng sợ!
“Có cần để cho người đi vào không?” Viên Cổn Cổn cười gian hỏi, nó cảm thấy Vương Đằng chắc chắn bị dọa sợ.
“Cho nàng đi vào, chẳng phải chỉ là một người phụ nữ của tộc Chúc Long thôi sao, ta sợ nàng làm gì, đoán chừng nàng đến đây vì thân xác của tộc Chúc Long, để ta xem nàng định nói gì với ta.” Vương Đằng sờ cằm nói.
Viên Cổn Cổn gật đầu, mở cửa chính ra.
Một bóng người cao lớn đi từ ngoài cửa chính vào, vừa quan sát cảnh sắc trong trang viên vừa thong thả dạo bước, giống như đang đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
“Người phụ nữ này!” Vương Đằng đứng ở cửa, ánh mắt hơi nheo lại nhìn người đang đến, không khỏi hơi kinh ngạc.
Cỡ lớn đúng là cỡ lớn, nhưng lại không phải King Kong Barbie vô địch!
Có thể được coi như là một người đẹp cỡ lớn.
Có một phen ý vị khác.
Không ngờ trong đám kẻ cơ bắp của tộc Chúc Long lại cũng có thể sinh ra một người đẹp như vậy.
Hay là nam nữ của tộc Chúc Long có khác biệt rất lớn?
Nhưng điều càng khiến cho Vương Đằng cảm thấy ngoài ý muốn là dáng vẻ của đối phương, dọc đường đi tới có vẻ vô cùng bình thản.
Vương Đằng mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, có thể nhìn thấy được tu vi của đối phương, đây là một võ giả cấp Vực Chủ!
Võ giả cấp Vực Chủ của tộc Chúc Long!
“Khá thú vị, lần này đến đây là cấp Vực Chủ sao? Không biết sẽ mang đến cho ta niềm vui bất ngờ nào?” Khóe miệng Vương Đằng nhếch lên một độ cong.
“Vương Đằng!” Cô gái tộc Chúc Long kia đi đến chỗ mười mét trước mặt Vương Đằng, dừng bước chân, nói: “Chúc Long Sương của tộc Chúc Long!”
“Chúc Long Sương!” Vương Đằng lẩm bẩm một tiếng trong lòng.
“Có khách đến chơi, không mời ta vào ngồi sao?” Trên mặt Chúc Long Sương nở nụ cười, thản nhiên nói.
“Vậy phải xem người đến là khách ác hay khách thiện.” Vương Đằng nói.
“Tự nhiên không phải là khách ác.” Chúc Long Sương nói.