“Nhưng cường giả cấp Chân Thần kêu chúng ta sắp xếp một vị trí cho hắn, chúng ta không thể tùy tiện mời vào lừa gạt cho xong, đến lúc đó nếu thật sự hỏi đến, ai trong chúng ta phụ trách?” Vị Phán quyết thứ sáu hỏi.
“Kêu một học viên mới làm Nghị viên, quá hoang đường.” Phán quyết thứ tư nói: “Cho dù ở trong học viện hay ở ngoài học viện, trong tay mỗi một Nghị viên đều có được quyền lợi không nhỏ, ta cho rằng chuyện này còn cần phải ngẫm lại.”
“Chỉ sợ những người khác đều sẽ không phục.” Phán quyết thứ hai cũng nói.
“Không bằng cứ mời vào trước, cho một danh vọng chuẩn Nghị viên, hữu danh vô thực.” Ánh mắt Phán quyết thứ bảy lóe lên, thản nhiên nói.
“Phương pháp này của ngươi hơi tổn hại!” Phán quyết thứ ba liếc nhìn hắn, nói.
“Bằng không ngươi cho ta một đề nghị?” Phán quyết thứ bảy hỏi.
“Tạm thời làm chuẩn Nghị viên trước, nửa năm sau có một sát hạch Nghị viên, để cho hắn tham gia, qua thì trở thành Nghị viên chính thức.” Phán quyết thứ nhất mở miệng nói.
Vẻ khác lạ lóe lên trong mắt Phán quyết thứ bảy, bình thường vị này hiếm khi mở miệng, nhưng nếu đã mở miệng, những người khác căn bản sẽ không phản bác.
Quả nhiên!
“Ta đồng ý.” Phán quyết thứ sáu nói: “Chủ ý này không tệ, vừa không khiến Nghị viên bên dưới bất mãn, ở chỗ cường giả cấp Chân Thần đều có thể ăn nói được.”
“Đúng là vậy, cứ làm như thế đi.” Phán quyết thứ tư suy ngẫm một chút, gật đầu nói.
“Ta cũng đồng ý, chỉ cần hắn có thể thông qua sát hạch Nghị viên, tự nhiên tất cả đều không có vấn đề gì.” Phán quyết thứ ba nói.
Sau đó vài vị Phán quyết khác ào ào đồng ý, không có ai đưa ra ý kiến khác nữa.
“Vậy cứ như thế.” Phán quyết thứ bảy thấy mọi người đều đồng ý, ánh mắt hơi lóe lên, chậm rãi nói.
Một cuộc họp kết thúc như vậy, bảy bóng sáng theo đó biến mất, cả căn phòng hội nghị lại khôi phục yên tĩnh.
…
Đồng bằng Kiếm Vũ !
Đây là lần thứ hai Vương Đằng đi đến đây, ánh mắt khát vọng nhìn màn mưa tí tách rả rích trước mặt, không hề do dự, lập tức bước vào trong đó.
“Hả, kia là Vương Đằng đúng không?” Có người nhận ra Vương Đằng, nhìn theo bóng lưng hắn bước vào trong màn mưa, kinh ngạc nói.
“Hắn lại đến đồng bằng Kiếm Vũ !”
“Ta nhớ lần trước hắn đã phá kỷ lục của học viên mới ở đồng bằng Kiếm Vũ , lần này có thể càng tiến sâu thêm một bước không?”
“Không biết lần này thứ hạng của hắn có lên cao không?”
“Lại nói hắn rốt cuộc đã lĩnh ngộ được cảm ngộ kiếm đạo gì mà có thể nhảy lên đến top 99999?”
“Ai biết, chắc chắn không phải tầm thường, nếu có thể tìm được, có lẽ sẽ có ích lợi cho cảm ngộ kiếm đạo của chúng ta.”
“Đáng tiếc, chỉ có vài người nhìn được hắn lĩnh ngộ cảm ngộ kiếm đạo khi đó, muốn tìm ra, quá khó khăn.”
“Cảm ngộ kiếm đạo dung nhập trong màn mưa, theo màn mưa thay đổi, muốn tìm ra được cảm ngộ người khác lưu lại quá khó khăn.”
…
Vương Đằng không biết thảo luận sau lưng, hắn đang bước đi từng bước một tới trước, lập tức lướt qua khoảng cách cảm ngộ lần trước, đi vào chỗ càng sâu hơn trong màn mưa.
‘Ngũ Hành kiếm vực’ của hắn đã lĩnh ngộ đến tứ giai, muốn lĩnh ngộ đến lĩnh vực càng cao giai hơn, chỉ có thể đi vào bên trong.
Bởi vì gần đây thể chất của hắn tăng lên không ít, cho nên màn mưa giống như kiếm rơi xuống này lại không tạo thành trở ngại gì cho hắn cả.
Ít nhất trước mắt là như thế.
Không bao lâu, hắn chậm rãi dừng bước chân, ánh mắt rơi lên trên vài bong bóng thuộc tính ở phía trước.
‘Mộc kiếm vực x100’
‘Mộc kiếm vực x120’
…
“Mộc kiếm vực!” Vương Đằng nhắm mắt lại cảm ngộ một phen, âm thầm gật đầu.
Cảm ngộ kiếm vực của nơi này đã vượt qua trình độ tứ giai, đã có thể tăng cảm ngộ của hắn lên.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua bốn phía, quyết định nhặt một đợt bong bóng thuộc tính ở đây, cơm phải ăn từng miếng, đường phải chạy từng bước, lĩnh vực cũng cần tăng lên chậm rãi từng chút một, dù sao hắn không thể một hơi tăng tất cả lĩnh vực lên đến cấp bậc cao nhất.
Có một nơi có thể dùng để không ngừng tăng kiếm vực lên như vậy đã xem như rất tốt cho Vương Đằng.
Dù sao nếu Vương Đằng đi cạo lông cừu của võ giả khác đều không thể cạo đầy đủ hết như vậy, trừ phi có một nhóm lớn võ giả cấp Vực Chủ cho hắn cạo lông cừu.
Nhưng theo thực lực tăng lên, Vương Đằng không thể không gặp phải một vấn đề.
Võ giả có thực lực càng mạnh, số lượng nhất định càng ít!
Độ khó khi cạo lông cừu tự nhiên cũng theo đó tăng lên.
Cho nên đủ loại điều kiện do học viện sáng tạo ra, Vương Đằng không dễ dàng bỏ qua, phải cạo sạch cả đám.
‘Hỏa kiếm vực x150’
‘Hỏa kiếm vực x80’
‘Kim kiếm vực x120’
‘Kim kiếm vực x100’
‘Thủy kiếm vực x200’
‘Thổ kiếm vực x180’
‘Thổ kiếm vực x150’
…
Theo Vương Đằng di chuyển không ngừng ở khu vực gần đó, bong bóng thuộc tính được hắn nhặt càng ngày càng nhiều, đủ loại cảm ngộ ùn ùn kéo đến.
Có thể nói có một trận gió lốc đang trình diện ở trong đầu Vương Đằng, hắn điên cuồng hấp thu tiêu hóa các loại cảm ngộ.
Còn may ngộ tính của hắn tương đối cao, cũng miễn cưỡng ứng phó được.
Nhiều cảm ngộ như thế, nếu đổi lại thành người khác, chỉ sợ thật sự ăn không tiêu.
Đầu không đủ, còn cạo không nhiều lông cừu như vậy.
Nhưng điều khiến Vương Đằng hơi thất vọng là kể cả trong đồng bằng Kiếm Vũ này thì phần lớn đều là cảm ngộ kiếm đạo thuộc tính ngũ hành linh tinh, Vương Đằng còn chưa gặp được cảm ngộ kiếm đạo thuộc tính đặc thù.
Theo cảm ngộ kiếm đạo năm thuộc tính nguyên lực tăng lên, ‘Ngũ Hành kiếm vực’ của Vương Đằng cũng chậm rãi tăng lên đến gần ngũ giai.
Điều này khiến cho Vương Đằng vô cùng vui vẻ.
Khi một loại cảm ngộ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được tăng lên, cho dù là ai, chỉ sợ tâm tình đều sẽ giống như hắn.
Vương Đằng quyết định bước tiếp tục vào chỗ sâu trong màn mưa, hắn định vừa nhặt thuộc tính tăng cảm ngộ kiếm đạo lên vừa đến gần cửa vào không gian giới vực.
Đi được chừng hai ba trăm mét, Vương Đằng nhìn thấy một bóng người đang khoanh chân ngồi trong màn mưa.
Ở bên cạnh hắn có vài bong bóng thuộc tính màu sắc hơi khác biệt nổi lên.
“Hả?”