Vương Đằng không khỏi khẽ hả một tiếng.
“Bong bóng thuộc tính màu đen!”
Vương Đằng hơi kinh ngạc nhìn xem bóng người kia, dừng bước ở phía xa, không khỏi chờ mong trong lòng, niệm lực tinh thần lặng yên cuốn ra, lập tức nhặt vài bong bóng thuộc tính bên cạnh hắn lên.
‘Sát Lục kiếm vực x300’
‘Sát Lục kiếm vực x220’
…
“Sát Lục kiếm vực! Lại là Sát Lục kiếm vực!” Ánh sao lóe lên trong mắt Vương Đằng, hắn lập tức nhắm mắt lại.
Ở trong đầu hắn, một đoạn cảm ngộ về Sát Lục kiếm vực hiện lên.
Đoạn cảm ngộ này rõ ràng không hề giống với cảm ngộ Ngũ Hành kiếm vực đã nhặt được trước đó.
Trong phút chốc, Vương Đằng cảm thấy mình giống như chìm sâu vào trong một khu vực giết chóc, sát ý vô tận đầy rẫy trong đầu hắn, trong lòng chỉ có một ý niệm –
Giết! Giết! Giết!!!
Chuyện này thật sự không thể tin nổi, phải biết rằng cho dù áo nghĩa Sát Lục của hắn còn chưa viên mãn, nhưng đã lĩnh ngộ đến tám thành, cảm ngộ ý cảnh Sát Lục của mình không hề thấp, nên rất khó bị ảnh hưởng mới đúng.
Kết quả giờ này phút này, khi cảm ngộ về Sát Lục kiếm vực kia hiện lên trong đầu, hắn đã lập tức nhận lấy ảnh hưởng.
Còn may tháp Cửu Bảo Phù Đồ trong tiểu vũ trụ trong cơ thể lập tức lóe lên tia sáng màu vàng, cứng rắn trấn áp Sát Lục ý kia xuống.
“Phù!” Vương Đằng khẽ thở ra, chấn động trong lòng, Sát Lục kiếm vực này thật kinh khủng.
Khi hắn nhìn người thanh niên ở trước mặt cách đó không xa, ánh mắt đã lập tức không còn giống với trước, người này không đơn giản.
Kể cả hắn lĩnh ngộ ý cảnh Sát Lục mới chỉ đạt đến áo nghĩa Sát Lục tám thành, nhưng đối phương lại lĩnh ngộ đến trình độ lĩnh vực.
Vương Đằng không khỏi mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, nhìn thanh niên trước mặt.
“Lại là cấp Vũ Trụ!” Vẻ kinh ngạc trong mắt Vương Đằng lập tức đậm hơn vài phần.
Cấp Vũ Trụ tam giai!
Vậy nói lên đối phương cũng là học viên mới!
Một học viên mới có thể lĩnh ngộ ra lĩnh vực kiếm đạo đặc thù như Sát Lục kiếm vực, không thể không khiến Vương Đằng coi trọng.
Hơn nữa cảnh giới của đối phương đã đạt đến cấp Vũ Trụ tam giai.
Phải biết rằng hiện giờ phần lớn học viên mới đều chỉ mới vừa tăng lên đến cấp Vũ Trụ, nhưng thanh niên trước mắt lại đã đạt đến cấp Vũ Trụ tam giai, tốc độ tu luyện này…
Kể cả bản thân Vương Đằng đều chỉ vì có thể nhặt thuộc tính nên mơi scos thể tăng nguyên lực hệ Kim và nguyên lực hệ Phong lên đến tứ giai, nguyên lực khác tối đa chỉ đến nhị giai mà thôi.
So sánh ra, tốc độ tu luyện của thanh niên này thật sự kinh người.
Xẹt!
Khi Vương Đằng đang quan sát đối phương, thanh niên kia đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt đen như nước sơn đen nhìn lại, ánh mắt giống như hai ánh kiếm màu đen sắc bén đâm thẳng vào trong ánh mắt Vương Đằng.
“Hả?”
Trong lòng Vương Đằng hơi ngưng lại, Ngũ Hành kiếm vực bùng nổ, trong hai tròng mắt giống như cũng sinh ra hai ánh kiếm ngũ sắc kỳ dị, nghênh đón lấy.
Rầm!
Ánh mắt của hai người va chạm trong không trung, giống như kiếm ý va chạm, nổ tung trong không trung, hóa thành từng ánh kiếm thật nhỏ bắn ra bốn phía, mở màn mưa ra.
“Ý cảnh kiếm đạo của hai người này thật mạnh!”
Xung quanh có không ít người đang cảm ngộ kiếm vũ bị kinh động, ào ào nhìn lại, trên mặt lộ vẻ rung động.
Ánh mắt thanh niên kia nheo lại, hơi kỳ dị quan sát Vương Đằng, giống như vô cùng kinh ngạc vì Vương Đằng có được cảm ngộ kiếm đạo mạnh như vậy.
Sát Lục kiếm vực của hắn chưa bao giờ bị thua thiệt trong tay nhóm bạn cùng lứa tuổi, thậm chí không ai có thể chống đỡ nổi Sát Lục kiếm vực của hắn.
Nhưng ý cảnh kiếm đạo của người thanh niên trước mắt này, trong giao đấu không tiếng động mới vừa rồi lại có lực lượng tương đương với hắn, chưa hề rơi vào thế yếu.
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng được!
“Ý cảnh kiếm đạo của ngươi rất không tệ.” Thanh niên không đứng dậy, vẫn khoanh chân ngồi trong màn mưa, mở miệng nói.
Khí chất toàn thân hắn lạnh như băng, mặc bộ chiến giáp màu đen, thoạt nhìn có dáng vẻ người lạ đừng đến gần, nhưng lúc này lại sinh ra hứng thú với Vương Đằng.
“Ngươi cũng không tệ!” Vương Đằng khoanh tay đứng trong màn mưa, thản nhiên nói.
Hai người một đứng một ngồi, đối diện cách màn mưa xa xa, không khí hơi… quỷ dị!
“Ngươi tên là gì?” Tên thanh niên kia hỏi.
“Vương Đằng!”
“Hóa ra là ngươi!” Thanh niên kia rõ ràng có biết đến Vương Đằng, trong đôi mắt màu đen không hề dao động kia lóe lên ánh sao, nói: “Ta tên Lục Thiên!”
“Lục Thiên! Tên này hơi… cuồng!” Vương Đằng không khỏi liếc mắt quan sát đối phương.
“Lục Thiên!”
“Lục Thiên kia!”
“Lục Thiên là ai? Sao ta chưa từng nghe nói đến.”
“Hắn là thiên tài vài năm gần đây mới xuất hiện của Lục Thần điện một thế lực lớn của cương vực Thương Triều, danh tiếng rất lớn!”
“Cương vực Thương Triều! Lục Thần điện!”
“Lại là thiên tài của Lục Thần điện, người của Lục Thần điện kia đều là một đám điên cuồng!”
“Không ngờ Lục Thiên này lại là thiên tài của Lục Thần điện!”
“Lục Thiên và Vương Đằng đụng chạm, hai người này ai càng mạnh hơn?”
…
Người xung quanh nghe được tên Lục Thiên, không ít người sửng sốt, sau đó lập tức nhận ra, không nhịn được kinh hãi thảo luận.
Thật hiển nhiên, danh tiếng của Lục Thiên này không nhỏ.
Vương Đằng tự nhiên cũng nghe được thảo luận của mọi người, kinh ngạc trong lòng càng thêm nồng đậm hơn vài phần.
“Lục Thần điện!”
Hắn không nhịn được lẩm bẩm một tiếng trong lòng.
Lần trước là Phượng Thần cung, lần này lại là Lục Thần điện, những thế lực này đặt tên đều thật khí phách!
“Vương Đằng, Lục Thần điện này thật ghê gớm, thậm chí không hề kém hơn Phượng Thần cung kia bao nhiêu, thế lực này lấy giết hại làm đạo, cơ bản tất cả võ giả đều phải lĩnh ngộ Sát Lục ý, cho nên thực lực của mỗi một võ giả đều vô cùng mạnh mẽ.” Giọng Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
“Lấy giết hại làm đạo!” Vương Đằng khẽ chớp mi.
“Đúng, bọn họ thờ phụng giết hại làm vương, lấy giết hại để dừng chiến tranh, rất hiếm khi giảng đạo lý với người khác, cho nên người của Lục Thần điện thật sự không dễ chọc.” Giọng Viên Cổn Cổn nghiêm trọng nói.
“Không dễ chọc là không dễ chọc bao nhiêu?” Vương Đằng rất hứng thú hỏi.