Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2383 - Chương 2383. Hội Tinh Thần Chính Thức Thể Hiện Thái Độ!

Chương 2383. Hội Tinh Thần chính thức thể hiện thái độ!
Chương 2383. Hội Tinh Thần chính thức thể hiện thái độ!

“… Dù sao chính là đánh cho đến khi ngươi phục mới thôi.” Viên Cổn Cổn im lặng một chút, nói.

Nó thiếu chút nữa đã quên mất tên là chủ nhân không phục trời chẳng phục đất, Lục Thần điện kia chưa chắc đã dọa sợ được hắn.

Nhưng nên nhắc nhở, nó cũng phải nhắc nhở.

Nên làm như thế nào đều có bản thân Vương Đằng quyết định.

“Ý cảnh kiếm đạo của ngươi rất không tệ, đánh một trận với ta!” Lúc này, Lục Thiên ở đối diện tiếp tục mở miệng nói.

Vương Đằng không biết nói gì, tên này thật sự giống như Viên Cổn Cổn mới vừa nói, vừa mở miệng là đánh, hắn nhìn xung quanh nói: “Nơi này không thích hợp?”

“Đi bảng Tân Nhân!” Lục Thiên đứng lên nói.

“Ta vừa tới, còn chưa lĩnh ngộ xong, hiện giờ cũng không muốn đi.” Vương Đằng nói.

“Ngươi không dám?” Lục Thiên cau mày hỏi.

“Ngươi cảm thấy như thế nào?” Vương Đằng như cười như không nhìn hắn, hỏi ngược lại.

“Được, ta chờ ngươi!” Lục Thiên liếc mắt nhìn Vương Đằng, gật đầu, lại khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt lại, đã nhanh chóng lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện.

Vài bong bóng thuộc tính màu đen lần nữa rơi ra.

“Con cừu này không tệ!” Vương Đằng bình luận trong lòng, niệm lực tinh thần lặng yên cuốn ra, nhặt vài bong bóng thuộc tính kia lên.

‘Sát Lục kiếm vực x100’

‘Sát Lục kiếm vực x150’

Bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong đầu Vương Đằng, hóa thành cảm ngộ.

Tình huống bị Sát Lục ý kia tràn ngập trong óc kia lại lập tức lần nữa xuất hiện, nhưng Vương Đằng đã sớm có chuẩn bị, tháp Cửu Bảo Phù Đồ phát ra tia sáng màu vàng, tinh thần lực mạnh mẽ trấn áp ra.

Sát Lục ý kia cuối cùng không thể tạo thành ảnh hưởng đến hắn, dần dần bị hắn hấp thu tiêu hóa.

“Không tệ! Không tệ!” Vương Đằng nhìn thanh niên trước mặt, rất hài lòng.

Sau đó hắn lại nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính của mình.

‘Sát Lục kiếm vực’: 770/1000 (nhất giai)

Mới nhặt bong bóng thuộc tính hai bận, thuộc tính ‘Sát Lục kiếm vực’ của Vương Đằng đã gần như sắp đột phá đến nhị giai.

Xem ra ‘Sát Lục kiếm vực’ được Lục Thiên nắm giữ không thấp!

Suy nghĩ như vậy lóe lên trong lòng Vương Đằng, ánh mắt sáng hơn vài phần, nhưng còn chưa kịp đợi hắn vui vẻ, xung quanh Lục Thiên lại rơi xuống vài bong bóng thuộc tính.

Nhưng không phải do Lục Thiên rơi xuống mà rơi từ trong màn mưa xung quanh xuống.

Vương Đằng hơi kinh ngạc, lập tức nhặt nó lên.

‘Sát Lục kiếm vực x120’

‘Sát Lục kiếm vực x180’

‘Sát Lục kiếm vực x150’

“Lại cũng là Sát Lục kiếm vực!” Trong lòng Vương Đằng hơi kinh ngạc, không ngờ trong màn mưa cũng rơi xuống thuộc tính ‘Sát Lục kiếm vực’.

Nhưng ngẫm lại không có gì lạ, nếu màn mưa xung quanh đây không có bong bóng thuộc tính liên quan, Lục Thiên đã không thể ở đây tìm hiểu.

Như vậy tính ra Lục Thiên thật sự là ra đa định vị của thuộc tính loại giết hại cho Vương Đằng!

Đi theo Lục Thiên cạo lông cừu, sẽ không cần cố ý đi tìm bong bóng thuộc tính liên quan nữa.

Vương Đằng quyết định tìm hiểu ở gần đây.

Hắn không đi.

Vì thế đã trực tiếp tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống, cũng bắt đầu cảm ngộ.

Tuy rằng cảm ngộ lĩnh vực mới vừa nhặt được còn mạnh hơn áo nghĩa, nhưng áo nghĩa Sát Lục của Vương Đằng vẫn là tám thành, chưa đạt đến mười thành viên mãn.

Hắn vừa vặn mượn dùng cảm ngộ của lĩnh vực để đẩy ngược về, tăng áo nghĩa lên đến mười thành viên mãn.

Khi Vương Đằng khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại cảm ngộ, Lục Thiên lại mở to mắt ra nhìn hắn, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên vẻ hoài nghi.

Vương Đằng cũng ở đây tìm hiểu?

Chẳng lẽ hắn cũng lĩnh ngộ được lĩnh vực kiếm đạo loại giết hại sao?

Khoảnh khắc này, Lục Thiên cảm thấy không nhìn thấu Vương Đằng, mới vừa rồi lĩnh vực kiếm đạo do đối phương thi triển không hề yếu hơn Sát Lục kiếm vực của hắn bao nhiêu.

Hắn vốn cho rằng lĩnh vực kiếm đạo của Vương Đằng phải là lĩnh vực ngũ sắc kỳ lạ kia, hiện giờ xem ra chưa chắc đã là vậy.

Khu vực này rõ ràng là nơi cảm ngộ lĩnh vực kiếm đạo loại giết hại, là do hắn vất vả mới tìm được, tuyệt đối không tồn tại cảm ngộ khác.

Cho nên Vương Đằng vô cùng có khả năng cũng nắm giữ lĩnh vực kiếm đạo loại giết hại.

Nếu người bình thường đi vào khu vực này, chỉ riêng Sát Lục kiếm ý kia đã khiến cho bọn họ không thể thừa nhận được, nhưng Vương Đằng lại giống như người không có việc gì, không hề kém hơn hắn bao nhiêu.

Điều này đã có thể nói lên một vài vấn đề.

“Thú vị!” Ánh mắt Lục Thiên lóe lên, tự nói trong lòng, lại lần nữa nhắm mắt lại, đắm chìm vào trong tu luyện của mình.

Nhưng đoán chừng Lục Thiên đều không thể ngờ nổi là cảm ngộ của hắn thành toàn Vương Đằng.

Hơn nữa hắn vẫn còn tiếp tục thành toàn!

Lúc này cảm ngộ về áo nghĩa Sát Lục không ngừng phát triển hoàn thiện ở trong đầu Vương Đằng, chậm rãi bổ sung đầy đủ áo nghĩa Sát Lục cho hắn.

Đồng thời một khi xung quanh xuất hiện bong bóng thuộc tính ‘Sát Lục kiếm vực’ đều sẽ được hắn nhặt, không bỏ qua một cái nào.

Thuộc tính áo nghĩa Sát Lục và Sát Lục kiếm vực của Vương Đằng đang tăng lên cấp tốc, không đến nửa ngày, áo nghĩa Sát Lục của hắn đã đạt thẳng đến mười thành viên mãn, Sát Lục kiếm vực cũng tăng lên đến trình độ nhị giai.

Tốc độ tăng lên như vậy, không thể nói là không nhanh.

‘Sát Lục kiếm vực’: 320/2000 (nhị giai)

Vương Đằng nhìn xem giao diện thuộc tính, vô cùng hài lòng.

Nhưng cảm ngộ của hắn cũng dừng lại ở đây, bởi vì Lục Thiên đứng lên, rời khỏi khu vực này.

Thật hiển nhiên cảm ngộ nơi đây đã không có tác dụng quá lớn cho Lục Thiên nữa, hắn cần phải tìm kiếm một khu vực khác tồn tại cảm ngộ kiếm đạo loại giết hại.

Vương Đằng cảm nhận được đối phương rời đi, nhưng hắn không mở to măt, vẫn cảm ngộ tại chỗ.

Lục Thiên đi rồi, trong màn mưa vẫn sẽ rơi bong bóng thuộc tính xuống.

Những bong bóng thuộc tính này còn có giá trị cho hắn!

Lục Thiên liếc nhìn Vương Đằng, bước vào chỗ càng sâu trong màn mưa.

Vương Đằng cảm ngộ một lát, cũng đứng lên, hắn không cần ở lại nơi đây chờ đợi, thời gian bong bóng thuộc tính rơi từ trong màn mưa xuống không cố định, lát nữa qua nhặt cũng không muộn.

Hết chương 2383.
Bình Luận (0)
Comment