“Có đạo lý, như vậy chúng ta chính là phe được hưởng lợi, không có gì không tốt.”
“Có một tin tức, các ngươi có nghe nói chưa?”
“Tin tức gì?”
“Nghe nói thành viên của hội Tinh Thần có thể tham gia bán đan dược, sau đó được chia hoa hồng!”
“Thật hay giả? Còn có chuyện tốt như vậy?”
“Thật sự, rất nhiều người đều biết.”
“Má nó, sớm biết ta đã gia nhập, vì điểm tích luỹ, ta tình nguyện làm bất cứ việc gì!”
“Cmn vì kiếm chút điểm tích luỹ, chúng ta dễ dàng sao!”
“Lại nói chúng ta có thể gia nhập không? Hội Tinh Thần kia chỉ tuyển nhận võ giả của đế quốc Đại Càn hả?”
“Không phải chứ, ngươi định gia nhập?”
“Bằng không có thể làm sao, đám người chúng ta không biết nội tình, ở trong học viện sẽ rất khó, nếu có thể gia nhập vào một thế lực học viên mới rất không tệ.”
“Nhưng có thể thử xem!”
“Nghe nói trong học viện có không ít thế lực do học viên cũ thành lập, chắc chắn còn mạnh hơn hội Tinh Thần gì kia, không bằng đi thử xem?”
…
Theo tin tức về hội Tinh Thần càng truyền càng nhiều, thế lực của học viên mới giống như cây non mọc lên như nấm, khiến người ta không kịp đề phòng.
Khi rất nhiều thế lực do học viên cũ thành lập phản ứng kịp, hội Tinh Thần đã hot.
Trong một trang viên nào đó, đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vi Đức tụ tập với nhau.
Trang viên này là chỗ ở của Vi Đức, bình thường làm thành nơi các thành viên hội Tinh Thần họp bàn.
Kể từ khi danh tiếng của hội Tinh Thần nổi lên, bọn họ vẫn tụ tập ở trong này, nhìn chằm chằm tình huống bên ngoài.
Bọn họ tự nhiên đều nhìn thấy được thảo luận trên mạng nội bộ.
Vi Đức vốn chuẩn bị không ít người, dự định áp những lời bình luận kỳ quái này xuống, để tạo thế một phen cho hội Tinh Thần.
Kết quả phát hiện hình như không cần.
“Cứ như vậy?” Vi Đức không thể tin nổi nhìn hai ba con mèo nhỏ trên mạng nội bộ kia, phát hiện mình lại không có đất dụng võ, hơi buồn bực trong lòng.
“Người hiểu chuyện vẫn còn rất nhiều, người ghen tỵ dù sao chỉ là số ít.” Ánh mắt Nguyệt Kỳ Xảo lóe lên, khóe miệng hiện lên ý cười.
“Chỉ là lũ tôm tép nhãi nhép, vốn không lật nổi sóng to gì.” Vi Đức hơi thất vọng lắc đầu nói.
“Nhưng chúng ta không thể thả lỏng, người chân chính gây trở ngại cho chúng ta còn chưa ra tay đâu.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Ngươi đang nói…” Sắc mặt của Vi Đức trở nên nghiêm trọng.
“Ta đã điều tra, trong học viện không hề thiếu thế lực do học viên cũ thành lập, bọn họ chiếm cứ học viện nhiều năm, ăn sâu bén rễ, hơn nữa đều có chuỗi ích lợi của riêng mình, chúng ta đột nhiên chen vào chia một chén canh, chắc rất nhiều người sẽ không đồng ý.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
Đúng như Nguyệt Kỳ Xảo lo lắng, rất nhiều thế lực trong học viện đã chú ý đến hội Tinh Thần.
Người của những thế lực này vốn đã định chuẩn bị mượn sức Vương Đằng.
Đủ loại điều kiện đều đã đưa ra, chỉ thiếu ngả bài với Vương Đằng.
Đáng tiếc Vương Đằng vốn không hề cho bọn họ cơ hội.
Sau khi luyện chế xong Âm Dương Giao Nguyên đan, lại xảy ra một loạt sự việc, Vương Đằng trở về không bao lâu đã đi thẳng đến đồng bằng Kiếm Vũ .
Nên những người này đã chụp hụt.
Muốn tìm hắn đều chưa có chỗ tìm.
Ai ngờ khi quay người lại đã đột nhiên xuất hiện một hội Tinh Thần, khiến rất nhiều người ngẩn ra.
Phi Vân Minh!
Một thế lực học viện do học viên cũ thành lập, cường giả trong đó rất nhiều, minh chủ là một cường giả cấp Giới Chủ thực lực mạnh mẽ.
Tuy rằng còn chưa đạt đến cấp Bất Hủ, nhưng thực lực của minh chủ Phi Vân Minh vẫn khiến cấp Bất Hủ bình thường phải coi trọng.
Đương nhiên, năng lực lớn nhất của hắn vẫn là thành lập Phi Vân Minh, phát triển nó cho đến hiện nay.
Thế lực của Phi Vân Minh tương đối mạnh mẽ, kể cả một vài thế lực có được cường giả cấp Bất Hủ trấn giữ đều không dám chọc vào bọn họ.
Khả năng chính bởi vì như thế cho nên thực lực của minh chủ Phi Vân Minh mới có thể mắc kẹt ở cấp Giới Chủ đỉnh phong chứ chưa tiến vào cấp Bất Hủ.
Mà Phi Vân Minh là một trong những thế lực muốn mượn sức Vương Đằng.
Theo xuất hiện của hội Tinh Thần, Phi Vân Minh hiển nhiên khá coi trọng việc này, thậm chí vì thế còn triệu tập lãnh đạo của Phi Vân Minh triển khai buổi họp để thảo luận việc này.
Thế lực học viên cũ giống như Phi Vân Minh, thông qua cho phép của hội Trọng tài học viện đã có thể xây dựng tòa nhà thuộc về mình ở trong học viện, đặc biệt làm nơi trú ngụ cho thế lực của bọn họ.
Giờ phút này, trong một tòa nhà thuộc về Phi Vân Minh, lãnh đạo của Phi Vân Minh đều tụ tập ở đây, kể cả minh chủ Phi Vân Minh đều đã xuất hiện.
Mọi người thảo luận ồn ào, có người cảm thấy nên tiếp tục mượn sức Vương Đằng, có người cảm thấy rõ ràng tiến hành chèn ép, dù sao thế lực của Phi Vân Minh bọn họ khổng lồ, còn sợ một thế lực của học viên mới hay sao.
“Vương Đằng này có dã tâm không nhỏ!” Minh chủ Phi Vân Minh nhìn quanh một vòng, nhàn nhạt mở miệng nói.
“Đâu chỉ không nhỏ, một học viên mới đã định thành lập thế lực, ta tiến vào học viện nhiều năm như thế, cho đến bây giờ còn chưa từng gặp chuyện như vậy.” Một võ giả cấp Giới Chủ khác cười ha ha nói.
“Nghé con mới đẻ không sợ cọp!” Minh chủ Phi Vân Minh nói.
“Chỉ sợ hắn còn không biết đã đụng chạm đến lợi ích của bao nhiêu người.” Lại có một cường giả cấp Giới Chủ nói.
“Có lẽ biết, có lẽ không biết.” Ánh sao lóe lên trong mắt minh chủ Phi Vân Minh, bình tĩnh nói.
“Minh chủ, bây giờ chúng ta làm sao? Còn định tiếp tục mượn sức Vương Đằng sao?”
Người của Phi Vân Minh tranh chấp không thôi, cuối cùng có người không nhin được hỏi minh chủ Phi Vân Minh.
“Đi đi, nhanh chóng phái người tiếp xúc với hắn thử xem, chỉ sợ hiện giờ đã có không ít thế lực theo dõi miếng bánh ngọt này, chúng ta cũng phải nhanh lên một chút, nếu không sẽ không ăn kịp.”
Minh chủ Phi Vân Minh gật đầu, nói:
“Nhưng phải nhớ kỹ, tiên lễ hậu binh, nếu hắn thật sự không đồng ý, chúng ta lại giơ nắm tay không muộn.”
“Dạ.”
…