Chuyện tương tự không chỉ phát sinh ở trong Phi Vân Minh, thế lực học viên trong học viện rất nhiều, lúc này đều đang thảo luận về hội Tinh Thần của Vương Đằng.
Hơn nữa có thế lực giống như Phi Vân Minh, vội vã bắt đầu chuẩn bị ra tay với hội Tinh Thần.
Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động!
Vương Đằng còn không biết những chuyện này, vẫn tập trung… nhặt thuộc tính ở đồng bằng Kiếm Vũ !
Rất nhiều người không tìm thấy Vương Đằng, chỉ có thể đi tìm Nguyệt Kỳ Xảo.
Phi Vân Minh là đội đầu tiên đến cửa, kẻ ra mặt là một võ giả cấp Vực Chủ.
Nguyệt Kỳ Xảo nhíu mày, chỉ có thể ra mặt chiêu đãi.
“Ta tên là Hạ Tân, đến từ Phi Vân Minh, hôm nay tới đây là có chút chuyện muốn nói với các ngươi.” Tên võ giả cấp Vực Chủ kia tự giới thiệu một phen, cười nói.
“Ồ? Không biết học trưởng Hạ Tân tìm ta chuyện gì?” Nguyệt Kỳ Xảo ra vẻ không biết hỏi.
“Nguyệt học muội cần gì phải giả ngu, ngươi nên biết ta đến tìm ngươi để làm gì.” Hạ Tân nhìn nàng nói.
“Học trưởng không nói, sao ta biết được.” Nguyệt Kỳ Xảo cười nhạt nói.
“Vậy ta sẽ đi thẳng vào vấn đề là được, minh chủ Phi Vân Minh chúng ta vẫn thật coi trọng chuyện về hội Tinh Thần các ngươi, hắn luôn luôn rất coi trọng học đệ Vương Đằng, hy vọng có thể mượn sức hắn đến Phi Vân Minh chúng ta, lấy trình độ đan đạo cấp Tông sư đỉnh phong của hắn, địa vị của hắn ở Phi Vân Minh chúng ta tuyệt đối sẽ không thấp.” Hạ Tân liếc nhìn Nguyệt Kỳ Xảo, không thừa nước đục thả câu nữa, chậm rãi nói.
“Học trưởng Hạ Tân, ngươi nói chuyện này với ta đều vô dụng, chuyện của hội trưởng chúng ta, cho đến bây giờ chúng ta đều không nhúng tay vào, đám người chúng ta chỉ nghe lệnh làm việc thôi.” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn đám người Vi Đức bên cạnh, dựa người vào trên ghế sa lon, cười nói.
“Đúng đúng, chúng ta chính là một viên gạch dưới tay hội trưởng, nơi nào cần thì đi nơi đó, chuyện khác chúng ta không thể làm chủ được.” Vi Đức phụ họa gật đầu nói.
“Dù sao ta đã truyền lời, các ngươi báo lại cho học đệ Vương Đằng, hy vọng hắn có thể coi trọng.” Hạ Tân hơi có ý vị sâu xa liếc nhìn hai người, trực tiếp đứng lên nói: “Tốt nhất các ngươi nên cho ta câu trả lời thuyết phục trong vòng hai ngày, dù sao chỉ sợ rất nhiều người đều đã đợi không kịp.”
“Hiện giờ hội Tinh Thần các ngươi là cái đích cho mọi người nhắm vào, tất cả mọi người đều chờ uống một ngụm canh, các ngươi ấy, quá mức cho là đương nhiên, hội Tinh Thần không ngăn được những người này đâu.”
Nói xong hắn đã rời đi luôn, không cho đám người Nguyệt Kỳ Xảo cơ hội nói gì.
Nguyệt Kỳ Xảo nhìn theo bóng lưng đối phương rời đi, ánh mắt hơi lóe lên.
“Tiểu Nguyệt tỷ, chúng ta đây xem như bị uy hiếp sao?” Vi Đức hỏi.
“Ờm… xem là vậy!” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Chúng ta có cần nói cho lão đại không?” Vi Đức hỏi.
“Nói cho hắn biết chứ, thằng cha này vứt hết mọi việc cho chúng ta, bản thân không biết chạy đi đâu tiêu dao.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.
Vi Đức âm thầm cười, mỗi lần Tiểu Nguyệt tỷ đều oán trách, nhưng cuối cùng còn không phải đàng hoàng tử tế làm việc cho lão đại sao.
Ngoài miệng nói như vậy nhưng thân thể lại rất thành thật điển hình.
“Phi Vân Minh kia không phải là thế lực nhỏ, không ngờ chúng ta mới vừa đánh ra danh tiếng đã dẫn thế lực lớn như vậy đến, thật sự để mắt đến chúng ta.” Vi Đức cau mày nói.
“Không phải bọn họ để mắt đến chúng ta, là để mắt đến Vương Đằng.” Nguyệt Kỳ Xảo nói: “Ta liên hệ với Vương Đằng, xem hắn nói như thế nào.”
Nói xong nàng đã trực tiếp liên hệ với Vương Đằng.
Ở đồng bằng Kiếm Vũ , Vương Đằng đang tu luyện, kêu Viên Cổn Cổn chặn hết tất cả tin nhắn từ người lạ.
Nhưng nếu là đám người Nguyệt Kỳ Xảo thì không giống, Viên Cổn Cổn sẽ thông báo cho hắn trước.
“Nguyệt Kỳ Xảo!” Vương Đằng nghi hoặc trong lòng, hỏi: “Nàng tìm ta làm gì?”
Viên Cổn Cổn thuật lại chuyện đã xảy ra gần đây của hội Tinh Thần, trong đó cũng bao gồm chuyện Phi Vân Minh đến cửa.
“Phi Vân Minh!” Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, tia sáng lóe lên nơi đáy mắt, hắn đứng lên đi đến một chỗ không người, kêu Viên Cổn Cổn tiếp nối thông tin với Nguyệt Kỳ Xảo.
Một bóng sáng hiện lên, bóng người của Nguyệt Kỳ Xảo đang ở trong đó.
“Ngươi đang ở đồng bằng Kiếm Vũ ?” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn xung quanh, chợt nói: “Thảo nào vài ngày này ta vẫn luôn không tìm thấy ngươi.”
“Ngươi cũng được đấy, mình ở đó tu luyện, còn chúng ta ở đây làm chân chạy cho ngươi.”
“Khụ khụ, cực khổ, cực khổ!” Vương Đằng vội ho một tiếng, hơi chột dạ.
“Hừ, coi như ngươi còn có chút lương tâm.” Nguyệt Kỳ Xảo hừ nhẹ nói: “Chắc ngươi đã biết sự việc, hiện giờ làm như thế nào?”
“Không cần để ý, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, những người này cho rằng có thể ăn hết được ta, định nuốt hội Tinh Thần chúng ta sao, phải xem bọn họ có răng miệng kia hay không.” Giọng Vương Đằng bình thản nói.
“Được, có câu nói này của ngươi, ta yên tâm!” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Không có chuyện gì thì ta cúp đây, còn phải tiếp tục tu luyện nữa.” Vương Đằng nói.
“Đợi chút.” Nguyệt Kỳ Xảo vội vàng kêu lên.
“Còn có chuyện gì?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Đan dược này bán rất nhanh, tuy rằng chúng ta đã dựa theo ý tứ của ngươi, phân ra làm mấy nhóm để bán, nhưng chỉ sợ còn không đủ, không bao lâu nữa sẽ bán hết.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Nhanh như vậy!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Ta cũng không ngờ sẽ dễ bán như thế.” Nguyệt Kỳ Xảo cười khổ nói, không biết nên vui hay nên buồn.
“Chờ bán hết đã rồi tính, ngươi cũng đừng luôn luôn nhìn chằm chằm mấy chuyện này, tăng thực lực của bản thân lên mới quan trọng nhất, có vài chuyện có thể để cho người bên dưới đi làm thì cứ để cho bọn họ làm.” Vương Đằng nhắc nhở.
“Ừm!” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu.
Hai người kết thúc trò chuyện, Vương Đằng đứng tại chỗ suy nghĩ một chút, trở lại chỗ ban đầu, tiếp tục tu luyện.
Cách đó không xa, Lục Thiên ngồi khoanh chân, chân mày không nhịn được nhíu lại.
Tên khốn này lại đến nữa!
Trong lòng Vương Đằng lại cực kỳ vui vẻ, ‘Sát Lục kiếm vực’ của hắn đã tăng lên đến tam giai, thu hoạch vài ngày này không nhỏ!