Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2427 - Chương 2427. Ta Là Chủ Nhân Đã Thất Lạc Nhiều Năm Của Ngươi! (3)

Chương 2427. Ta là chủ nhân đã thất lạc nhiều năm của ngươi! (3)
Chương 2427. Ta là chủ nhân đã thất lạc nhiều năm của ngươi! (3)

Nhưng vị tiền bối kia không lừa hắn, trong Băng Ly châu này thật sự tồn tại một thú hồn.

Vương Đằng không mở miệng, chỉ lơ lửng ở đó, lẳng lặng chờ đợi.

Nên đi ra cuối cùng sẽ đi ra, gấp gáp đều vô dụng.

“Nhân loại, ngươi là ai?” Trong thoáng chốc, giọng nói kia lại vang lên lần nữa, tạo thành tiếng vọng, quanh quẩn không thôi.

“Ta là chủ nhân đã thất lạc nhiều năm của ngươi!” Vương Đằng chậm rãi nói.

“…”

Xung quanh lập tức rơi vào trong yên tĩnh quỷ dị.

“Mau ra đây, ngươi ở đâu vậy, chủ nhân của ngươi đến tìm ngươi rồi.” Vương Đằng vô sỉ nói.

“Nhân loại, ngươi muốn chết!”

Tiếng gầm giận dữ chợt vang lên, ầm ầm ầm vang vọng trong vùng không gian này.

Rầm!

Ngay sau đó, một khí thế vô cùng mạnh mẽ nghiền áp xuống ngay đầu, muốn trấn áp Vương Đằng.

Đến cùng theo đó là một ý băng hàn lạnh thấu xương đến cực hạn, giống như có thể đóng băng tất cả.

Ý băng hàn kia cuốn đến từ nơi chân trời, cuốn lấy băng tuyết đầy trời, kinh khủng đến cực hạn.

Vương Đằng không dám chậm trễ, lập tức điều động dị hỏa thiên địa trong cơ thể, phóng thích ra.

Phừng!

Một ngọn lửa ba màu bắn lên cao!

Màu trắng, màu xanh, màu đỏ thắm, giống như tạo thành một ngọn lửa ba màu vô cùng to lớn, ba loại dị hỏa thiên địa đồng thời bùng nổ.

Một luồng nóng rực mãnh liệt lan tràn ra, hàn ý vô tận kia không có cách nào đến gần thân thể Vương Đằng được.

Vương Đằng chỉ điều động ba loại dị hỏa thiên địa, lửa Hắc Ám vẫn lưu lại trong cơ thể hắn, ổn định thể tinh thần cho hắn.

Đồng thời tia sáng màu vàng trong thể tinh thần hắn lóe lên, một tòa tháp Cửu Bảo Phù Đồ lao ra, lập tức to lớn lên, lơ lửng trên không thể tinh thần của Vương Đằng, cứng rắn chống đỡ khí thế tràn trề kia.

“Dị hỏa thiên địa!!!”

Một giọng nói không thể tin nổi vang lên.

“Lại dám ra tay với chủ nhân, ngươi muốn bị hủy diệt sao?” Vương Đằng đáp lại.

“…” Giọng nói kia im lặng một chút, sau đó giọng nói mới lại truyền ra lần nữa, mang theo một chút kiêng kỵ: “Chỉ là một võ giả nhân loại cấp Vũ Trụ, cho dù có được dị hỏa thiên địa, lại dám khinh miệt bổn tọa!”

“Bổn tọa?” Vương Đằng hơi kinh ngạc, đột nhiên quát to: “Ở trước mặt chủ nhân lại dám tự xưng bổn tọa, lá gan của ngươi thật lớn.”

“Làm càn!” Giọng nói kia thấy Vương Đằng hết lần này đến lần khác tự xưng là chủ nhân của nó, lập tức giận dữ không thôi.

“Kẻ làm càn là ngươi.” Vương Đằng hét lớn: “Chủ nhân đến, vì sao ngươi không đi ra nghênh đón? Còn dám ra tay với ta, ta thấy ngươi thiếu trừng trị.”

“Ta @#@%$%...” Giọng nói kia tức giận đến muốn mắng người.

Nhân loại này quá vô sỉ, mở miệng ra là chủ nhân, thật sự coi nó là sủng vật, thật sự không biết xấu hổ.

“Không phản đối? Có phải đã ý thức được sai lầm của mình không, nhanh ra đây nhận sai.” Vương Đằng tiếp tục nói.

“Được! Được! Được!”

“Nếu ngươi đã muốn gặp ta, ta sẽ ra để cho ngươi nhìn xem tận mắt, đừng dọa nát mật của ngươi.”

Giọng nói kia giận không kiềm chế được, ầm ầm ầm quanh quẩn trong không gian trắng xóa này.

Vương Đằng cảm thấy xung quanh đều đang chấn động, lực băng tuyết vô tận hội tụ trong không trung, hoàn toàn trắng xóa, không thấy rõ cái gì cả.

Một cột sáng đột nhiên phóng lên cao từ sau lưng núi băng kia, hóa thành một con quái vật lớn trong không trung.

Vương Đằng lập tức nhìn sang, tâm thần khẽ chấn động.

Chỉ thấy trong băng tuyết vô tận kia, một con cự long trong suốt toàn thân hiện lên màu băng lam xoay quanh, thân xác vĩ đại của nó như ẩn như hiện trong băng tuyết, giống như do băng tuyết tạo thành, mỗi một tấm vảy đều giống như ngọc thạch quý giá nhất trên thế gian, hoàn mỹ không tì vết.

Hàn Băng Ly Long!

Đây chính là Hàn Băng Ly Long trong truyền thuyết!

Đây là lần đầu tiên Vương Đằng nhìn thấy tồn tại cự thú Tinh Không này, cực kỳ ngạc nhiên trong lòng.

Nhưng rất nhanh, Vương Đằng lại nhớ đến con giao long cấp Thần trước đó đã từng gặp, hai bên có khác biệt rất lớn, tuy rằng thân xác đều vĩ đại, nhưng con Hàn Băng Ly Long trước mắt này không thể nghi ngờ càng có vẻ thon nhỏ, thậm chí khiến cho người ta có cảm giác bé bỏng!

Còn con giao long cấp Thần kia càng thô cuồng hơn, dữ tợn hơn.

So sánh ra, con giao long cấp Thần kia hiển nhiên càng thêm dọa người một chút.

Tuy rằng đầu của hai con tương tự, nhưng nhìn kỹ lại vẫn có chỗ hoàn toàn khác nhau, hết sức kỳ lạ, có khác biệt không nhỏ với thần long chân chính trong ghi chép lại.

Ở trong băng tuyết kia, cái đầu cực lớn của Hàn Băng Ly Long thò ra từ trên bầu trời, đôi mắt vĩ đại lạnh như băng nhìn Vương Đằng.

“Nhân loại, ngươi có tin hiện giờ ta một ngụm nuốt chửng ngươi không.”

Hàn Băng Ly Long phà hơi, mở cái miệng khổng lồ kinh khủng, lộ ra răng nanh dữ tợn.

“Đừng diễn nữa, ta rất rõ ràng trạng thái hiện giờ của ngươi là gì.” Vương Đằng thong dong nói.

“…” Hàn Băng Ly Long.

“Nếu có thể nuốt, ngươi đã sớm nuốt ta, đâu còn ở đây vô nghĩa với ta.” Vương Đằng liếc mắt nhìn lên bầu trời: “Ngươi chẳng qua chỉ phô trương thanh thế thôi.”

“…” Hàn Băng Ly Long.

“Thế nào, hết lời để nói đúng không.” Vương Đằng cười tủm tỉm nói: “Ta đã cho ngươi cơ hội, ngoan ngoãn gọi chủ nhân, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không…”

Lời còn chưa dứt, trên lòng bàn tay hắn đã có dị hỏa thiên địa ngưng tụ, đôi mắt nguy hiểm liếc nhìn Hàn Băng Ly Long.

“… Khụ khụ.” Hàn Băng Ly Long vội ho một tiếng, nói: “Thật ra chúng ta có thể ngồi xuống tâm sự.”

“Hiện giờ mới nghĩ đến nói chuyện, vừa rồi không phải rất có khả năng sao?” Vương Đằng cười ha ha.

“Hiểu lầm, tất cả đều chỉ là hiểu lầm.” Hàn Băng Ly Long cười khan nói, cái đầu vĩ đại cũng rụt về, ánh mắt kiêng kỵ nhìn dị hỏa thiên địa trong tay Vương Đằng.

Ba loại dị hỏa thiên địa ngưng tụ cũng không phải chuyện đùa.

Lấy trạng thái hiện giờ của nó vốn không chịu đựng nổi tấn công của dị hỏa thiên địa kia.

Nó thật sự nghĩ mãi không rõ, tại sao lại có người có thể được ba loại dị hỏa thiên địa, một loại đã đủ để cho nó lĩnh đủ rồi, huống hồ là ba loại.

Nhân loại trước mắt rõ ràng chính là võ giả cấp Vũ Trụ, vì sao có thể nhận được ba loại dị hỏa thiên địa, hắn rốt cuộc là ai?

“Gọi chủ nhân!” Vương Đằng nói.

“…” Hàn Băng Ly Long.

Hết chương 2427.
Bình Luận (0)
Comment