Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2443 - Chương 2443. Ngẫu Nhiên Gặp! Từ Chối! (3)

Chương 2443. Ngẫu nhiên gặp! Từ chối! (3)
Chương 2443. Ngẫu nhiên gặp! Từ chối! (3)

Đám người Tất Nghiêu, Duy Na hơi ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ đến Vương Đằng sẽ từ chối lời mời của bọn họ.

Bao nhiêu học viên mới muốn gia nhập đội ngũ của học viên cũ để cùng làm nhiệm vụ, kết quả bọn họ chủ động mời, ngược lại bị Vương Đằng từ chối.

Có phải có chỗ nào không đúng lắm ở đây không?

“Hắn lại từ chối?”

Người xung quanh nhìn thấy một màn này đều kinh ngạc không thôi, trên mặt lộ vẻ khó có thể tin.

Một học viên mới lại từ chối không nhận lời mời của tiểu đội Tuyết Đồng!

Ánh mắt Phong Mạch hơi trừng lớn, bởi vì kinh ngạc lúc này nên khuôn mặt cứng ngắc hơi buồn cười.

Vương Đằng lại từ chối!

Đột nhiên hắn cảm thấy hơi chán ngắt.

Thứ hắn coi trọng lại giống như không đáng để nhắc đến trong mắt đối phương, tùy tiện đã có thể từ chối.

“Thằng nhãi này!” Sắc mặt Vạn Đông tối tăm, cảm thấy trên mặt hơi nóng bừng.

Một học viên mới lại dám từ chối lời mời của đội ngũ học viên cũ, đây không phải đang nói lên hành động vừa rồi của bọn họ vô cùng buồn cười sao?

Người ta vốn không phải định gia nhập đội ngũ của bọn họ, là bọn họ tự mình đa tình thôi.

“Vô cùng xin lỗi, ta thật sự đã quen hành động một mình, sợ gia nhập vào các ngươi sẽ làm ảnh hưởng đến hài hòa trong đội ngũ.” Vương Đằng thấy dáng vẻ Đồng Ân lại hơi ngượng ngùng, vội vàng bổ sung thêm một câu.

“Chậc… lý do này của ngươi thật đúng là.” Đồng Ân thu hồi vẻ mặt ngớ ra, không biết nói gì nhìn xem Vương Đằng.

Nàng lại không ngốc, sao có thể không nghe ra được Vương Đằng đang kiếm cớ chứ.

Nhưng điều khiến cho nàng nghĩ mãi không rõ là vì sao tên này lại có thể từ chối bọn họ?

Chẳng lẽ chướng mắt đội ngũ bọn họ sao?

Không đúng, tuy rằng năm người bọn họ đều là cấp Vực Chủ, nhưng thực lực tuyệt đối không kém, danh tiếng ở trong học viện không phải nhỏ.

Hay là hắn vốn không biết thực lực của bọn họ?

“Học đệ Vương Đằng, ngươi chỉ có một mình, lại là lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ, chỉ sợ sẽ vô cùng nguy hiểm.” Duy Na liếc nhìn Đồng Ân, hỗ trợ khuyên nhủ.

Nàng biết nguyên nhân Đồng Ân muốn để cho Vương Đằng gia nhập đội ngũ, đơn giản là định ban ơn cho Vương Đằng, về sau để tiện cầu xin hắn hỗ trợ mà thôi.

Hơn nữa lần này bọn họ đi đến hành tinh Hạt Vương vốn là vì chuyện kia.

Nếu thuận lợi, cộng thêm sau khi trở về có thể nhận được trợ giúp của Vương Đằng, chuyện kia chắc có thể giải quyết được.

“Đúng vậy! Học đệ Vương Đằng, ngươi một mình rất nguy hiểm, vẫn nên gia nhập vào đội bọn ta đi, không phải ta khoác lác, thực lực của tiểu đội Tuyết Đồng bọn ta không hề yếu, ngươi có thể tùy tiện lên trên mạng nội bộ điều tra sẽ có thể biết được tiểu đội Tuyết Đồng bọn ta rốt cuộc là tồn tại như thế nào.” Viên Bạch thanh niên tộc Viên Nhân ở bên cạnh phụ họa.

“Mặt khác bầu không khí của tiểu đội Tuyết Đồng bọn ta không tệ, không có nhiều lục đục đấu đá nhau, mọi người cùng hợp tác, cùng kiếm lấy điểm tích luỹ, có chỗ tốt cùng nhau lấy, cho dù ngươi là học viên mới, chúng ta đều sẽ không xem nhẹ ngươi, chỉ cần ngươi có đủ cống hiến là có thể nhận được phần tương ứng.” Tất Nghiêu giải thích.

Người xung quanh thấy người của tiểu đội Tuyết Đồng lại nhiệt tình như thế, càng thêm khó có thể tin nổi.

Tiểu đội Tuyết Đồng này bị thần kinh hả?

Vương Đằng kia đã từ chối bọn họ rồi, còn gấp gáp mời chào đối phương như thế, thể diện của học viên cũ đều đi đâu cả?

Sắc mặt của Vương Đằng hơi cổ quái.

Hắn coi như đã nhìn ra được, hình như tiểu đội này nhiệt tình hơi quá đáng với hắn.

Hay là đã xảy ra chuyện gì?

Đối phương định mượn cơ hội này để chơi xỏ hắn một phen?

Không trách Vương Đằng lại có suy nghĩ như vậy, là do năm người này vô duyên vô cớ nhiệt tình với hắn như thế, giống như sợ hắn xảy ra ngoài ý muốn vậy.

Chuyện này không thích hợp!

“Đúng rồi, đây là lần đầu tiên ngươi làm nhiệm vụ, chắc có đánh giá cấp bậc nguy hiểm nhiệm vụ đúng không, cấp bậc nguy hiểm nhiệm vụ của ngươi là bao nhiêu?” Đồng Ân hỏi.

“Cấp ác mộng!” Vương Đằng ngẫm nghĩ, vốn không định nói, nhưng ngẫm lại, cảm thấy mình nói cấp bậc nguy hiểm nhiệm vụ của mình ra, có lẽ khiến cho bọn họ biết khó mà lui.

“Cái gì?”

Năm người Đồng Ân đồng thời trừng lớn mắt nhìn Vương Đằng, đều có vẻ mặt ngươi đù má đang giễu cợt ta.

Cấp ác mộng!

Một học viên mới lại lựa chọn nhiệm vụ cấp ác mộng, đây là sống thiếu kiên nhẫn hả?

Học viên cũ ở xung quanh đều ào ào nhìn lại, vẻ mặt như nhìn quái vật.

Nhiệm vụ cấp ác mộng, tên này muốn chết!

“Ngươi không nói sai chứ?” Đồng Ân nhìn chằm chằm vào ánh mắt Vương Đằng, nghi ngờ hỏi.

“Không sai, học viện nhắc nhở là cấp ác mộng, tỷ lệ tử vong 80%, khi vừa biết, sợ đến mức trái tim nhỏ bé của ta nhảy lên thình thịch đấy.” Vương Đằng vỗ ngực, tỏ vẻ bị dọa sợ.

“…” Mọi người câm lặng nhìn hắn

Dáng vẻ đó của ngươi là bị dọa sợ đến sao?

Còn có thể giả hơn một chút không!

Hơn nữa nếu thật sự bị dọa sợ đến đã sớm bỏ qua nhiệm vụ rồi, sao còn có thể xuất hiện ở đây được.

Đám người Đồng Ân nhìn thấy dáng vẻ kia của Vương Đằng, cuối cùng đã tin tưởng hắn thật sự nhận nhiệm vụ cấp ác mộng, cả đám hai mặt nhìn nhau, đều không biết nên nói hắn như thế nào mới được.

“Ngươi rốt cuộc nghĩ gì vậy? Lại đi nhận nhiệm vụ cấp ác mộng!” Qua một lúc alau Đồng Ân mới nâng trán, rất bất đắc dĩ hỏi.

“Ta thích nhiệm vụ có tính khiêu chiến.” Vương Đằng cười nói.

“Được rồi, xem ra ngươi có kế hoạch của riêng mình, một khi đã như vậy, bọn ta không tiện ép uổng ngươi gia nhập đội ngũ bọn ta nữa.” Đồng Ân lắc đầu, tiếc nuối nói.

Nàng phải suy nghĩ đến an toàn của các đồng đội mình, tuy rằng cấp ác mộng của Vương Đằng đến chỗ bọn họ sẽ có thể không đạt đến cấp ác mộng nữa, nhưng chắc chắn vẫn có một chút nguy hiểm, nàng không thể vì chuyện của mình mà dẫn các đồng đội vào trong nguy hiểm chưa biết được.

Lần này vì chuyện của nàng, các đồng đội đã giúp đỡ không ít.

“Cho dù nói như thế nào, cảm ơn vài vị học trưởng học tỷ nâng đỡ.” Vương Đằng ôm quyền nói.

Hết chương 2443.
Bình Luận (0)
Comment