Vương Đằng nhìn theo bóng lưng bọn họ, nhưng không đuổi theo, chỉ hơi tiếc nuối trong lòng.
Đáng tiếc, không thể biết được hướng đi của bọn họ.
Nhưng Phong Mạch này, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Một còn cừu có chất lượng tốt như vậy, nhất định phải tìm cơ hội ra sức cạo lông.
Nếu không phải tất cả mọi người đều là học viên của học viện tinh không thứ 7, hắn đâu cần phải cố kỵ nhiều như thế, trực tiếp ra tay là được.
Đám người Phong Mạch rời đi, một đội ngũ khác lại đi đến.
Bộp một tiếng, một bàn tay nhỏ bé vỗ lên trên bờ vai Vương Đằng.
“Học đệ Vương Đằng!”
Một giọng nói thanh thúy dễ nghe đột nhiên vang lên bên tai Vương Đằng, hắn không khỏi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một bóng dáng bé bỏng đứng sau lưng đang cười tủm tỉm nhìn thắn.
Vương Đằng lập tức hơi kinh ngạc.
Bởi vì hắn biết người này, hơn nữa ánh mắt của hắn còn không để lại dấu vết đảo qua sau lưng bóng dáng bé bỏng, quả nhiên lại nhìn thấy được vài bóng dáng quen thuộc.
Tổng cộng năm người, rõ ràng chính là năm vị học trưởng học tỷ Vương Đằng đã gặp được ở chỗ khe băng trong bí cảnh Hỗn Độn kia.
Mà người mới vừa chụp vai hắn chính là một nữ võ giả trong đó, hình như tên là… Đồng Ân.
Nhưng đối phương hiển nhiên không biết hắn đã từng xuất hiện ở trong khe băng.
“Vài vị học trưởng học tỷ đây là?”Vương Đằng giả bộ không biết đối phương, hỏi.
“Hì hì, ta tên là Đồng Ân, là học tỷ của ngươi, đã sớm nghe nói đến tên của ngươi, hôm nay vừa vặn gặp phải, nên đi qua làm quen một chút với ngươi.” Nữ võ giả không hề kiêng kỵ gì quan sát Vương Đằng, cười hì hì nói.
“Chào học đệ Vương Đằng, ta tên là Tất Nghiêu.” Một thanh niên anh tuấn đi đến, ôm quyền nói với Vương Đằng.
“À… xin chào!” Vương Đằng cũng vội vàng đáp lễ lại.
So sánh với những học viên cũ đi chung với Phong Mạch trước đó, vài vị này có dáng vẻ thật dễ nói chuyện, nho nhã lễ độ, hoàn toàn không coi thường Vương Đằng.
“Ta tên Duy Na.” Một cô gái khác có mái tóc màu vàng đi đến nói.
“Tần Tuyền!”
“Viên Bạch!”
Mấy người khác cũng ào ào tự giới thiệu.
Sau khi hai bên làm quen đã hàn huyên thân thiện, đối phương có ý đi đến kết bạn, tự nhiên sẽ không xuất hiện tình hình tẻ ngắt.
Theo nói chuyện phiếm Vương Đằng mới biết được, thật ra mấy người này kết hợp thành một tổ đội, tên là tiểu đội Tuyết Đồng, bình thường vẫn luôn hợp tác, cho nên quen thuộc vô cùng.
Đồng thời một lần này bọn họ cũng đi đến hành tinh Hạt Vương làm nhiệm vụ.
Vương Đằng hơi câm lặng, tổ năm người này thật sự không chịu ngồi yên, lần trước mới vừa thăm dò ra được một khe băng ở trong bí cảnh Hỗn Độn, thiếu chút nữa chết ở trong đó, kết quả không được bao lâu lại chạy đến hành tinh Hạt Vương làm nhiệm vụ.
Thật sự ứng với câu nói kia, sinh mệnh ở chỗ tìm đường chết!
Nhưng lần trước bọn họ bận rộn toi công một phen ở trong khe băng, không thu được thứ gì có ích, mà nhìn dáng vẻ của bọn họ giống như lại vội tăng thực lực lên, tự nhiên chỉ có thể liều mạng làm nhiệm vụ kiếm điểm tích luỹ.
Bọn họ tiến vào bí cảnh Hỗn Độn cần đến rất nhiều điểm tích luỹ, muốn nhận được nhiều điểm tích luỹ, trừ bỏ làm nhiệm vụ ra, chỉ sợ không có việc nào thích hợp hơn nữa.
Đối với rất nhiều học viên, làm nhiệm vụ là phương thức duy nhất để bọn họ thu hoạch nhiều điểm tích luỹ.
Những người khác nhìn thấy đám người Đồng Ân lại chủ động bắt chuyện với Vương Đằng, trên mặt ào ào lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mấy người cùng nhóm với Phong Mạch kia cũng kinh ngạc lạ thường.
“Là bọn họ!” Thanh niên cầm đầu kia thì thào tự nói.
“Đội trưởng Vạn Đông, bọn họ là?” Phong Mạch thay đổi sắc mặt, nghĩ đến mới vừa rồi bọn họ phủi sạch quan hệ với Vương Đằng, lại lập tức có học viên cũ khác đi lên bắt chuyện của hắn, trong lòng ít nhiều gì không được thoải mái, không nhịn được hỏi.
“Một tiểu đội rất có tiếng tăm, thân phận của mấy người bên trong đều không đơn giản, không nên đi trêu chọc bọn họ.” Sắc mặt Vạn Đông hơi ngưng trọng nói.
Phong Mạch lập tức siết chặt tay, hắn cực kỳ không phục Vương Đằng, lần trước mới vừa lấy được hạng nhất trên bảng Tân Nhân, kết quả lập tức lại bị Vương Đằng đẩy xuống, không biết bao nhiêu người nhìn trò cười của hắn.
Lần này thật vất vả đi theo một đội học viên cũ ra ngoài làm nhiệm vụ, đặc biệt là ở hành tinh Hạt Vương kia, hắn nhất định có thể tăng thực lực lên không ít.
Hắn vốn nghĩ khi trở về chắc có thể vượt trên được không ít học viên, tiếp theo chạm trán Vương Đằng, hắn nhất định sẽ khiến Vương Đằng biết được ai mới là kẻ mạnh.
Kết quả không ngờ rằng một lần chạm trán tiếp theo này lại ở trên đường làm nhiệm vụ.
Duyên phận, thật tuyệt vời!
Đương nhiên đối với Phong Mạch thì đây không phải là duyên phận gì cả, mà là oan gia ngõ hẹp.
Đồng thời sở dĩ mới vừa rồi hắn vội vã phủi sạch quan hệ với Vương Đằng như vậy cũng là vì có một chút tâm tư nho nhỏ, hắn không muốn để cho Vương Đằng gia nhập đội ngũ của bọn họ, nhận được sự trợ giúp của học viên cũ.
Nhưng không ngờ rằng, đội ngũ của bọn họ không tiếp nhận Vương Đằng, lại có đội ngũ khác muốn tiếp nhận.
Điều này khiến cho hắn cực kỳ khó chịu.
Phải biết rằng hắn vì gia nhập vào đội ngũ học viên cũ đã phải bỏ ra cái giá không nhỏ, vừa gia nhập thế lực học viên cũ vừa phải trả một chút chỗ tốt, còn Vương Đằng không hề làm gì cả, người ta đã chủ động tiến lên, nhìn dáng vẻ hình như định kêu Vương Đằng gia nhập đội ngũ của bọn họ.
Chênh lệch giữa người với người, sao lại lớn như thế?
“Học đệ Vương Đằng, có hứng thú gia nhập tiểu đội chúng ta không?” Hàn huyên một lát, Đồng Ân quả nhiên đưa ra lời mời.
Vương Đằng hơi sửng sốt, có vẻ trầm ngâm, nhưng trên thực tế đã từ chối đối phương, dù sao thoạt nhìn mấy người này có vẻ không được may mắn lắm, vẫn không nên cùng một nhóm với hắn thì hơn.
“Có lẽ bỏ đi, ta thích hành động một mình!” Giống như suy nghĩ một lát, Vương Đằng mới hơi lộ vẻ khó xử nói.
“Vậy cứ thoải mái quyết…” Đồng Ân cho rằng Vương Đằng đồng ý, nở nụ cười trên mặt, nhưng nụ cười này lập tức cứng đờ, nàng ngớ ra.
(⊙⊙ )
“Cái gì, ngươi không đi cùng chúng ta?”