Đám người Đồng Ân vô cùng quen thuộc với cảnh này, đã sớm không thấy kỳ quái, thông báo một tiếng rồi bắt đầu thao tác trên vách tường bên trái cánh cửa, theo một màn sáng hiện lên, cả đám bọn họ đưa thông tin bản thân vào.
“Vương Đằng, đến lượt ngươi!”
Chờ năm người đều đưa vào xong, Đồng Ân nhìn Vương Đằng nói.
Vương Đằng làm theo y hệt, rất nhanh đã đưa thông tin thân phận của mình vào.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang, cánh cửa theo đó mở ra.
Mọi người đồng loạt bước vào trong đó.
Trong đại điện lóe lên tia sáng màu lam đậm, có vẻ giống như ảo mộng, giống như tiến vào một thế giới khác.
Vương Đằng chăm chú nhìn lại, phát hiện phía trước có một vòng xoáy màu lam đậm, tia sáng kia rõ ràng do trong vòng xoáy nở rộ ra.
“Nhanh chóng tiến vào thế giới Thực Độc, không được lưu lại!”
Một giọng nói đột nhiên quanh quẩn lên trong đại điện, đám người Vương Đằng vốn không thể nào biết được âm thanh rốt cuộc truyền ra từ đâu.
Cùng lúc đó, sáu tia sáng phóng ra từ trong bóng đêm, dừng lại trước mặt sáu người.
“Đây là lệnh bài, lúc trở lại kích thích lệnh bài, tự động sẽ có người hướng dẫn các ngươi rời khỏi thế giới Thực Độc.” Âm thanh kia lại quanh quẩn lần nữa.
Ánh mắt đám người Vương Đằng lóe lên, lập tức nhận lấy lệnh bài đang lơ lửng trước mặt.
Đám người Đồng Ân không xa lạ gì với cái này, nhưng Vương Đằng là lần đầu tiên gặp phải, không khỏi liếc mắt quan sát lệnh bài này.
Chỉ thấy lệnh bài cũng có màu lam đậm, bên trên có một hàng con số phức tạp, lại là văn tự Cổ tộc.
Dựa theo lý giải của Vương Đằng, chắc là vài con số 13587!
“Đi!” Đám người Đồng Ân thu hồi lệnh bài, sau đó khẽ quát một tiếng, đã bước chân vào trong vòng xoáy màu lam đậm.
Vương Đằng giật mình, không dám lưu lại lâu, bước đến trước, cũng lập tức tiến vào trong vòng xoáy màu lam đậm.
Ong!
Một cảm giác trời xoay đất chuyển xuất hiện ở trong đầu Vương Đằng, ngay sau đó hắn cảm thấy trước mắt tối sầm lại, bản thân xuất hiện trong một hư không kỳ dị.
Từ đại điện đến hư không chỉ cần trong nháy mắt, giống như thay đổi bầu trời.
Vương Đằng quan sát xung quanh, ánh mắt hơi kỳ dị.
Trong vùng tinh không này tràn ngập nguyên lực tinh thần hệ Độc cực kỳ nồng đậm, so sánh với tinh không của Nguyên Vũ Trụ, cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Nếu võ giả hệ Độc tu luyện ở đây, tuyệt đối làm ít công to!
“Kích thước của thế giới Thực Độc tương đương với một tinh hệ, đi đến hành tinh Hạt Vương cần phải ngồi phi thuyền của mình.” Đồng Ân cười nói: “Chúng ta chia tay ở đây, đều tự mình đi đến hành tinh Hạt Vương.”
Khi nói chuyện, đám người Tần Tuyền đã lấy phi thuyền vũ trụ ra, chuẩn bị bước vào trong đó.
“Các vị bảo trọng!” Vương Đằng ôm quyền về phía năm người.
Nhìn phi thuyền của đám người Đồng Ân hóa thành một vệt sáng biến mất ngay trước mắt, ánh mắt Vương Đằng lóe lên, cũng lấy Ma Sát phi thuyền cấp Giới Chủ của mình ra, sau đó ngồi vào trong phi thuyền.
Phi thuyền khởi động, hóa thành một đường cầu vồng trong hư không.
“Viên Cổn Cổn, đi đến hành tinh Hạt Vương.”
“Được!” Viên Cổn Cổn lơ lửng ra bên cạnh Vương Đằng, điều khiển phi thuyền, lao về một phương hướng trong hư không.
Tốc độ của phi thuyền Ma Sát cực nhanh, thời gian trôi qua ước chừng nửa giờ, đã đến gần hành tinh Hạt Vương, Vương Đằng lập tức thu hồi phi thuyền Ma Sát, đổi sang một chiếc phi thuyền cấp Vực Chủ, không đến mức khiến cho người ta chú ý quá mức.
Sau khi đến gần tinh không chỗ hành tinh Hạt Vương, Vương Đằng thấy được một vài phi thuyền vũ trụ, không gian dao động từng trận, chúng nó chậm rãi hạ tốc độ xuống.
Hành tinh Hạt Vương!
Một hành tinh vĩ đại màu đỏ sậm xuất hiện ở trước mắt Vương Đằng, thông qua mô phỏng toàn cảnh của phi thuyền nhìn tới trước, một tia sáng lóe lên trong mắt.
“Cuối cùng đã đến!” Vương Đằng mỉm cười trong lòng, sau nhiều phen xoay chuyển hắn mới đến được hành tinh Hạt Vương này, thật sự không hề dễ dàng gì.
“Vương Đằng, chúng ta sắp đi vào tầng khí quyển của hành tinh Hạt Vương!” Viên Cổn Cổn nhắc nhở một tiếng.
Cảnh tượng trước mắt chợt lóe rồi biến mất, hành tinh Hạt Vương không ngừng phóng đại ra trước mắt Vương Đằng.
Hành tinh Hạt Vương này nghiễm nhiên là một hành tinh kích cỡ vô cùng lớn, đường kính có thể đạt đến mấy trăm vạn kilomet, càng đến gần càng có thể cảm nhận được độ vĩ đại của nó.
Cuối cùng phi thuyền xuyên qua tầng khí quyển của hành tinh Hạt Vương, rơi xuống dưới đất.
Đồng thời xung quanh cũng có mấy chiếc phi thuyền đồng thời nhảy vào trong tầng khí quyển của hành tinh Hạt Vương, giống như sao băng ma sát ra tia lửa kịch liệt.
Vương Đằng đứng trong phòng điều khiển chính, thông qua mô phỏng toàn cảnh nhìn thấy được một màn này.
Rầm!
Nhưng vào đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy phi thuyền chấn động kịch liệt, giống như có thứ gì đó đụng vào phi thuyền.
‘Cảnh cáo! Cảnh cáo! Chỗ ba vạn dặm trước mặt xuất hiện dòng khí vòng xoáy kịch độc, xin hạ cánh khẩn cấp! Xin hạ cánh khẩn cấp!!!’
Tiếng cảnh báo dồn dập chợt vang lên, quanh quẩn trong phi thuyền.
“Viên Cổn Cổn, có chuyện gì vậy?” Vương Đằng thay đổi sắc mặt, vội vàng hỏi.
“Không biết có chuyện gì, vừa rồi khi tiến vào tầng khí quyển ta đã kiểm tra, không hề có bất cứ vấn đề gì cả, ai ngờ vừa tiến vào tầng khí quyển lại gặp phải tình huống như vậy.” Viên Cổn Cổn trầm giọng nói.
“Có thể tránh đi không?” Vương Đằng hỏi.
“Không thành vấn đề, khoảng cách không gần lắm, chúng ta hoàn toàn có đủ thời gian phản ứng để tránh đi.” Giọng Viên Cổn Cổn khiến Vương Đằng thoáng yên tâm lại.
Dưới điều khiển của Viên Cổn Cổn, phi thuyền lập tức thay đổi một phương hướng, bỏ chạy về sau.
Sau khi phi thuyền thay đổi phương hướng, Vương Đằng nhìn ra sau, quả nhiên thấy dòng khí vòng xoáy màu xanh xám đang xoay tròn cuốn về phía bên này.
Tốc độ của dòng khí kia rất nhanh, giống như châu chấu đi qua nhằm về phía phương hướng của bọn họ.
Hơn nữa dòng khí màu xanh xám kia giống như có được độc tính rất mạnh, nếu sinh vật bình thường tiến vào trong đó, chỉ sợ khó có thể sống sót.
Mấy chiếc phi thuyền mới vừa cùng tiến vào trong tầng khí quyển với Vương Đằng cũng nhận ra tồn tại của dòng khí màu xanh xám này, lập tức đều bỏ chạy trối chết.