Người của tiểu đội Cương Dực ngớ ra, khó có thể tin.
Tên thổ dân tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ kia lại đẩy lui đội trưởng của bọn họ mấy ngàn mét, hai người lần đầu tiên giao chiến, hoàn toàn có vẻ lực lượng ngang nhau.
Nhưng chuyện này thật sự không thể tin nổi.
Thực lực hai bên chênh lệch nhiều như thế, làm sao có thể lực lượng ngang nhau được?
Thương Ngọc cũng có vẻ kinh ngạc, thực lực của Zeller này làm sao có thể mạnh đến thế?
Chẳng lẽ hắn còn có che giấu sao?
Tiểu Thanh Nhi càng trừng lớn đôi mắt đen lúng liếng, vẻ mặt kỳ quái đây thật sự là a cha của ta sao.
Sắc mặt anh chàng sừng bạc kia cực kỳ âm trầm, hắn lại bị một thổ dân cấp Vũ Trụ đẩy lui, đây không thể nghi ngờ là một đả kích đối với hắn vẫn luôn kiêu ngạo trong lòng.
Bọn họ là học viên thiên tài của học viện tinh không, còn là cường giả cấp Vực Chủ, làm sao có thể bị một thổ dân cấp Vũ Trụ đẩy lui được.
Hắn không thể tiếp nhận nổi sự thật này.
“Rất tốt!” Nụ cười lạnh trên mặt anh chàng sừng bạc được thu lại, hắn không tỏ vẻ gì nhìn Vương Đằng, lạnh lùng phun ra hai chữ từ trong miệng.
Thật hiển nhiên, hắn đã hoàn toàn phẫn nộ.
Những người khác cũng thu hồi vẻ mặt trêu tức, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng.
Vương Đằng ngoắc tay ra hiệu với đối phương, vẻ khinh bỉ trong mắt không cần nói cũng hiểu.
“Đội trưởng!” Người của tiểu đội Cương Dực đưa mắt hỏi anh chàng sừng bạc kia.
“Ra tay!”
Anh chàng sừng bạc vung tay lên, quát lạnh một tiếng, vốn không định chiến đấu một mình.
Người của tiểu đội Cương Dực lập tức cười một tiếng dữ dằn, tấn công về phía Vương Đằng.
Ánh đao, ánh kiếm, ánh rìu, quyền ấn, dấu chưởng… đủ loại công kích khác nhau trực tiếp đánh xuống.
“Zeller!” Thương Ngọc lo lắng lao đến.
“Bắt đầu đi, ngươi giữ chân hai người là được.” Vương Đằng bình tĩnh nói.
Thương Ngọc bất đắc dĩ trong lòng, nhưng việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích, nàng chỉ có thể kề vai chiến đấu với Vương Đằng.
Chỉ hy vọng bọn họ có thể bình an vượt qua một kiếp này.
Nếu thật sự không được, nàng chỉ có thể dốc hết toàn lực mang theo Tiểu Thanh Nhi và Zeller rời đi.
Đột nhiên vào đúng lúc này, chỉ thấy Vương Đằng vung tay lên.
Bỗng nhiên!
Trên bầu trời chợt xuất hiện vài bóng dáng vô cùng khổng lồ.
Một con huyết nha màu đỏ sậm!
Một con bò cạp khổng lồ toàn thân trải rộng giáp cứng!
Một con cự thú kỳ dị trắng như tuyết như ngọc!
Quác!
Huyết nha màu đỏ sậm giương cánh, ngọn lửa vô tận thổi quét ra, cuốn theo từng lông chim giống như kim loại bắn nhanh ra.
Grào!
Bò cạp khổng lồ dữ tợn rít gào, ngọn lửa màu xanh gào thét ra, hóa thành công kích, nghênh đón.
Con cự thú kỳ dị trắng như tuyết như ngọc kia nhìn có vẻ vô hại, nhưng lại là tồn tại kinh khủng nhất, một luồng khí thế cấp Giới Chủ thổi quét ra, ánh sáng màu vàng lộng lẫy ngưng tụ trên hai sừng nhọn trên đỉnh đầu, hóa thành một cột sáng đáng sợ nhằm thẳng ra.
Vẻ dữ tợn trên mặt người của tiểu độ Cương Dực lập tức cứng đờ.
Đây cmn đều là cái gì???
Trong nháy mắt, bọn họ đã cảm thấy không ổn.
Nhưng công kích đã đánh ra, không thể thu hồi, chỉ có thể cứng đối cứng với đối phương.
Ầm rầm!
Trên bầu trời, từng công kích va chạm, bộc phát ra tiếng nguyên lực nổ vang đáng sợ, thổi quét tám phương, bắn tung cát đất bên dưới lên.
Ong!
Trong không gian truyền ra tiếng rung, cả không gian giống như đã bị giam cầm trong nháy mắt, bụi đất tung bay trong không trung, va chạm công kích ngưng trệ, dư ba nguyên lực cũng có xu thế dừng mở rộng.
Nhưng rất nhanh, tất cả lại khôi phục như ban đầu.
Nổ mạnh do va chạm sinh ra hoàn toàn bùng lên.
Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt chặn công kích của hai người, mặc dù chúng nó là cấp Hoàng trung vị, nhưng thực lực lại rất mạnh, có thể ngăn cản công kích của cấp Vực Chủ.
Elizabeth lại trực tiếp đẩy lui một võ giả cấp Vực Chủ, khiến cho hắn cực kỳ chật vật, thiếu chút nữa bị thương.
Người này rõ ràng là Đường Thành tinh thần niệm sư kia!
Thực lực của hắn cũng xếp số một số hai trong tiểu đội Cương Dực, thủ đoạn tinh thần niệm sư cực kỳ cao minh, bằng không thật sự chưa chắc đã có thể chống đỡ được công kích của Elizabeth.
Lúc này hắn bị đẩy lui mấy ngàn mét, sắc mặt âm trầm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Elizabeth, có vẻ cực kỳ kiêng kỵ.
Vương Đằng cũng ra tay, Ngũ Hành quyền đánh ra, quyền ấn ngang trời, cứng rắn chặn công kích của anh chàng sừng bạc kia.
Kể cả Thương Ngọc đều bị một màn trước mắt dọa sợ, nàng thật sự không ngờ Zeller lại có nhiều biện pháp dự phòng như vậy.
Ba con quái vật lớn này chẳng lẽ đều là linh sủng của hắn cả sao?
Linh sủng mạnh mẽ như thế, Zeller này giấu giếm thật sự đủ sâu.
Khó trách hắn nói chắc chắn như thế muốn lưu đối phương lại, hóa ra có biện pháp dự phòng mạnh mẽ đến thế.
Đủ loại ý niệm lóe lên trong đầu nàng, nhưng công kích của hai gã cấp Vực Chủ đã đến ngay gần, không cho phép nàng nghĩ nhiều.
Rầm!
Lúc này trong lòng Thương Ngọc đã thả lỏng không ít, nhìn công kích trước mắt, tia sáng lạnh lóe lên, đột nhiên ra tay.
Một thanh chiến kiếm xuất hiện trong tay nàng, quét ngang ra, nguyên lực hệ Độc trong cơ thể theo đó bùng nổ, hóa thành từng ánh kiếm xanh biếc.
Xì xì xì…
Ánh kiếm này cực kỳ khủng bố, bên trên lại có lực lượng kịch độc bám vào, vừa đụng tới đã vang lên tiếng xì xì.
Công kích của hai gã cấp Vực Chủ kia lập tức có dấu hiệu tán loạn.
Sắc mặt bọn họ ngưng trọng, thật sự không ngờ cô gái tộc Xà Nhân này lại có thực lực như vậy, xem ra trước đó vẫn coi thường nàng.
Chỉ trong một khoảnh khắc, người của tiểu đội Cương Dực giống như đã hoàn toàn bị phản kích của ba người Vương Đằng làm tỉnh mộng.
Tất cả mọi người không ngờ xoay người lại đến nhanh như thế, mới vừa rồi bọn họ còn có vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, kết quả hiện giờ xem ra chưa chắc đã đánh hạ được đối phương.
Thực lực của ba thổ dân tộc Xà Nhân này mạnh đến hơi quá đáng!
Hơn nữa anh chàng tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ kia lại có được ba con linh thú vô cùng mạnh mẽ, một con trong đó còn là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh, tương đương với cấp Giới Chủ.