Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2486 - Chương 2486. Huyết Mạch Thần Kỳ! Oan Gia Ngõ Hẹp! (4)

Chương 2486. Huyết mạch thần kỳ! Oan gia ngõ hẹp! (4)
Chương 2486. Huyết mạch thần kỳ! Oan gia ngõ hẹp! (4)

Hành động ép buộc như vậy đã khiến lửa giận trong lòng hắn hoàn toàn bùng cháy lên.

Những người này, thật đáng chết!

Lúc này sắc mặt Thương Ngọc thật sự không đẹp mắt, trong đôi mắt đẹp toàn là ý lạnh, mới vừa rồi nếu không nhờ Zeller mang theo nàng thuấn di ra ngoài, kể cả nàng đối mặt với đánh lén như vậy, chỉ sợ cũng phải bị thương.

Đồng thời lời nói của những người này cũng thông qua máy phiên dịch trực tiếp chuyển hóa thành ngôn ngữ của tộc Xà Nhân, để cho nàng nghe được rõ ràng.

Cho đến bây giờ đều không có ai dám nói như thế với nàng, thậm chí có ý tưởng khinh nhường nàng như vậy, những Nhân tộc từ bên ngoài đến này khinh người quá đáng.

Nhưng nàng liếc nhìn Vương Đằng và Tiểu Thanh Nhi, một chút chần chừ lại lộ ra trong mắt.

Thực lực của những Nhân tộc từ bên ngoài đến này đều vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa sáu người đều là cường giả cấp Vực Chủ giống như nàng.

Tuy rằng bọn họ vẫn chưa đạt đến cấp Vực Chủ đỉnh phong, còn có một chút chênh lệch với nàng, nhưng theo kinh nghiệm trước kia, những Nhân tộc từ bên ngoài đến này đều có thực lực biến thái chiến đấu vượt cấp.

Cho nên một mình nàng vốn không thể ứng đối được với sáu cường giả cấp Vực Chủ của Nhân tộc từ bên ngoài đến này!

“Ngươi mang theo Tiểu Thanh Nhi đi trước, ta kéo chân bọn họ!” Rất nhiều ý niệm thoáng hiện lên trong lòng Thương Ngọc, cuối cùng vẫn bỏ qua, truyền âm nói với Vương Đằng.

“Không, ta muốn để cho toàn bộ bọn họ ở lại đây.” Vương Đằng không thay đổi sắc mặt, giọng cực kỳ bình thản nói.

“…” Vẻ ngạc nhiên hiện lên rõ ràng trên gương mặt của Thương Ngọc.

Zeller này có phải điên rồi không!

Hắn một võ giả cấp Vũ Trụ dựa vào cái gì để sáu Nhân tộc cấp Vực Chủ từ bên ngoài đến ở lại đây?

Kể cả thực lực của hắn thật sự không tệ, lại có ngọn lửa màu xanh kia hỗ trợ, thậm chí còn có thủ đoạn không gian vừa sử dụng.

Nhưng võ giả cấp Vũ Trụ chính là võ giả cấp Vũ Trụ, có chênh lệch quá lớn với cấp Vực Chủ, có khoảng cách không thể vượt qua được.

Huống hồ đối phương là sáu võ giả cấp Vực Chủ!

Vậy đánh như thế nào?

Ai nói cho nàng biết, phải đánh như thế nào?

Trên không di tích chất đống đá lộn xộn trong sa mạc.

Tuy rằng giờ phút này vẫn hoàn toàn yên tĩnh, nhưng lại có một chút ngưng trọng bao phủ.

Thương Ngọc ngạc nhiên nhìn Vương Đằng, quát khẽ: “Ngươi đường kích động, những Nhân tộc từ bên ngoài đến này đều là cấp Vực Chủ, hai người chúng ta vốn không phải là đối thủ.”

“Hiện giờ Tiểu Thanh Nhi mới là hy vọng của tộc ta, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn nàng bị Nhân tộc từ bên ngoài đến mang đi sao?”

Một chút ngoài ý muốn lóe lên trong mắt Vương Đằng, không ngờ đã đến nước này, Thương Ngọc vẫn quan tâm đến Tiểu Thanh Nhi.

Nhưng hắn có ý tưởng của mình, hơn nữa cũng có nắm chắc bảo vệ Tiểu Thanh Nhi, cho nên không định rời đi, ngược lại nhàn nhạt hỏi:

“Ngươi có thể ứng phó được mấy người?”

Thương Ngọc tức giận, nhưng tình huống trước mắt lại khiến cho nàng không rảnh nghĩ nhiều, chỉ có thể cắn chặt răng, nói: “Tối đa hai người!”

“Kể cả ta, dưới tình huống không đánh bại được bọn họ, tối đa ứng phó được hai người.”

“Thậm chí khả năng chỉ có thể ứng phó một người!”

Nàng trực tiếp nói rõ tình cảnh của mình, hy vọng Zeller này có thể nhận rõ hiện thực, chứ không phải lấy trứng chọi đá.

“Một người hoặc hai người sao?” Vương Đằng trầm ngâm một chút, gật đầu nói: “Chắc là đủ!”

“Cố hết sức giữ chân hai người giúp ta!”

“Những người này thật sự không dễ giải quyết, chỉ có thể từng người một.”

Nói xong hắn nhếch miệng lên nở nụ cười nhạt, giống như không hề coi đây là chuyện quá khó khăn.

“Ngươi…” Thương Ngọc đã không biết nên nói gì.

“Ha ha ha, lão đại, vài tộc Xà Nhân này hình như không định bỏ chống cự.” Tên thanh niên tên Wright kia cười to nói.

“Vậy không cần nhiều lời, trực tiếp giải quyết bọn họ đi, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.” Tên thanh niên sừng bạc kia lắc đầu, lạnh lùng nói.

“Các ngươi nói đủ chưa?” Vương Đằng đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn người của tiểu đội Cương Dực, nhàn nhạt hỏi.

Người của tiểu đội Cương Dực không khỏi ngạc nhiên, không ngờ anh chàng tộc Xà Nhân này lại dám nói chuyện như vậy với bọn họ.

“Nếu đã nói đủ, vậy đi… chết đi!” Sắc mặt Vương Đằng trở nên lạnh lùng, hai mắt không hề dao động nhìn bọn họ.

Tiếng nói vừa dứt, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

“Xì!” Wright trực tiếp cười nhạo một tiếng.

“Chỉ là thổ dân, còn là một cấp Vũ Trụ, lấy tự tin từ đâu ra?” Tưởng Ngọc cười khanh khách không ngừng nói.

Trên mặt mấy người khác đều lộ ra vẻ trào phúng, trêu tức tràn đầy trong mắt.

Vương Đằng tỏ ra bình thản, không hề tức giận vì châm chọc của đối phương.

Thương Ngọc ở bên cạnh lại cuống lên không thôi.

Kể cả Tiểu Thanh Nhi cũng có vẻ mặt lo lắng nhìn hắn.

Rầm!

Ngay sau đó, một tiếng nổ vang chợt vang lên, Vương Đằng trực tiếp biến mất tại chỗ, hóa thành một đường cầu vồng, nhằm thẳng vào anh chàng sừng bạc cầm đầu kia.

“Hừ!” Anh chàng sừng bạc hừ nhẹ một tiếng, vẻ khinh miệt lóe lên trong mắt, một chưởng nghênh đón.

Toàn bộ những người khác đều giống như cùng nhau nhìn xem kịch vui, vốn không định ra tay.

Một thổ dân cấp Vũ Trụ lại ra tay với đội trưởng của bọn họ, đây chẳng phải muốn chết sao?

Không biết anh chàng tộc Xà Nhân này có thể đỡ nổi một chiêu của đội trưởng bọn họ không?

Không, nửa chiêu chắc đã xong!

Vẻ châm chọc xẹt qua trong mắt Vương Đằng, hai đấm đánh ra.

Ngũ Hành quyền!

Từng quyền ấn khủng bố bộc phát ra, giống như rợp trời ngập đất trấn áp đến.

Quyền ấn vừa ra, tất cả mọi người đột nhiên biến sắc!

Anh chàng sừng bạc cảm nhận sâu sắc nhất, quyền ấn khủng bố kia trực tiếp đến ngay đầu, khiến sắc mặt hắn thay đổi, trong miệng quát một tiếng.

“Cút!”

Nguyên lực nhập vào dấu chưởng khiến dấu chưởng kia lập tức tăng vọt, hung hăng đập tới.

Rầm!

Quyền ấn và dấu chưởng va chạm trong không trung, phát ra từng trận nổ vang, cuối cùng đồng thời tan vỡ, hóa thành dư ba nguyên lực đổ cuốn ra bốn phương tám hướng.

Hai bóng dáng bắn ngược ra, lập tức bắn ra mấy ngàn mét mới dừng thân xác lại.

Yên lặng!

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh!

Hết chương 2486.
Bình Luận (0)
Comment