Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2496 - Chương 2496. Tàn Nhẫn! Người Này Tiếp Người Khác! (3)

Chương 2496. Tàn nhẫn! Người này tiếp người khác! (3)
Chương 2496. Tàn nhẫn! Người này tiếp người khác! (3)

Đúng lúc này, một tiếng xé gió cực nhỏ đột nhiên vang lên.

Tất cả mọi người không nhận thấy được nguy cơ đột nhiên xuất hiện kia, vẫn còn đắm chìm trong công kích điên cuồng của Vương Đằng đối với Tưởng Ngọc.

Cùng lúc đó, khóe miệng Đường Thành tên tinh thần niệm sư kia chợt nhếch lên nụ cười lạnh, đồng thời một ánh sao chói mắt lóe lên trong mắt hắn.

Vương Đằng lập tức cảm thấy như có gai nhọn ở lưng, da đầu hơi bùng nổ, giống như có thứ gì đó đang đánh úp lại từ sau lưng.

Ánh mắt hắn hơi ngưng lại, không chút suy nghĩ, trực tiếp vận dụng kỹ năng ‘Không Thiểm’, không gian trước mặt lập tức dao động một trận.

Gần như trong cùng một thời gian, một tia sáng màu vàng chớp lên ở chỗ hắn vốn đứng, xuyên qua trái tim Vương Đằng.

Ánh sáng lạnh lập tức bộc phát lên trong mắt Đường Thành kia, độ cong bên khóe miệng càng thêm rõ ràng.

Giờ phút này hắn đã hoàn toàn lộ ra răng nanh dữ tợn.

Giờ phút này Elizabeth ở đối diện hắn mới phát hiện không đúng, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

“Ngươi, muốn chết!”

Elizabeth giận dữ, nó không ngờ tinh thần niệm sư nhân loại này lại đột nhiên phát động đánh lén chủ nhân ở ngay dưới mí mắt mình, lập tức vừa giận vừa sợ trong lòng, sát ý sôi trào lên trong mắt.

Nó không khỏi ngầm bực bản thân quá mức sơ ý, lại xuất hiện sai lầm như vậy, khiến chủ nhân rơi vào trong đường cùng.

“Ha ha ha, chủ nhân của ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!” Đường Thành không nhịn được đắc ý cười ha hả.

Ngay từ đầu hắn đã tìm kiếm cơ hội xuống tay, ý đồ lấy phương thức đánh lén xử lý anh chàng tộc Xà Nhân kia.

Thực lực của đối phương mạnh hơn dự đoán trước của bọn họ, hắn chỉ có thể lấy phương thức này để tìm kiếm cửa đột phá cho mình.

Hiện giờ bọn họ đã tổn thất hai võ giả cấp Vực Chủ mạnh mẽ, tiếp theo càng không phải là đối thủ của đối phương.

Nhìn thấy thủ đoạn ùn ùn của đối phương, hắn thậm chí không dám ôm lấy dù chỉ một chút may mắn, đi hy vọng xa vời rằng đối phương hao hết nguyên lực, không thể chiến đấu tiếp nữa.

Nhìn dáng vẻ của đối phương, đây gần như là tình huống không thể xuất hiện.

May mắn cơ hội như vậy cuối cùng đã xuất hiện, ngay khi đối phương hưởng thụ thành quả thắng lợi, hắn nhân cơ hội phát động sát chiêu đã che giấu từ lâu.

Hắn tin tưởng dưới một sát chiêu này của mình, cho dù thực lực của anh chàng tộc Xà Nhân có mạnh nữa thì vẫn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Một chiêu kia đã được hắn dùng rất nhiều lần, cho đến bây giờ đều không có lần nào không thành công.

Cho dù anh chàng tộc Xà Nhân này như thế nào, chẳng qua chỉ là võ giả cấp Vũ Trụ, vừa rồi hắn đã quan sát, thực lực của đối phương mạnh thật sự, nhưng chiến thắng võ giả cấp Vực Chủ không hề thoải mái giống như ngoài mặt.

Lúc đánh bại đội trưởng của bọn họ và Tưởng Ngọc, anh chàng tộc Xà Nhân kia đã điều động mỗi một loại nguyên lực đến cực hạn, không hề nương tay.

Còn sát chiêu của hắn, kể cả đối phó với cường giả cấp Vực Chủ, dưới tình huống đối phương không hề đề phòng đều có thể thoải mái đánh chết.

Cho nên lần này anh chàng tộc Xà Nhân tuyệt đối không trốn thoát được.

Nhưng…

“Ngươi vui vẻ quá sớm!”

Lúc này, một tiếng cười lạnh truyền vào trong tai hắn.

Đường Thành thoáng biến sắc, đã cảm thấy cái gì, công kích của hắn không hề dừng lại ở một chỗ chân thực, mà giống như xuyên qua một vật hư ảo.

Cảm giác trống rỗng kia khiến sắc mặt hắn cứng đờ.

Một dự cảm xấu hiện lên trong lòng hắn.

Elizabeth nhìn hắn, ánh mắt lộ vẻ châm chọc, nó quá rõ ràng thủ đoạn của vị chủ nhân kia của mình, đối phó với chủ nhân của nó, tuyệt đối chỉ có thể vui mừng uổng công một phen.

Quả nhiên, bóng dáng của Vương Đằng theo đó biến mất ngay tại chỗ, tia sáng màu vàng kia chỉ xuyên thủng một tàn ảnh mà thôi.

Ngay sau đó, bóng dáng của Vương Đằng đã hiện ra ở chỗ cách ba mét, ánh mắt nhìn Đường Thành ở trên bầu trời xa xa.

Một chút ý lạnh xuất hiện trên mặt hắn.

Vốn chuẩn bị đến thời điểm cuối cùng mới đùa giỡn tên tinh thần niệm sư này, nhưng lúc này đối phương đã vội vã muốn chết, vậy sẽ thành toàn cho hắn.

Đường Thành nhìn thấy ánh mắt của Vương Đằng, trái tim lập tức trầm xuống, một cảm giác giống như bị cự thú khủng bố để mắt đến đột nhiên sinh ra trong lòng hắn.

Ánh mắt hai người đối diện.

Vương Đằng chìa tay, đột nhiên làm ra động tác cắt yết hầu với hắn.

Sắc mặt Đường Thành âm trầm đến cực điểm, hắn lại bị uy hiếp.

Nhưng hắn không thể không thừa nhận, uy hiếp của anh chàng tộc Xà Nhân này khiến hắn bất an, một chút hoảng loạn lại xuất hiện trong lòng.

Cảm giác này khiến cho hắn hơi thẹn quá thành giận!

Hắn đường đường một tinh thần niệm sư cấp Vực Chủ, lại sẽ bởi vì một động tác uy hiếp của một thổ dân cấp Vũ Trụ tộc Xà Nhân mà cảm thấy hoảng hốt.

Quả thật hoang đường đến cực điểm!

Vương Đằng từng bước một đi đến bên cạnh Tưởng Ngọc, đối phương còn chưa hoàn toàn hôn mê, định đứng lên, nhưng đau nhức toàn thân lại khiến cho nàng ngã xuống.

Lúc này nàng cũng nhìn thấy Vương Đằng đang đi tới cùng với sắc mặt vô cảm của đối phương, không khỏi hiện lên sợ hãi trong lòng.

“Đừng giết ta!”

Tưởng Ngọc dùng cả hai tay, không ngừng di chuyển về sau.

“Đi đường bình an!” Vương Đằng nhàn nhạt lên tiếng, một thanh chiến kiếm xuất hiện trong tay, nhẹ nhàng xẹt qua.

Xoẹt!

Một đóa hoa máu nở rộ ra ỏ trên cổ Tưởng Ngọc.

Võ giả thiên tài cấp Vực Chủ mang trên người hai loại thiên phú lập tức hương tan ngọc nát, ánh mắt lộ ra không cam lòng và oán hận nồng đậm, nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, cuối cùng hoàn toàn tan rã.

Đường Thành siết chặt hai nắm đấm, thậm chí có không ít tơ máu xuất hiện trong mắt.

Tên tộc Xà Nhân này cố ý!

Nhất định là cố ý!

Đối phương đang thị uy với hắn.

Lấy sinh mệnh của một đồng đội thị uy với hắn, cái giá này thật sự quá lớn.

Đường Thành cảm thấy sống lưng lạnh toát, thậm chí không khống chế nổi đồ mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay.

Hết chương 2496.
Bình Luận (0)
Comment