Vương Đằng đột nhiên cảm thấy mình vẫn còn quá ngây thơ, hắn quá coi thường thiên tài trong vũ trụ này.
Vũ trụ to lớn, võ giả thiên tài vẫn còn rất nhiều, đủ loại thuộc tính hiếm có rơi ra tự nhiên đều sẽ không thiếu, chứ đừng nối đến mỗi người này đều có thuộc tính ngộ tính!
Nhìn một đám thiên tài này xem, đều là ngộ tính cấp Giới Chủ, chỉ cần cạo lông cừu trên người bọn họ, giá trị thuộc tính này chuẩn xác không chạy được.
Cho nên hắn vốn không cần lo lắng đến vấn đề giá trị thuộc tính, dùng sức cạo lông cừu là được.
Vương Đằng âm thầm gật đầu, mục tiêu càng thêm rõ ràng.
Cứ chiếu theo những võ giả thiên tài như này cạo lông cừu là được!
Nhặt xong bong bóng thuộc tính do kẻ địch rơi xuống, còn có bong bóng thuộc tính của phe bên mình rơi xuống.
Bong bóng thuộc tính của mấy đứa Tiểu Bạch, Elizabeth không có gì phải nói, đều là thứ Vương Đằng có.
Nhưng bên chỗ Thương Ngọc lại rơi xuống không ít bong bóng thuộc tính hệ Độc có ích.
Nguyên lực tinh thần hệ Độc do nàng rơi xuống có 18500 điểm, khiến nguyên lực tinh thần hệ Độc của Vương Đằng tăng lên một mảng lớn.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc’: 34300/50000 (cấp Vũ Trụ ngũ giai)
“Không tệ, cứ tiếp tục như vậy, nguyên lực tinh thần hệ Độc sẽ nhanh chóng có thể đột phá lục giai.” Ánh mắt Vương Đằng hơi sáng ngời, tương đối vui sướng trong lòng.
Trừ đó ra, Thương Ngọc còn rơi xuống không ít bong bóng thuộc tính ‘Độc lĩnh vực’!
‘Độc lĩnh vực’ của Vương Đằng đã đạt đến tứ giai, mà ‘Độc lĩnh vực’ của Thương Ngọc lại cao hơn hắn không ít, cho nên vẫn có trợ giúp rất lớn cho hắn.
‘Độc lĩnh vực’: 4350/5000 (ngũ giai)
Ngũ giai!
Sau khi hấp thu bong bóng thuộc tính lĩnh vực của Thương Ngọc xong, ‘Độc lĩnh vực’ của Vương Đằng đã trực tiếp từ tứ giai đạt đến ngũ giai.
Trừ đó ra đã không có bong bóng thuộc tính nào đáng chú ý nữa.
Kiểm kê xong tất cả giá trị thuộc tính, Vương Đằng khẽ thở ra, lập tức cảm thấy thu hoạch tràn đầy, vô cùng thỏa mãn trong lòng.
Cảm giác phong phú này thật sự rất… sướng!
Nhặt xong một đợt thuộc tính, thực lực của Vương Đằng đã xảy ra lột xác không thể nào tưởng tượng được, còn mạnh hơn trước một đoạn rất lớn.
Đoán chừng dù thế nào thì người của tiểu đội Cương Dực đều không thể ngờ nổi mình lại biến thành cục cưng thuộc tính giúp Vương Đằng tăng thực lực lên.
Nói ra thì dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ trong thoáng chốc, hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi mới vừa nhìn thấy Vương Đằng nhặt Phượng Vũ Kim Tước Linh rơi rải rác trong sa mạc về, sau đó chần chừ một chút, giống như thầm trao đổi gì đó, cuối cùng hình như các nàng đã đưa ra quyết định nào đó.
Đang định mở miệng, lại thấy Vương Đằng cũng nhìn sang, đi về phía các nàng.
“Đợi chút!” Giọng nói hơi lạnh lẽo của Thương Ngọc truyền ra từ dưới mạng che mặt kia, không thể nhìn thấy được vẻ mặt của nàng, nhưng đôi mắt đẹp lại có vẻ cực kỳ phức tạp.
Vương Đằng hơi sửng sốt, không khỏi nhìn thoáng qua hai người, phát hiện không chỉ có Thương Ngọc, kể cả Tiểu Thanh Nhi cũng lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không khỏi không nói được gì.
“Vương Đằng, ngươi bị hoài nghi!” Viên Cổn Cổn hơi vui sướng khi người gặp họa cười he he nói.
“Không nghi ngờ mới là lạ.” Vương Đằng thở dài trong lòng, dù sao mới vừa rồi thứ thể hiện ra rất nhiều, vốn không thể không bị hoài nghi, trừ phi đối phương là kẻ mù.
“Ngươi không phải là Zeller!” Thương Ngọc nhìn chằm chằm Vương Đằng, chậm rãi mở miệng nói.
“Nếu ta không phải là Zeller, vậy là ai?” Vương Đằng dang hai tay ra, giống như vì để cho đối phương nhìn thấy rõ dáng vẻ của mình.
Hắn còn định giãy giụa một chút.
“Tuy rằng chúng ta không nhìn ra chỗ nào của ngươi có vấn đề, nhưng Zeller tuyệt đối không thể có được thực lực giống như ngươi.” Giọng Thương Ngọc ngưng trọng nói.
Lúc này, ba đứa Elizabeth, Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt đều phát hiện ra không khí ngưng trọng bên này nên bay đến.
“Chủ nhân?” Elizabeth nhìn từ trên bầu trời xuống, nhẹ giọng hỏi.
Sắc mặt Thương Ngọc lập tức ngưng lại, mới vừa rồi nàng đã được chứng kiến thực lực của con linh sủng này ở khoảng cách gần, nếu đối phương ra tay, chỉ sợ nàng thật sự không ngăn cản được.
“Không sao, các ngươi đi về trước đi.” Vương Đằng vẫy tay, thu ba con quái vật lớn này vào trong mảnh nhỏ không gian.
Vẻ kinh ngạc lóe lên trong mắt Thương Ngọc, không khỏi nhìn Vương Đằng, không ngờ hắn lại thu ba linh sủng lại.
Trải qua trận chiến mới vừa rồi, người này chắc chắn không còn ở trạng thái toàn thịnh, huống hồ hắn là cấp Vũ Trụ, chẳng lẽ không lo lắng nàng đột nhiên làm khó dễ sao?
Vương Đằng không để ý đến Thương Ngọc đang nghĩ gì, mở miệng nói: “Nếu ta nói, thật ra ta không hề có ác ý gì cả, các ngươi tin không?”
Một tia sáng lóe lên trong mắt Thương Ngọc.
Thừa nhận!
Người này quả nhiên không phải là Zeller!
Không biết vì sao, khi đối phương thừa nhận, trong lòng nàng lại cảm thấy hơi thất vọng.
“A, a cha của ta đâu?” Tiểu Thanh Nhi nghe được lời Vương Đằng nói, đôi mắt chăm chú nhìn hắn, sắc mặt hơi trắng bệch, chần chừ hỏi.
Vương Đằng liếc nhìn Tiểu Thanh Nhi, vung tay lên, đưa Zeller từ trong mảnh nhỏ không gian ra.
“Ngại quá, tình huống đặc thù, nên để a cha của ngươi ăn chút đau khổ, nhưng hắn không có nguy hiểm đến tính mạng.”
Thân thể Zeller rơi trên mặt đất, còn trong hôn mê.
“A cha!” Tiểu Thanh Nhi lập tức nhào tới, vốn vô cùng lo lắng, nhưng nhìn thấy Zeller không có thương tích gì, nàng cũng nhẹ nhàng thở phào trong lòng.
“Hắn không có việc gì.” Thương Ngọc đi tới thoáng nhìn qua, nói với Tiểu Thanh Nhi.
“Như vậy… ta cũng nên cáo từ!” Thân xác Vương Đằng chậm rãi biến hóa, một lần nữa khôi phục thân thể người.
“Nhân tộc từ bên ngoài đến!” Thương Ngọc khiếp sợ nhìn thanh niên tóc đen trước mặt, kinh hãi nói.
“Ngại quá, không phải cố tình giấu giếm, thật sự vì tiến vào thành Nhuế Xà có việc, mặt khác ta chưa hề giết bất cứ một tộc Xà Nhân nào.” Vương Đằng cảm thấy mình vẫn nên giải thích một chút thì hơn, hắn không muốn không hiểu ra làm sao đi cõng nồi.
“Ngươi!” Sắc mặt Thương Ngọc trở nên càng thêm phức tạp.
Lời đối phương nói, nàng tin bảy tám phần.