Nàng không dám để Tiểu Thanh Nhi sử dụng lực huyết mạch nữa, bây giờ là tinh thú cấp Hoàng thượng vị, vậy thì lần tiếp theo, rất có thể sẽ xuất hiện tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, thậm chí còn là tồn tại mạnh mẽ hơn.
Tiểu Thanh Nhi càng sử dụng nhiều lực huyết mạch, dao động càng mãnh liệt, thì sẽ thu hút tinh thú mãng xà mạnh mẽ hơn xuất hiện.
Cho nên nàng không thể để Tiểu Thanh Nhi tiếp tục nữa!
Quá nguy hiểm!
Theo nàng, Tiểu Thanh Nhi quan trọng hơn toàn bộ tộc Xà Nhân ở thành Nhuế Xà.
Thậm chí còn quan trọng hơn nàng!
Hơn nữa lúc con Hắc Man cự mãng kia xuất hiện, cứ để Tiểu Thanh Nhi tiếp tục duy trì cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Con Hắc Man cự mãng kia điên cuồng đập lên lỗ hổng, tốc độ phá hoại của nó nhanh hơn cả tốc độ khép lại trận pháp của Tiểu Thanh Nhi.
Nếu để Tiểu Thanh Nhi duy trì tiếp, cũng chỉ phí công mà thôi.
Nếu đã như vậy, thì chi bằng để Tiểu Thanh Nhi hoàn toàn ẩn núp, tránh khỏi tầm nhìn của con Hắc Man cự mãng kia, không chừng còn có một tia cơ hội.
Tiểu Thanh Nhi nghe vậy, lập tức định nâng tay khỏi tay vịn của vương tọa, chuẩn bị tiêu tan lực huyết mạch.
Nàng đã sắp không chịu nổi nữa rồi!
Hắc Man cự mãng dường như ũng phát hiện Tiểu Thanh Nhi lắc đầu, trong con ngươi to lớn xẹt qua một tia lạnh lẽo, thân hình lắc lư dữ dội, đuôi rắn hất mạnh một cái, đập lên trận pháp.
Ầm!
Tiếng nổ ầm dữ dội truyền tới, trận pháp lại lung lay, từng tiếng vỡ vụn truyền ra rõ ràng.
Các tộc Xà Nhân trong thành hoảng sợ nhìn cảnh tượng này, sắc mặt đều trở nên cực kỳ tái nhợt.
Sắc mặt của Marlon cùng với mấy võ giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân đều cự kỳ nghiêm trọng, vừa rồi bọn họ vận chuyển trận pháp đã tiêu hao rất nhiều nguyên lực, nếu bây giờ để con Hắc Man cự mãng này vào thành, thì e rằng bọn họ không thể nào chống cự được.
Đó sẽ là một thảm họa!
“Marlon, làm sao đây?” Một võ giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân trầm giọng hỏi.
Marlon khá có uy danh trong tộc Xà Nhân, bây giờ những người này đã hơi hoang mang lo sợ, không khỏi nhìn về phía hắn.
“Còn bao nhiêu người chưa vào hang động Vạn Xà?” Marlon trầm giọng hỏi.
“Ở thành Tây và thành Nam còn có vài người chưa tới đây, bây giờ tinh thú hệ Độc xông vào trong thành, bọn họ muốn tới đây, e rằng...” Tên võ giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân đó chưa nói xong, nhưng ý tức đã rất rõ ràng, bị tinh thú hệ Độc ngăn cản, bọn họ rất khó có thể di chuyển tới hang động Vạn Xà.
“Có nên để các võ giả vào hang động Vạn Xà trước không?” Một võ giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân khác đột nhiên hỏi.
Mọi người lập tức sửng sốt, lập tức rơi vào khoảng im lặng ngắn ngủi.
Trên hành tinh Hạt Vương này không chỉ có toàn thành bọn họ, cũng không chỉ có một nhóm tộc Xà Nhân bọn họ.
Nếu quá nhiều võ giả của bọn họ chết trong làn sóng độc này, vậy thì lúc đối mặt với những Xà Nhân khác, e rằng...
Ầm!
Trên bầu trời, Hắc Man cự mãng lại đập mạnh, nó không nhanh không chậm, như thể đang trêu đùa con mồi, trong đôi mắt mạnh lẽo lóe lên vẻ tức cười.
Trận pháp này có thể ngăn cản làn sóng độc, nhưng cũng có quy định phạm vi hoạt động, người bên trong không trốn thoát được.
Răng rắc!
Trên trận pháp vang lên tiếng vỡ vụn càng rõ ràng hơn, lỗ hỏng vốn đang thu hẹp lại mở rộng ra, lan ra xung quanh.
“Đừng do dự nữa, để các võ giả tiến vào hang động Vạn Xà đi, chúng ta không đánh cược nổi!” Sắc mặt của tên võ giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân biến đổi, vội àng quát lên.
“Lui!”
Marlon nghiến răng, hắn không kịp thông báo cho nữ vương nữa, chỉ có thể tự mình đưa ra quyết định.
Lúc này đôi mắt hắn đỏ ngầu, ẩn chứa sự nặng nề và áy náy, lạnh lùng hét lớn:
“Tất cả võ giả, sử dụng tốc độ nhanh nhất trở về hang động Vạn Xà!”
Ra lệnh xong, các võ giả tộc Xà Nhân ngẩn ra, khuôn mặt lộ ra vẻ khó tin.
Bọn họ phải bỏ lại tất cả tộc Xà Nhân bình thường kia sao?
“Còn ngẩn ra đó làm gì, tất cả lui về hang động Vạn Xà, đây là mệnh lệnh!” Marlon hét xuống bên dưới.
Nếu đã đưa ra quyết định, đường nhiên càng không thể do dự nữa.
Một giây do dự, thì có thể phải trả giá bằng rất nhiều sinh mạng.
Điều hắn có thể làm được, chỉ có như vậy.
Giọng nói của Marlon thức tỉnh tất cả các võ giả của tộc Xà Nhân kia, bọn họ phản ứng lại, hổ thẹn nhìn những tộc Xà Nhân bình thường xung quanh, cuối cùng chỉ có thể bỏ bọn họ lại.
“Không!”
“Đừng bỏ bọn ta lại!”
“Đưa con của ta đi, đưa con của ta đi!”
“Cứu ta, cứu ta với!”
...
Những tộc Xà Nhân bị bỏ lại lập tức sụp đổ, gào khóc, kêu to, sắc mặt cực kỳ sợ hãi.
Bầu trời trên đầu, vẻ cười nhạo trong mắt con Hắc Man cự mãng đáng sợ kia càng đậm hơn, dường như đang cảm thấy sự vùng vẫy của mấy con kiến hôi phía dưới vô cùng thú vị.
Nhưng sức chú ý của nó đặt trên ảo ảnh của Thương Lan cự mãng viễn cổ nhiều hơn, đó mới là mục tiêu quan trọng nhất của nó.
Trong đại điện, dưới sự va đập vừa rồi, thân thể của Tiểu Thanh Nhi lung lay dữ dội, suýt nữa thì ngã xuống đất.
Thân thể của nàng đã rất suy yếu, đang chuẩn bị thu tay, nhưng lại chịu chấn động của trận pháp, lúc này khóe miệng đã tràn ra máu tươi, trông cực kỳ thê lương.
“Mau thu lực huyết mạch lại.” Nữ vương tộc Xà Nhân vùng vẫy bò dậy, vội vàng thúc giục.
Sắc mặt Tiểu Thanh Nhi hoảng hốt, vốn chỉ là một động tác đơn giản, nhưng lúc này lại phải dùng toàn bộ sức lực của nàng.
Thu tay lại, nhất định phải cắt đứt lực huyết mạch trước, nếu không thì nàng chắc chắn sẽ bị phản phệ.
Nàng lại vừa thức tỉnh lực huyết mạch chưa lâu, sao có thể dễ dàng khống chế lực huyết mạch của mình được, bây giờ nàng nhất định phải tập trung tinh thần, mới có thể thuận lợi thu hồi lực huyết mạch.
“Đừng hoảng sợ!” Nữ vương tộc Xà Nhân phát hiện vấn đề của nàng, mặc dù trong lòng rất lo lắng, những cũng chỉ có thể khiến giọng điệu của mình bình tĩnh lại, động viên nói.