“Vâng!” Tiểu Thanh Nhi hít sâu một hơi, gật đầu.
Nàng đang định nhắm mắt lại, cố gắng khống chế lực huyết mạch.
Thì một bàn tay đặt lên bả vai mềm mại của nàng.
Bàn tay đó rất lớn, còn lộ ra một tia ấm áp!
“Đừng sợ!”
Cùng lúc đó, một giọng nói bình tĩnh và dịu dàng khẽ vang lên bên tai nàng.
Tiểu Thanh Nhi sững sờ, quay đầu người đang nói chuyện, một khuôn mặt quen thuộc lập tức phản chiếu trong mắt nàng.
Khuôn mặt đó, bàn tay đó, giọng nói dịu dàng đó... Khiến tâm trạng hoảng hốt của nàng bình tĩnh lại một cách thần kỳ, tựa như đã tìm được một... Cảm giác an toàn!
Một giây sau, một luông sức mạnh như trở về căn nguyên đột nhiên theo bàn tay đó tràn vào trong cơ thể nàng.
Tiểu Thanh Nhi cảm thấy mình như quay trở về vòng tay của cha, ấm áp và thoải mái, khi luồng sức mạnh đó chảy vào cơ thể, phần lớn lực huyết mạch vừa tiêu hao, như được hồi sinh lại.
Khuôn mặt nhỏ của nàng cũng dần hồi phục lại chút màu hồng.
“Ngươi...” Nữ vương tộc Xà Nhân vốn đang định nói gì đó, nhưng lúc này nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Thanh Nhi, nàng lại đột nhiên ngây ngẩn.
“Chuẩn bị sẵn sàng!” Giọng nói bình thản và dịu dàng của Vương Đằng lại vang lên.
“Chuẩn bị sẵn sàng? Chuẩn bị cái gì sẵn sàng?” Trong lòng Tiểu Thanh Nhi nghiêm trọng, còn chưa kịp hỏi, nhưng dưới giọng nói đó, cơ thể nàng lại vô thức buông lỏng.
Ầm!
Đột nhiên, luồng lực huyết mạch giống hệt của nàng lập tức bùng lên.
Một khí thế mạnh mẽ dâng lên từ trên người hai người.
Lực huyết mạch hợp lại thành một, ảo ảnh của Thương Lan cự mãng Viễn cổ bao phủ hai người ở bên trong, ngưng tụ phình to lên một cách điên cuồng, ảo ảnh cự mãng vốn có thể đạt tới nghìn trượng, lúc này thân hình lập tức hóa thành vạn trượng.
Điều quan trọng nhất là, ảo ảnh này trở nên cực kỳ vững chắc.
Lân giáp trên người, những đường vân kỳ lạ kia, thậm chí sự lạnh lùng và uy nghiêm trong mắt nó, đều xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Sinh động như thật!
Như một con Thương Lan cự mãng Viễn cổ vượt qua dòng chảy thời gian vô tận từ viễn cổ đi tới hiện tại!
Thương Mang chi ý vô tận bao phủ ra từ trên ảo ảnh của Thương Lan cự mãng Viễn cổ, uốn lượn trong trời đất!
“Đây là???” Nữ vương tộc Xà Nhân mở to hai mắt, trong lòngnổi lên một sóng to gió lớn, hoàn toàn mất đi bình tĩnh.
Tiểu Thanh Nhi cũng mở to hai mắt, cảm thấy khó tin, trong cái đầu nhỏ tràn ngập dấu hỏi chấm.
Võ giả tộc Xà Nhân, tộc Xà Nhân bình thường ở bên ngoài đều ngừng lại, sững sờ nhìn Thương Lan cự xà nhìn được thoát thai hoán cốt kia.
Đến cả Marlon và đám võ giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân, lúc này cũng trợn mắt há hốc mồm, đầu hoàn toàn quên mất suy nghĩ.
Tại sao ảo ảnh của cự mãng viễn tổ lại đột nhiên trở nên lớn như vậy?
Bên ngoài trận pháp, con ngươi của con Hắc Man cự mãng đáng sợ kia đột nhiên co rút lại, trong mắt xuất hiện một tia kinh hãi, khí tức tràn ra từ bên trong trận pháp, khiến nó sởn gai ốc.
Cực kỳ đáng sợ!
Nếu nói ảo ảnh trước đó,trong mắt của nó chỉ là một con non, thì bây giờ, ảo ảnh này đã hoàn toàn biến thành một con cự thú trưởng thành đáng sợ!
Chẳng lẽ còn có một con cự thú trưởng thành đáng sợ đang lẩn trốn trong tòa nhà phía dưới sao?
Cảm giác của nó lúc này, như là đang ăn hiếp con cái nhà người ta, sau đó người lớn đột nhiên chạy tới tìm nó tính sổ vậy.
Hơn nữa người lớn này còn là một nam nhân mạnh mẽ cơ bắp siêu cấp vô địch!
Là kiểu chỉ cần một quyền là đã có thể khiến quái vật khóc nức nở!
Đột nhiên ảo ảnh Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ bùng nổ, khiến tất cả mọi người lọt vào chấn động.
Trước đó ảo ảnh Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ đã lớn đến cả nghìn trượng, đã khiến người ta cảm thấy kinh hoàng, bây giờ ảo ảnh này lại lần nữa bành trướng ngưng tụ thành thực thể, thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Loại khí thế mênh mông kia bao phủ cả trời đất, thật sự quá chấn động, thậm chí rất nhiều người quên cả việc hít thở.
Bên trong đại điện, trong lòng Tiểu Thanh Nhi đầy tò mò, ngẩn ngơ nhìn Vương Đằng.
Tại sao hắn lại có lực huyết mạch giống như nàng?
Ngay cả nữ vương tộc Xà Nhân, trong lòng lúc này cũng có nghi ngờ như vậy.
Nhưng điều nàng nghi ngờ, không phải tại sao Vương Đằng lại mang huyết mạch Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ, mà là hắn đã dùng cách gì khiến cho lực huyết mạch của Tiểu Thanh Nhi bùng phát đến mức như này.
Nữ vương tộc Xà Nhân không nghĩ đến việc Vương Đằng có huyết mạch Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ, bởi vì việc này vốn dĩ không có khả năng.
Trong mắt nàng, Vương Đằng là Nhân tộc thiên ngoại.
Một Nhân tộc thiên ngoại, còn không phải là tộc Xà Nhân, làm sao lại có thể có huyết mạch của Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ!
Chuyện này không võ đạo gì hết!
Vì vậy nàng nghi ngờ Vương Đằng rốt cuộc làm thế nào để huyết mạch của Tiểu Thanh Nhi bộc phát?
“Thả lỏng, tất cả giao cho ta!” Vương Đằng cười khẽ với Tiểu Thanh Nhi, giọng nói thản nhiên.
“A…a a!” Tiểu Thanh Nhi lúc này đầu óc đã hoàn toàn quên mất việc suy nghĩ, chỉ có thể sững sờ gật đầu.
Vương Đằng ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt lộ ra sự lạnh lùng, chỉ là một con tinh thú cấp Hoàng thượng vị cũng dám tự phụ.
Thuộc tính trắng, thêm điểm!
Thuộc tính ‘Ý chí viễn cổ’ bắt đầu tăng vọt!
Thuộc tính ‘Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ’ cũng bắt đầu tăng cao!
Tương ứng với điều đó, thuộc tính trắng giảm đi nhanh chóng!
Thăng cấp hai loại thuộc tính nào, đều cần tiêu hao thuộc tính trắng gấp mười lần, nếu như Vương Đằng không tích góp thuộc tính trắng đầy đủ, lúc này hoàn toàn không dùng nổi.
Dù là như thế, nhìn thuộc tính trắng giảm đi nhanh chóng như vậy, Vương Đằng cũng có hơi đau thịt.
Trong nháy mắt, ‘Ý chí viễn cổ’ đã đạt đến nhị giai, Vương Đằng ngay lập tức kêu ngừng.
‘Ý chí viễn cổ’: 1/20000 (Nhị giai);
Nhất giai đến nhị giai, thực hiện một lần nhảy vọt chất lượng, cảm ngộ ‘Ý chí viễn cổ’ của Vương Đằng ngay lập tức sinh ra thay đổi long trời lở đất.
‘Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng Viễn Cổ’ lại khác biệt, sau khi Vương Đằng thăng cấp nó đến nhị giai, vẫn chưa hề dừng lại, cứ tiếp tục tăng lên, sau đó là tam giai, tứ giai…