“Tiểu Thanh Nhi!” Marlon lại sững người lần nữa, nhìn tiểu nha đầu bên cạnh nữ vương, kinh ngạc trong lòng: “Sao lại có thể là nàng!”
Hắn biết Tiểu Thanh Nhi là đồ đệ gần nhất nữ vương tộc Xà Nhân mới thu nhận, nhưng từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến tiểu nha đầu này là thiên tài thức tỉnh huyết mạch Cự Mãng Viễn Tổ.
“Chính vì Tiểu Thanh Nhi đã thức tỉnh huyết mạch Cự Mãng Viễn Cổ, ta mới có thể thu nhận nàng làm đồ đệ.” Nữ vương tộc Xà Nhân nói: “Mà nàng có thể thuận lợi thức tỉnh, là do… hắn!”
Vừa nói, ánh mắt của nàng rơi lên người Vương Đằng.
Marlon thuận theo ánh mắt của nữ vương nhìn qua, lập tức kinh ngạc.
Đây là Nhân tộc thiên ngoại!
Làm sao có thể?
Một Nhân tộc thiên ngoại làm sao có thể giúp tộc Xà Nhân của bọn họ thức tỉnh huyết mạch Viễn Tổ?
Điều này không hợp lý!
Nếu như những lời này không phải từ miệng nữ vương tộc Xà Nhân nói ra, hắn sợ rằng mình sẽ cào vào mặt đối phương.
Trước đó Vương Đằng đã cứu nữ vương tộc Xà Nhân từ trong tay Langdon, khiến bọn họ khá cảm kích, cho nên mới khách sáo với hắn như vậy, nhưng Marlon rất khó tin tưởng Nhân tộc thiên ngoại này có đủ khả năng giúp tộc Xà Nhân bọn họ thức tỉnh lực huyết mạch Viễn Tổ.
Nhưng lời nói của nữ vương, hắn lại không thể không tin.
“Với lại, người vừa nãy thực sự đã cứu mọi người, cũng chính là hắn!” Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn Vương Đằng nói.
“Cái gì?” Lúc này, Marlon hoàn toàn kinh ngạc.
Võ giả tộc Xà Nhân ở xung quanh cũng kinh ngạc nhìn Vương Đằng.
Là Nhân tộc thiên ngoại này đã cứu bọn họ sao?
Thoáng chốc, tất cả tộc Xà Nhân đều cảm thấy tam quan sụp đổ.
Một Nhân tộc thiên ngoại lại có thể cứu họ, nghĩ như thế nào cũng thấy không có cách nào tin được.
Hơn nữa lúc nãy không phải là ảo ảnh Cự Mãng Viễn Tổ của bọn họ sao? Nhân tộc thiên ngoại như thế nào lại có thể thi triển ra được?
Trong lòng mọi người nghi ngờ không thôi.
Vương Đằng không ngờ nữ vương tộc Xà Nhân sẽ nói hắn ra, không khỏi có hơi kinh ngạc, lúc này nhìn thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, hắn cũng có chút bất đắc dĩ.
Thật khiến người ta ngại ngùng!
“Các ngươi không cần nghi ngờ, Tiểu Thanh Nhi mới là cấp Tinh mà thôi, cũng không thể làm cho con Hắc Man cự mãng kia phục tùng.” Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn thoáng qua Cự Mãng khủng khiếp trên đỉnh đầu, nói.
Đám người Marlon lập tức phản ứng lại.
Bọn họ không thể không thừa nhận, nữa vương đại nhân nói rất có lý, nếu như một võ giả cấp Tinh có thể khiến Hắc Man cự mãng cấp Hoàng thượng vị phục tùng, thì thật quá yêu nghiệt.
Huyết mạch Cự Mãng Viễn Tổ của bọn họ có mạnh hơn nữa, cũng không thể làm được đến loại trình độ kia.
Nói như vậy, chỉ có thể là công lao của Nhân tộc thiên ngoại kia thôi!
Ánh mắt của đám người Marlon nhìn về phía Vương Đằng, càng phức tạp hơn, có hơi không thể tiếp thu, lại có chút cảm kích, cũng có hơi kính trọng!
Zagu đứng giữa đám người, ánh mắt rơi trên người Vương Đằng.
Tuổi tác của Nhân tộc thiên ngoại này xấp xỉ hắn, nhưng thực lực của đối phương lại mạnh mẽ như vậy, khiến lòng hắn sinh ra cảm giác vô lực.
Vốn dĩ hắn còn cảm thấy bản thân mình có thể so sánh với thiên tài Nhân tộc thiên ngoại, hiện tại nhìn lại, là hắn si tâm vọng tưởng.
“Cho nên từ nay về sau, hắn chính là ân nhân của tộc Xà Nhân nhất mạch ở thành Nhuế Xà chúng ta, đồng thời cũng là khách của thành Nhuế Xà chúng ta mãi mãi.”
Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn Vương Đằng, đột nhiên từ tốn nói với các tộc Xà Nhân khác.
“Ân nhân tôn quý, xin nhận lấy lòng biết ơn chân thành nhất của chúng ta!” Marlon hít sâu một hơi, nhìn Vương Đằng chằm chằm, tự đấm vào trên ngực mình, lớn tiếng nói.
Thịch!
Những tộc Xà Nhân khác cũng học hỏi theo, đấm vào ngực, phát ra âm thanh cực kỳ nặng nề, hành lễ với Vương Đằng.
Vương Đằng bị thế trận này dọa nhảy dựng, hắn thực sự không ngờ nữ vương tộc Xà Nhân sẽ làm như vậy.
Không phải nói bọn họ cực kỳ bài xích và căm thù Nhân tộc thiên ngoại sao?
Sao nhanh như thế đã tiếp nhận hắn rồi?
Lẽ nào mị lực nhân cách của hắn quá lớn, ngay cả tộc Xà Nhân đều tâm phục khẩu phục?
Quả nhiên!
Người đẹp trai, đi đến đâu cũng nhận được sự hoan nghênh!
Trong lòng Vương Đằng vô cùng đắc chí nghĩ, ho khan một tiếng nói: “Khụ khụ, mọi người đều là bạn bè, đừng khách sáo như vậy! Đừng khách sáo như vậy!”
“Đúng, đều là bạn bè!” Marlon haha cười nói.
Tiểu Thanh Nhi ở một bên nhìn thấy cảnh này, trong mắt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Nàng nhìn thấy Vương Đằng được tộc Xà Nhân tiếp nhận, không biết tại sao, trong lòng cực kỳ vui vẻ.
“Đại ca ca, ta vẫn chưa biết tên của ngươi nữa?” Nàng hỏi.
“Tiểu nha đầu nhà ngươi, trước kia không gọi ta như vậy.” Vương Đằng chế nhạo nói.
“Đáng ghét, đó là vì ngươi giả mạo cha ta, tuổi của ngươi có vẻ không lớn hơn ta bao nhiêu.” Gương mặt Tiểu Thanh Nhi ửng đỏ, liếc mắt xinh đẹp về phía Vương Đằng.
Vương Đằng không kiềm được cười haha, nói: “Ta là Vương Đằng!”
“Anh Vương Đằng!” Tiểu Thanh Nhi gọi một tiếng.
Đám người Marlon nghe thấy những câu nói của hai người, không nén nổi hết sức ngạc nhiên, xem ra bọn họ dường như đã biết từ sớm rồi, và lại còn có vài chuyện người ngoài không được biết.
Zagu hơi chua chua. Tiểu Thanh Nhi là người trong lòng của hắn, lại là nữ thần thứ hai sau nữ vương đại nhân, vậy mà lại có thể cười nói với Nhân tộc thiên ngoại này, thật là… khiến người khác hâm mộ!
Lúc đang nói chuyện, một lát sau, một tộc Xà Nhân cao tuổi mang đến một quyển da thú cực kỳ cổ xưa bay đến.
“Nữ vương đại nhân, tìm thấy rồi, đây là tất cả ghi chép về thuỷ triều độc mà thế hệ trước của tộc ta lưu lại.” Lão giả tộc Xà Nhân hành lễ trước mặt nữ vương, cao giọng nói.
“Mang đến cho ta xem thử.” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, trực tiếp nói.
Lão giả tộc Xà Nhân nhìn nữ vương tộc Xà Nhân chần chừ, thấy nàng gật đầu, mới mang quyển da thú đưa cho Vương Đằng.
Vương Đằng không quan tâm những chi tiết này, nhận lấy quyển da thú, liền mở ra xem.