Rất nhanh hắn đã tìm thấy ghi chép có liên quan, một lần thuỷ triều độc quy mô lớn gần đây nhất quả nhiên đã xảy ra vào 1156 năm trước, lần cuối cùng xuất hiện là 2389 năm trước, thậm chí còn có những ghi chép sớm hơn.
Những ghi chép này cực kỳ đầy đủ, không khó để nhìn ra quy luật trong đó.
1200 năm trước là một con số năm tháng đại khái, trên thực tế, rất có thể sớm, cũng rất có thể muộn.
Vương Đằng đưa quyển da thú cho nữ vương tộc Xà Nhân, ra hiệu cho nàng xem thử.
Nữ vương tộc Xà Nhân nhận lấy, nhìn cẩn thận.
Nhìn một lát, sắc mặt của nàng dần dần nghiêm trọng, mồ hôi lạnh đầm đìa sau lưng.
Thuỷ triều độc quy mô lớn, quá mức kinh khủng!
Dựa theo miêu tả bên trong ghi chép, mỗi một lần thuỷ triều độc quy mô lớn xuất hiện, thương vong đều vô cùng nghiêm trọng.
Thậm chí có không ít nhánh của tộc Xà Nhân vì vậy mà bị tiêu diệt.
Nhưng vài lần gần đây nhất đều xuất hiện ở khu vực khác, vì vậy tộc Xà Nhân của thành Nhuế Xà không để việc này ở trong lòng.
Huống hồ hàng ngàn năm lại trôi qua, đến vua của tộc Xà Nhân cũng đổi mấy người.
Có thể có vài tộc Xà Nhân đã tận mắt nhìn thấy sự khủng khiếp của thuỷ triều độc, ghi chép lại, cảnh báo cho hậu nhân.
Nhưng người chưa từng nhìn thấy, rốt cuộc sẽ không có cảm thụ sâu sắc như vậy, sẽ không luôn để trong lòng.
Lần này, thật không may, thuỷ triều độc quy mô lớn đã xảy ra ở khu vực thành Nhuế Xà, nhánh tộc Xà Nhân ở trong thành Nhuế Xà mới thực sự cảm nhận được chỗ đáng sợ của thuỷ triều độc quy mô lớn này.
Nếu như trận pháp bị phá vỡ hoàn toàn, để thuỷ triều độc tùy ý xâm nhập vào trong thành, e rằng đa phần tộc Xà Nhân ở thành Nhuế Xà đều đã bỏ mạng.
Cho dù bọn họ có tiến vào hang động Vạn Xà, cũng chưa chắc có thể may mắn sống sót.
Lúc này, vẻ mặt nữ vương tộc Xà Nhân càng phức tạp hơn, một lần nữa nhìn Vương Đằng cảm kích.
Nếu không có hắn, sợ rằng toàn bộ thành Xà Nhuế của bọn họ đều bị huỷ diệt!
Đến cả Tiểu Thanh Nhi thiên tài tộc Xà Nhân vừa mới thức tỉnh huyết mạch Viễn Tổ, có lẽ cũng không bảo vệ được.
“Cô giáo!” Tiểu Thanh Nhi lo lắng nói.
Nữ vương tộc Xà Nhân sờ đầu nàng, không nói gì thêm.
Nàng xem hết nội dung trên quyển trục, hít sâu, đưa nó cho Marlon đang cực kỳ tò mò ở bên cạnh.
“Hả!” Sau khi Marlon xem xong, không khỏi hít một hơi khí lạnh: “Này, thuỷ triều độc quy mô lớn này lại đáng sợ như vậy!”
“Dựa theo ghi chép, thời gian diễn ra của thuỷ triều độc quy mô lớn này khoảng từ ba đến năm ngày, mà chúng ta mới chống chọi qua có nửa ngày mà thôi.” Nữ vương tộc Xà Nhân trầm giọng nói.
“Việc này…” Sắc mặt Marlon thay đổi, lặng im.
Xung quanh lập tức chìm vào một bầu không khí nặng nề, vốn dĩ các tộc Xà Nhân còn rất vui mừng, lúc này toàn bộ đều thay đổi vẻ mặt, thuỷ triều độc quy mô lớn này còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Thời gian nửa ngày bọn họ xém chút nữa không ngăn được, huống chi là ba đến năm ngày.
Bọn họ thật sự có thể sống sót qua cửa ải khó khăn này sao?
Lúc này, những tộc Xà Nhân đều hướng về phía nữa vương tộc Xà Nhân, cùng với… Vương Đằng!
“Ngươi… có cách gì không?” Trong giọng nói của Nữ vương tộc Xà Nhân lúc này mang chút chua xót, nghiến răng, nói: “Nếu ngươi có thể giúp chúng ta sống sót qua cửa ải sinh tử khó khăn lần này, ta có thể giao Thương Lan châu cho ngươi!”
“Thương Lan châu!” Sắc mặt Marlon thay đổi, muốn nói lại thôi.
Đây chính là bảo vật quan trọng nhất của bọn họ!
Sao lại có thể đưa cho một người ngoài!
Nhưng nghĩ đến tình cảnh hiện tại, hắn lại im lặng.
Nếu như tất cả tộc Xà Nhân đều xong, giữ Thương Lan châu lại thì có tác dụng gì chứ?
“Hửm?” Vương Đằng ngẩn người, hỏi: “Thật sao?”
“Thật!” Nữ vương tộc Xà Nhân gật đầu: “Thêm nữa ta sẽ nói cho ngươi tác dụng của Thương Lan châu, ta nghĩ chắc chắn ngươi sẽ rất muốn biết.”
“Thứ ta biết tuyệt đối nhiều hơn Nhân tộc thiên ngoại trước kia.”
“Được!” Vương Đằng gật đầu: “Ta sẽ giúp các ngươi bình yên sống sót qua thuỷ triều độc lần này.”
Vừa đúng lúc hắn vốn tính cạo lông cừu của thuỷ triều độc này, coi như nữ vương tộc Xà Nhân không nói, hắn cũng sẽ đích thân ra tay, hiện tại tự dưng còn kiếm được Thương Lan châu, đương nhiên hắn sẽ càng không muốn từ chối.
Nữ vương tộc Xà Nhân ngay lập tức âm thầm thở nhẹ ra.
Có sự giúp đỡ của người này, cơ hội sống sót qua thuỷ triều độc lần này của bọn họ, chắc hẳn được trên tám thành.
Với thực lực của đối phương, cùng với những thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, cho dù là thuỷ triều độc quy mô lớn này, cũng chưa chắc sẽ làm gì được hắn.
Người này không giống với những Nhân tộc thiên ngoại khác, trong mắt của hắn có sự tin tưởng tuyệt đối.
Nàng tin tưởng ánh mắt của bản thân mình sẽ không sai!
“Thực ra nhưng không cần khách sáo như vậy, chúng ta là bạn bè mà, giúp đỡ bạn bè là việc nên làm.” Vương Đằng đột nhiên cười nói.
“…” Nữ vương tộc Xà Nhân.
Nếu như không phải đã thấy qua bộ mặt càng vô sỉ hơn của Vương Đằng, nàng xém chút nữa đã tin rồi.
“Đây là đan dược khôi phục nguyên lực, ngươi cầm lấy dùng trước đi.” Vương Đằng cũng không để ý ánh mắt của đối phương, lấy ra một cái bình ngọc, ném cho nữ vương tộc Xà Nhân, nói.
“Đan dược!” Nữ vương tộc Xà Nhân khẽ sững người, nhìn đồ vật trong tay, kinh ngạc nói: “Đây chính là đan dược cực kỳ trân quý mà Nhân tộc thiên ngoại của ngươi luyện chế sao?”
Nàng không kịp chờ đợi đổ đan dược bên trong bình ngọc ra, ngay lập tức một hương thơm đan dược nồng nàn lan tỏa ra.
“Thật thơm!”
“Thơm quá!”
Mùi đan nồng đậm lơ lửng trong không trung, khiến cho tinh thần của mọi người đều không khỏi chấn động.
Cho dù đám người Marlon cách khá xa, cũng ngửi thấy mùi đan dược khiến người ta vô cùng thoải mái này, tất cả đều khiếp sợ nhìn đan dược trong tay nữ vương tộc Xà Nhân.
Người xung quanh, cho dù chỉ là ngửi được mùi hương này, đã chảy nước miếng, đành phải nuốt nước miếng.