Bọn họ không phải chưa từng thấy đan dược, nhưng mà rất ít, cơ bản đều lấy được từ trên người Nhân tộc thiên ngoại.
Cho dù như vậy, đan dược bọn họ lấy được, cũng không cách nào so sánh với đan dược mà Vương Đằng lấy ra này.
Thứ Vương Đằng lấy ra rõ ràng là đan dược cấp Tông sư!
Một đan dược cấp Tông sư, cho dù là ngoài thế giới Thực Độc, cũng sẽ là bảo bối khiến phần đông cường giả chạy theo như vịt.
Dù sao có đôi khi, một đan dược chính là một mạng.
Giống như đan dược loại khôi phục cấp Tông sư này, càng là vật mấu chốt cứu mạng.
Nếu không phải bản thân Vương Đằng là luyện đan sư cấp Tông sư, rất khó làm được tài đại khí thô như vậy.
Lúc Tiểu Thanh Nhi nhìn thấy đan dược đó, không khỏi nghĩ tới lúc Vương Đằng đóng vai làm cha của nàng.
Khi đó viên thuốc hắn luyện chế, nàng cảm thấy tốt hơn trước kia rất nhiều, vốn tưởng rằng là trình độ của cha tăng lên, kết quả.......
Hiện tại nghĩ lại, chẳng lẽ đại ca Vương Đằng này là một luyện đan sư tôn quý?
Nàng tò mò đánh giá viên đan dược kia, cái mũi nhẹ nhàng di chuyển một chút, ngửi mùi đan kia, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
“Đây là đan dược sao? Quả nhiên lợi hại hơn so với viên thuốc tầm thường, linh dược bên trong rất phức tạp, không ngửi ra được.” Trong lòng Tiểu Thanh Nhi ngày càng khiếp sợ, hàng năm nàng đi theo bên cạnh Zeller học tập kiến thức dược thảo, tuổi tuy nhỏ, nhưng hiểu biết nhiều hơn người bình thường, nhưng lúc này nàng không ngửi ra linh dược bên trong đan dược, những mùi linh dược đó giống như đan xen lại với nhau, hòa thành một thể, người bình thường không ngửi ra được.
Nhưng nàng có thể cảm giác được sự huyền diệu của đan dược này, tuyệt đối tốt hơn viên thuốc cha luyện chế vô số lần.
“Đan dược này....... quá quý!” Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn về phía Vương Đằng, chần chờ nói.
Với nhãn lực của nàng, đương nhiên nhìn ra được, viên đan dược này tuyệt đối không phải đan dược tầm thường.
“Không sao, đan dược như vậy, chỗ ta còn có rất nhiều.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“.......” Đôi mắt xinh đẹp của nữ vương tộc Xà Nhân không chớp nhìn mắt hắn, nàng rất muốn biết có phải người này đang làm màu hay không.
Đan dược quý giá như thế, ở chỗ hắn lại còn có rất nhiều??
Xem đây là rau cải trắng sao?
Đám người Marlon xung quanh cũng kinh ngạc nhìn Vương Đằng, hình tượng Vương Đằng ở trong lòng bọn họ nhất thời trở nên....... Tài đại khí thô!
“Vương Đằng, bớt làm màu!” Viên Cổn Cổn châm biếm nói.
“Chẳng lẽ không đúng sự thật sao?” Vương Đằng hỏi ngược lại trong lòng.
“.......” Viên Cổn Cổn không nói nên lời.
Tốt lắm, luyện đan sư cấp Tông sư chính là giỏi giang.
“Ăn đi, tình huống đặc biệt, đừng ngang bướng.” Vương Đằng nói.
Nếu không phải bởi vì biết thuỷ triều độc quy mô lớn này có thể phải kéo dài ba đến năm ngày, hắn thật sự nhất định không nỡ lấy ra một đan dược cấp Tông sư cho đối phương dùng.
“Nếu thật sự băn khoăn, chờ Thuỷ triều độc qua đi, các ngươi có thể giúp ta thu thập một vài thảo dược làm bồi thường.” Vương Đằng lại bổ sung một câu.
“.......” Nữ vương tộc Xà Nhân im lặng một chút, nghe thấy Vương Đằng nói như vậy, ngược lại nhẹ nhàng thở ra, gật đầu nói: “Được, sau khi Thuỷ triều độc qua đi, ta sẽ sai người thu thập thảo dược!”
Trong lòng Vương Đằng hơi vui vẻ.
Trên hành tinh Hạt Vương này có rất nhiều linh dược hữu dụng, hoặc là tương đối đặc biệt.
Một vài thứ còn là yêu cầu nhiệm vụ của hắn!
Nếu một mình hắn đi hái, còn không biết phải hái đến khi nào.
Nhưng nếu điều động cả tộc Xà Nhân hỗ trợ, vậy tất nhiên sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Một đan dược đổi lấy nhiều sức lao động miễn phí như vậy, với hắn là một cuộc mua bán không tệ.
Nữ vương tộc Xà Nhân cũng không ngang bướng nữa, trực tiếp ăn viên đan dược đó, nháy mắt trong cơ thể của nàng bộc phát ra một luồng dao động nguyên lực mãnh liệt.
Vẻ mặt nàng khẽ biến, hoàn toàn không ngờ đan dược này mạnh như vậy, lúc này không quan tâm những chuyện khác, trực tiếp ngồi xếp bằng trong không trung, nhắm mắt hấp thu khôi phục lại.
Đám người Marlon vẫn chưa rời khỏi, ở bên cạnh yên lặng bảo vệ.
Vương Đằng cũng không để ý tới những người này, nữ vương tộc Xà Nhân nửa tiếng sẽ không hấp thu xong dược lực của đan dược kia, chờ đợi quá lãng phí thời gian.
Hắn nhìn phía đỉnh đầu, thân hình chợt lóe, xông tới màn sáng trận pháp.
Rất nhanh hắn dừng lại trên màn sáng, nhìn một mảnh Thuỷ triều độc đen nghịt bên ngoài, ánh mắt hơi lóe ra.
Hắn muốn đi ra ngoài săn giết tinh thú hệ Độc trong Thuỷ triều độc, nhưng nhìn thấy tình hình này ở khoảng cách gần, da đầu vẫn có chút tê dại.
“Vương Đằng các hạ, ngươi muốn làm gì?” Lúc này, Marlon đuổi theo, vội vàng hỏi.
“Ta dự định đi ra ngoài xem thử.” Vương Đằng bình thản nói.
“Đi ra ngoài!?” Marlon đầy vẻ kinh ngạc, hắn cho rằng bản thân nghe lầm, truy hỏi: “Ngươi thật sự muốn đi ra ngoài?”
“Không thể sao?” Vương Đằng hỏi ngược lại.
Marlon bị hỏi khó.
Cái này cũng không phải vấn đề không được được chứ.
Thuỷ triều độc bên ngoài khủng khiếp như vậy, người khác không tránh kịp, Nhân tộc thiên ngoại trước mắt này lại còn muốn chủ động đi ra ngoài, thấy thế nào cũng không thích hợp.
“Yên tâm, ta tự có đúng mực!” Vương Đằng biết hắn suy nghĩ cái gì, thản nhiên cười nói.
Marlon sâu sắc nhìn Vương Đằng một cái, nếu không phải biết Nhân tộc thiên ngoại trước mắt này sở hữu thực lực cực kỳ mạnh mẽ và thủ đoạn mà người thường không bằng hắn khẳng định sẽ cảm thấy đối phương không biết tự lượng sức mình.
Nhưng người có thực lực sẽ không giống, hắn nhiều nhất cho rằng đối phương là....... Kẻ điên!
“Nếu đi ra ngoài, phải mang theo lệnh bài trận pháp, ở chỗ ta có dư, ngươi cầm dùng trước đi.” Marlon nói xong, lấy ra một ngọc bài màu xanh thẫm, đưa cho Vương Đằng.
Vương Đằng nhận lấy xem thử, chỉ thấy phía trên khắc rất nhiều phù văn, hiện giờ hắn đã nắm giữ Bích Độc Thương Mãng đại trận, vừa nhìn thấy phù văn trên ngọc bài, đã lập tức nhìn ra liên hệ giữa hai thứ.
“Cảm ơn!”
Vương Đằng nắm một quyền với Marlon, liền lập tức chạy ra khỏi màn sáng trận pháp.
Ầm!