Trong phút chốc, ảo ảnh hai ngọn núi hiện lên, áo nghĩa Băng Sơn mười thành ngưng tụ trong đó, trấn áp xuống Vương Đằng.
Lại là loại quyền pháp vừa nãy, Vạn Đông hiển nhiên cực kỳ tự tin với quyền này, hơn nữa vừa rồi vẫn chưa xuất toàn lực, hiện giờ hắn trực tiếp bộc phát ra hai ảo ảnh, hắn không tin Vương Đằng còn có thể chống đỡ được một quyền này.
Lúc nhìn thấy ảo ảnh hai ngọn núi, Vương Đằng đã biết bản thân đoán không sai, Vạn Đông không chỉ nắm giữ ảo ảnh một ngọn núi.
“Để ta xem thử là Băng Sơn Ý của ngươi mạnh hơn, hay là áo nghĩa Băng Tinh của ta mạnh hơn!” Trong mắt Vương Đằng hiện lên một luồng ánh sáng quỷ dị.
Ngay sau đó, hắn quyết định dùng thuộc tính trắng để gia tốc chuyển hóa áo nghĩa Băng Tinh.
Thêm điểm!
Áo nghĩa Băng Tinh nháy mắt tăng lên!
Áo nghĩa Băng Tinh của Vương Đằng vốn hai thành nhanh chóng tăng lên, tiến tới mười thành.
Chỉ ngắn ngủi trong một giây, áo nghĩa Băng Tinh hoàn toàn chuyển hóa xong, đạt tới mười thành!
Vốn dĩ nếu từ hai thành tăng lên tới mười thành, cần bốn mươi sáu nghìn điểm thuộc tính trắng!
Nhưng mà do từ áo nghĩa Băng Sơn mười thành chuyển hóa, cuối cùng Vương Đằng chỉ tiêu phí mười hai nghìn điểm thuộc tính trắng, tăng áo nghĩa Băng Tinh lên tới mười thành!
Hơn nữa là mười thành viên mãn!
‘Áo nghĩa Băng Tinh’: 10000/10000 (mười thành);
Sau đó ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, khóe miệng cong lên một độ cung, tay nắm chặt, bày ra tư thế ra quyền giống y như đúc Vạn Đông.
Thất Sơn Băng quyền!
Ầm!
Một quyền đánh ra, cũng là ảo ảnh hai ngọn núi hiện lên, áo nghĩa Băng Tinh mười thành ngưng tụ trong đó.
“Cái gì???” Vạn Đông hoảng sợ kêu lên, lúc nhìn thấy quyền pháp giống y như đúc kia, gần như không dám tin đôi mắt của mình.
Làm sao Vương Đằng biết Thất Sơn Băng quyền?
Nhưng, không đợi hắn nghĩ nhiều.
Ầm!
Ngay sau đó, hai quyền ấn khủng khiếp hung hăng đánh vào nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang khủng khiếp, giống như hai ngọn núi lớn ầm ầm chạm vào nhau.
Trên thực tế, ảo ảnh hai ngọn núi cũng đang va chạm, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi!
Sắc mặt Vạn Đông khó coi, không ngờ Vương Đằng lại thi triển ra Thất Sơn Băng quyền mà hắn kiêu ngạo nhất, hơn nữa cũng ngưng tụ ra ảo ảnh hai ngọn núi.
Đây căn bản chính là khiêu khích!
Nhưng mà rất nhanh, ánh mắt hắn lộ ra tia trào phúng, bởi vì hắn nhìn thấy ảo ảnh hai ngọn núi kia của Vương Đằng đang kịch liệt lay động, từng vết rách theo đó xuất hiện.
“Ha ha ha, ngươi căn bản không nắm giữ được tinh túy của Thất Sơn Băng quyền, múa búa trước cửa Lỗ Ban! Quả thực nực cười!” Ánh mắt Vạn Đông lộ ra trào phúng, đắc ý cười ha hả.
“Phải không?” Độ cung trên khóe miệng Vương Đằng ngày càng quỷ dị!
Vạn Đông nhíu mày, không biết vì sao đến bây giờ hắn còn cười ra, hơn nữa cười như thế....... khiến người khác khó chịu!
Ngay sau đó, hắn đã biết nguyên nhân.
Ầm!
Ảo ảnh ngọn núi mà Vương Đằng ngưng tụ ầm ầm nổ tung, ánh sáng màu vàng đất chói mắt đột nhiên bùng nổ ra, một đại tinh từ trong hư không hiện lên, còn khủng khiếp hơn ảo ảnh ngọn núi kia của hắn nhiều lắm.
Ầm ầm!
Lập tức, ảo ảnh đại tinh trấn áp xuống!
Đại tinh và núi!
Hoàn toàn không cách nào so sánh!
Ảo ảnh ngọn núi mà Vạn Đông ngưng tụ chỉ là kịch liệt rung động một chút, nháy mắt nổ tung, sức mạnh trong đại tinh lọt ra, tấn công Vạn Đông.
Phù!
Sắc mặt Vạn Đông kịch biến, thân thể lui về, nhưng hiển nhiên không kịp, bị đại tinh kia xung kích vào trên người, hung hăng phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể của hắn trực tiếp bay ngược ra ngoài vài trăm mét, cực kỳ chật vật dừng lại, ánh mắt chấn động, đồng tử co rút lại, khó có thể tin nhìn Vương Đằng.
Bị thương rồi!
Giờ phút này hắn lại bị thương!
Lần đầu tiên giao đấu, cũng chỉ rơi xuống hạ phong, nhưng lần này hắn lại bị thương.
Chuyện này quả thực khiến cho hắn không cách nào dễ dàng tha thứ!
“Thất Sơn Băng quyền của ngươi hình như chưa học đến nơi!” Vương Đằng đạp hư không, mái tóc đen dài không gió tự động, xa xa nhìn Vạn Đông, mở miệng nói.
“Ngươi!” Hai mắt Vạn Đông muốn phun lửa, bị người ta châm biếm như thế, trong lòng hắn gần như sắp phát cuồng.
Chủ yếu nhất chính là, quả thật Thất Sơn Băng quyền của hắn trong giao đấu vừa nãy, bại bởi Thất Sơn Băng quyền của Vương Đằng.
Thất Sơn Băng quyền là chiến kỹ hắn đắc ý nhất, lại bại dưới người khác, loại cảm giác này không thể nghi ngờ cực kỳ khó chịu.
“Không đúng, Thất Sơn Băng quyền của ngươi có vấn đề!” Vạn Đông nhớ tới ảo ảnh đại tinh vừa rồi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng nói.
“Có vấn đề gì, ngươi học không đến nơi thì nói Thất Sơn Băng quyền của ta có vấn đề, ta thấy là Thất Sơn Băng quyền của ngươi có vấn đề mới đúng.” Vương Đằng bĩu môi nói.
“Thất Sơn Băng quyền ngưng tụ Băng Sơn Ý, mới vừa rồi ngươi thi triển tuyệt đối không phải Băng Sơn Ý! Ngươi chỉ là đang bắt chước Thất Sơn Băng quyền của ta!” Trong mắt Vạn Đông lóe ra ánh sáng “Trí tuệ”, hình như lại tìm về một tia niềm tin.
Nếu không phải quyền pháp giống nhau, Thất Sơn Băng quyền của hắn còn chưa thua.
“Thử lại!”
Quát một tiếng, ánh mắt Vạn Đông lạnh lùng, lần thứ hai ra quyền, trong miệng nói: “Thất Sơn Băng quyền tổng cộng có bảy ảo ảnh ngọn núi, hiện giờ ta có thể thi triển bốn ảo ảnh ngọn núi, ta thật sự muốn xem thử ngươi có thể bắt chước mấy phần!”
“Bắt chước?” Vương Đằng ảm đạm cười.
Tên này vẫn rất ngây thơ!
Hắn không biết trên thế giới này trừ bắt chước, còn có một chữ, gọi là sao chép!
Lão tử thêm thuộc tính thêm đến ngươi sụp đổ!
Nếu đối phương đã muốn thi triển bốn ảo ảnh ngọn núi, Vương Đằng cũng chỉ cần....... nhặt thuộc tính trước!
Ánh mắt hắn đảo qua, mới vừa rồi Vạn Đông thi triển ảo ảnh hai ngọn núi, lại rơi xuống không ít bong bóng thuộc tính, giờ phút này hắn đúng lúc nhặt một đợt.
‘Thất Sơn Băng quyền x3200’
‘Áo nghĩa Băng Sơn x2100’
.......
Tthuộc tính Thất Sơn Băng quyền tăng lên ba nghìn hai trăm điểm, đáng tiếc vẫn không thể đột phá cấp bậc thông thạo, Vạn Đông thi triển bốn ảo ảnh ngọn núi, ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc tinh thông, mới có thể chống lại.