Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2553 - Chương 2553. Hội Tinh Thần Của Ta Có Một Trăm Nghìn Võ Giả Thiên Tài....

Chương 2553. Hội Tinh Thần của ta có một trăm nghìn võ giả thiên tài....
Chương 2553. Hội Tinh Thần của ta có một trăm nghìn võ giả thiên tài....

Vương Đằng thật sự là một võ giả cấp Vũ Trụ?

Nghi vấn này hiện lên trong lòng hắn, khiến sắc mặt hắn khó coi hơn.

Gào!

Tinh thú hệ Độc trong Thuỷ triều độc bốn phía lại xông về phía mọi người, tinh thú nhỏ yếu không dám tới gần, nhưng những đỉnh tinh thú cấp Hoàng trung vị đỉnh phong lại không chút sợ hãi.

“Cút ngay!”

Vạn Đông sốt ruột không thôi, trong mắt lấp lóe hàn quang, một chưởng đánh ra, trực tiếp đánh chết một tinh thú cấp Hoàng trung vị đỉnh phong.

Nhưng mà càng ngày càng nhiều tinh thú hệ Độc đánh vào, cộng thêm còn có khói độc tràn ngập bốn phía, phải thời khắc ngăn cản, không dám phân tâm.

Sắc mặt Vạn Đông lộ ra lo lắng, bọn họ một đường chém giết đến đây, đã sớm tiêu hao nghiêm trọng, không thể chậm trễ nữa.

“Phá trận!”

Tình huống ác liệt bốn phía khiến cho Vạn Đông áp chế phẫn nộ trong lòng, hắn lập tức quay đầu quát với những người khác.

Những người khác nghe vậy, lập tức ra tay.

Sắc mặt đám người nữ vương tộc Xà Nhân khẽ biến.

“Muốn phá trận, hỏi qua ta chưa!” Vương Đằng lạnh lùng cười một tiếng, vung bàn tay to lên, vài bóng dáng khổng lồ hiện lên trên bầu trời, chính là mấy đứa Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt.

Mấy linh sủng khổng lồ lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt lạnh như băng nhìn đám người Vạn Đông.

Ầm! Ầm! Ầm.......

Nữ vương tộc Xà Nhân, mấy tộc Xà Nhân cấp Vực Chủ còn bao gồm Marlon trong đó, giờ phút này cũng lần lượt bộc phát ra nguyên lực của bản thân.

Đội hình mạnh mẽ như vậy, khiến cho đám người Vạn Đông nhất thời sắc mặt đại biến.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng đối phương nhiều lắm chỉ là mấy dân bản xứ cấp Vực Chủ, cộng thêm Vương Đằng.

Tính toán đâu ra đấy, không đến năm chiến lực cấp Vực Chủ!

Thực lực như vậy, căn bản không thể chống lại bọn họ.

Dân bản xứ cấp Vực Chủ không thể so sánh với bọn họ, mà thiên tài như Vương Đằng, cũng chẳng qua là cấp Vũ Trụ.

Tuy rằng vừa nãy hắn quả thật chặn công kích của Vạn Đông, nhưng mà gần như tất cả mọi người đều sẽ không tin rằng Vương Đằng có thể thắng được Vạn Đông.

Thực lực chênh lệch, chung quy là bày ở đó.

Nhưng lúc này, từng linh sủng mạnh mẽ xuất hiện, khiến cho bọn họ cảm giác được áp lực.

Trong đó hai linh sủng tuy rằng là cấp Hoàng trung vị, nhưng tản mát ra khí tức hung hãn, vừa thấy là không dễ đối phó.

Ở trên người chúng nó, đám người Vạn Đông cảm giác được một loại cảm giác nhầm lẫn tựa như đối mặt với cự thú tinh không.

Cho dù có chênh lệch với cự thú tinh không trưởng thành, cũng ít nhất là cự thú tinh không con!

Mà hai con khác càng kỳ quái hơn, trong đó một cự mãng là tồn tại cấp Hoàng thượng vị, một con linh sủng kỳ quái cuối cùng lại là cấp Hoàng tuyệt đỉnh!

Một con cấp Hoàng tuyệt đỉnh đủ cho bọn họ sặc chết rồi.

Càng không cần nói mấy con kia cộng lại, chiến lực đó cũng tuyệt đối không yếu.

Trong chốc lát, biểu cảm trên mặt đám người Vạn Đông hoàn toàn cứng ngắc.

Có loại....... cảm giác buồn nôn bị chó giao phối!

Không khí ngưng đọng lại!

Những người trong tiểu đội của Vạn Đông, từng người sửng sờ tại chỗ, ra tay cũng không được, không ra tay cũng không được, rất ngượng ngập.

Phong Mạch chấn động nhìn một màn này, trong lòng kịch liệt quay cuồng, hắn cảm thấy bản thân vẫn xem thường Vương Đằng, ngay cả linh sủng cũng khủng khiếp như vậy, tên này thật biến thái, sau này vẫn nên bớt trêu chọc tốt hơn.

“Nào nào nào, các ngươi không phải muốn phá trận sao? Hiện tại tiếp tục phá đi!” Vương Đằng được Tiểu Bạch nâng lên, đứng trên đầu nó, nhìn xuống đám người Vạn Đông.

Đám người Vạn Đông: “.......”

Con mẹ nó này còn phá như thế nào?

Chỉ là mấy linh sủng trước mắt này, cũng đủ bọn họ đánh nửa ngày.

Vấn đề là, còn chưa chắc đánh thắng được.

Hiện tại bọn họ ở bên trong Thuỷ triều độc, nếu lại trải qua một trận đại chiến, trong cơ thể vốn không nhiều nguyên lực lắm, khẳng định sẽ không còn bao nhiêu, đến lúc đó làm sao đối mặt với Thuỷ triều độc?

Sắc mặt đám người Vạn Đông xanh trắng luân chuyển, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều do dự.

“Đội trưởng, làm sao đây?” Một võ giả cấp Vực Chủ thấp giọng hỏi Vạn Đông.

“.......” Trong lòng Vạn Đông muốn mắng mẹ nó.

Làm sao đây?

Làm sao hắn biết làm sao bây giờ!

Nhưng mà thấy mọi người đều nhìn hắn, Vạn Đông cũng biết lúc này không có thời gian chần chờ nữa, phải mau chóng đưa ra quyết định mới được.

Vì thế hắn cắn chặt răng, giọng nói hung ác nói: “Đánh!”

“Ta cũng không tin mấy cấp Vực Chủ của học viện tinh không chúng ta, còn không đánh lại đối phương mấy dân bản xứ và linh sủng!”

“Được!”

“Theo chân bọn họ đánh!”

“Để Vương Đằng này biết thực lực của những học trưởng chúng ta!”

.......

Trong lòng những người khác vốn nghẹn một cục tức, lúc này trên mặt đều lộ ra vẻ hung ác, ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn về phía Vương Đằng.

“Tốt lắm, ta rất bội phục cốt khí của mọi người!” Vương Đằng cười nói.

Ngay sau đó, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, một tiếng quát lớn truyền ra từ trong miệng hắn:

“Chiến!”

Ầm! Ầm! Ầm.......

Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt, Elizabeth, Hắc Man cự mãng đồng loạt bùng nổ, nhằm về phía đám người tiểu đội Vạn Đông.

Nữ vương tộc Xà Nhân, cùng với cường giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân cũng không nhàn rỗi, tất cả đều ra tay.

Thực lực của bọn họ có lẽ không bằng Nhân tộc thiên ngoại, nhưng một người không đánh lại, chẳng lẽ bọn họ không thể hai đối phó một sao?

Hiện tại nhân số bọn họ chiếm ưu thế, hai người đối phó một người, cũng có thể ngăn cản.

Còn có Vương Đằng trợ giúp.

Chỉ cần cho bọn họ thời gian, mấy Nhân tộc thiên ngoại này sớm muộn sẽ bị đánh bại từng người một.

Trước đây lúc bọn họ đối mặt với Nhân tộc thiên ngoại, luôn sinh lòng sợ hãi, nhưng lúc này bọn họ không cảm thấy có chút e ngại.

Phe của Vương Đằng, nhất thời khí thế như cầu vồng, chiến ý mãnh liệt vô cùng.

Song phương nháy mắt va chạm với nhau.

Trên mặt Vạn Đông lộ ra vẻ dữ tợn, xông về hướng Vương Đằng, hắn muốn giải quyết người này trước.

Mấy linh sủng kia hiển nhiên do Vương Đằng thuần dưỡng, chỉ cần đánh bại người này, mấy linh sủng kia tự nhiên không công tự phá.

“Vương Đằng, chết đi cho ta!”

Vạn Đông quát lớn, quyền ấn lần thứ hai bùng nổ.

“Thất Sơn Băng quyền!”

Hết chương 2553.
Bình Luận (0)
Comment