Đặc biệt là ‘Chân Long chiến thể (nguỵ)’ tứ giai, đó là tồn tại thật sự có thể ngăn cản công kích cấp Vực Chủ.
Lực lượng đó cuối cùng bị hóa giải.
Nhưng Vương Đằng bởi vì tự mình cảm thụ một chút lực lượng kia, trong lòng dường như nhớ tới cái gì.
Đột nhiên, một suy nghĩ xẹt qua trong đầu Vương Đằng.
Băng sơn!
Băng tinh!
Hắn đột nhiên nhớ đến, lúc trước ở liên bang Aurant lấy được một môn chiến kỹ, tên là ‘Băng tinh chiến phủ’, trong đó ẩn chứa áo nghĩa Băng Tinh.
Áo nghĩa Băng Tinh đó cực kỳ tương tự với Băng Sơn Ý này.
Nhưng mà áo nghĩa Băng Tinh mà lúc trước hắn lĩnh ngộ lại kém không ít Băng Sơn Ý mà lúc này Vạn Đông thi triển, Vạn Đông là cường giả cấp Vực Chủ, Băng Sơn Ý lĩnh ngộ căn bản không phải người bình thường có thể sánh bằng.
“Băng Sơn Ý này khá thú vị!”
“Nhưng, không bằng áo nghĩa Băng Tinh của ta!”
Ánh mắt Vương Đằng lóe ra tinh quang, ‘áo nghĩa Băng Tinh’ lúc trước lĩnh ngộ lại hiện lên trong đầu hắn.
Đáng tiếc ‘Áo nghĩa Băng Tinh’ của hắn mới lĩnh ngộ tới hai thành, kém xa Băng Sơn Ý của đối phương.
Nếu có thể tăng ‘Áo nghĩa Băng Tinh’ lên, Vương Đằng tuyệt đối có thể dựa vào loại sức mạnh này, trực tiếp nghiền áp đối phương.
Vốn dĩ hắn xem thường ‘Áo nghĩa Băng Tinh’ này, vẫn luôn không chú ý, nhưng giờ phút này sau khi nhìn thấy Băng Sơn Ý của Vạn Đông, hắn đột nhiên hiểu được, loại sức mạnh này cũng không thể xem nhẹ.
Ánh mắt hắn đảo qua, nhặt mấy bong bóng thuộc tính vừa nãy Vạn Đông làm rơi xuống lên.
Nếu là bình thường, hắn sẽ đợi cho chiến đấu kết thúc, mới đi nhặt bong bóng thuộc tính.
Nhưng giờ phút này, hắn cảm thấy rất hứng thú với Băng Sơn Ý kia, hắn muốn xem thử trong những bong bóng thuộc tính này có cảm ngộ của Băng Sơn Ý hay không.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x3000’
‘Thổ Long trảo x1200’
‘Thất Sơn Băng quyền x1500’
‘Áo nghĩa Băng Sơn x300 (mười thành)’
.......
Ba nghìn điểm giá trị thuộc tính nguyên lực tinh thần hệ Thổ trực tiếp nhập vào trong cơ thể Vương Đằng, khiến nguyên lực tinh thần hệ Thổ của hắn nháy mắt tăng lên một khoảng nhỏ.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ’: 25700/30000 (cấp Vũ Trụ tam giai);
Theo sau là hai bong bóng thuộc tính chiến kỹ!
Một môn là chiến kỹ cấp Vực Chủ—— Thổ Long trảo!
Uy lực của Thổ Long trảo này, Vương Đằng đã lĩnh giáo rồi, nhưng còn tạm.
Nếu đối mặt với võ giả đồng cảnh giới, chiến kỹ này đủ để chiếm cứ ưu thế.
Chủ yếu nó là một môn chiến kỹ loại trảo hệ Thổ, loại chiến kỹ này Vương Đằng cũng không có, ngược lại có thể bù lại một chút chỗ trống.
Lúc này trong đầu Vương Đằng xuất hiện một hình ảnh, một lợi trảo do nguyên lực tinh thần hệ Thổ ngưng tụ thành đột nhiên xuất hiện, giống như long trảo, sắc bén dị thường, nhưng lộ ra một luồng ý rất nặng, hung hăng cào ra.
Ầm!
Dưới một trảo, cào ra một vết cào cực sâu trên một vùng rộng lớn, uy lực cực kỳ không tầm thường.
‘Thổ Long trảo’ (cấp Vực Chủ): 200/3000 (thông thạo)
Một nghìn hai trăm điểm giá trị thuộc tính khiến cho Vương Đằng trực tiếp tăng chiến kỹ này lên tới giai đoạn thông thạo.
Một môn chiến kỹ khác càng mạnh hơn ‘Thổ Long trảo’ này, chính là một môn chiến kỹ cấp Giới Chủ đỉnh phong!
Thất Sơn Băng quyền!
Chiến kỹ Vương Đằng hơi trông thấy đã thèm, vừa rồi thấy Vạn Đông thi triển, hắn đã cảm thấy này chiến kỹ không tệ, hiện tại trực tiếp bị hắn nhặt được.
Một hình ảnh đột nhiên xuất hiện trong đầu Vương Đằng!
Quyền ấn ngưng tụ, ảo ảnh bảy ngọn núi lớn từ trong hư không hiện ra, ảo ảnh ngọn núi đó cực kỳ huyền diệu, giống như ngọn núi thật sự, khí thế to lớn, có một cảm giác hùng vĩ.
Ầm!
Quyền ấn quét ngang trời, ảo ảnh bảy ngọn núi theo đó áp xuống, tựa như long trời lở đất, khủng khiếp đến cực điểm.
Đây mới là uy lực chân chính của Thất Sơn Băng quyền.
Loại công kích này, võ giả tầm thường căn bản không thể ngăn cản!
“Ảo ảnh bảy ngọn núi!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra ánh sáng kỳ lạ, vừa nãy quyền ấn mà Vạn Đông thi triển chỉ có ảo ảnh một ngọn núi, hiển nhiên kém rất nhiều.
Không biết đối phương có thể thi triển nhiều nhất ảo ảnh mấy ngọn núi?
Vương Đằng có chút tò mò.
Đối phương tốt xấu là cường giả cấp Vực Chủ, không có khả năng chỉ nắm giữ ảo ảnh một ngọn núi!
Vương Đằng lập tức nhìn về phía giao diện thuộc tính của mình.
‘Thất Sơn Băng quyền’ (cấp Giới Chủ): 500/5000 (thông thạo);
‘Thất Sơn Băng quyền’ này trình độ nắm giữ của Vương Đằng cũng trực tiếp đạt tới cấp bậc thông thạo, có thể ngưng tụ ảo ảnh hai ngọn núi.
Lúc này trong lòng hắn đã hiểu ra.
Nếu muốn ngưng tụ ảo ảnh bảy ngọn núi, ít nhất phải nắm giữ đến cấp bậc viên mãn.
Đồng thời còn phải dung nhập loại Băng Sơn Ý này, mới có thể ngưng tụ ra ảo ảnh ngọn núi thật sự, nếu không cũng chỉ có thể là có tiếng không có miếng!
Vì thế Vương Đằng nhìn về phía một bong bóng thuộc tính cuối cùng.
Áo nghĩa Băng Sơn!
Quả nhiên là áo nghĩa Băng Sơn này!
Hơn nữa là áo nghĩa Băng Sơn mười thành!
Cảm ngộ khổng lồ lập tức dung nhập trong đầu Vương Đằng, hắn đối với lĩnh ngộ áo nghĩa Băng Sơn tăng lên rất nhanh, cuối cùng trực tiếp đạt tới mười thành.
Trong phút chốc, trong lòng Vương Đằng xuất hiện một tia minh ngộ.
Ngọn núi kia có thể đánh bóng ngọc!
Băng sơn, băng chính là sơn!
Băng tinh, băng chính là tinh!
Lúc trước áo nghĩa Băng Tinh của Vương Đằng chính là từ trên áo nghĩa Băng Sơn chuyển hóa ra, hiện giờ hắn sinh ra minh ngộ, áo nghĩa Băng Sơn mười thành này cũng có thể chuyển hóa!
Phải biết rằng ngộ tính hiện tại của hắn là cấp Giới Chủ, thiên phú hệ Thổ cũng đạt tới Thánh cấp, thiên phú như vậy đủ để khiến hắn tương đối thoải mái chuyển hóa cảm ngộ áo nghĩa.
Cho dù cần thời gian nhất định, cũng có thể thông qua thuộc tính trắng để xóa đi chênh lệch thời gian trong đó!
Bên kia, đang lúc Vương Đằng hấp thu bong bóng thuộc tính, Vạn Đông thấy Vương Đằng lại chặn được Băng Sơn Ý của mình, ánh mắt lộ ra khó có thể tin.
“Không có khả năng!”
Hắn vốn cho rằng thi triển ra Băng Sơn Ý mà mình đắc ý nhất, đủ để nghiền áp Vương Đằng, kết quả vẫn bị đối phương ngăn cản.
Loại kết quả này thực sự khiến cho hắn không thể chấp nhận!