Nhưng mà cho dù trong cơ thể ai có thêm một loại độc tố không biết, hơn nữa trông có vẻ rất khó loại bỏ, chỉ sợ tâm trạng cũng sẽ không quá tốt.
“Ngươi hạ độc bọn ta?” Vạn Đông kinh hãi trừng mắt với Vương Đằng.
Cobb cũng đầy kinh sợ, hắn đã biết tên này sẽ không có lòng tốt như vậy.
Ma quỷ sẽ phát thiện tâm sao?
Rõ ràng không có khả năng!
Miệng Gucteau đầy chua sót, sắc mặt biến đổi vài lần, nhưng cuối cùng bình tĩnh trở lại.
“Đừng kích động, thật ra độc tố này không đáng sợ như vậy, chỉ cần mọi người vẫn là bạn bè, nó sẽ rất thành thật ở trong cơ thể các ngươi, giống như không tồn tại.” Vương Đằng cười tủm tỉm nói.
“.......” Mọi người.
Không tồn tại?
Nói thì thoải mái, ai có thể xem một loại độc tố không biết như không tồn tại.
Cái này quả thực chính là quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào đều có thể nổ tung!
Tên này hoàn toàn là đứng nói chuyện không đau thắt lưng!
Đám người nữ vương tộc Xà Nhân ngạc nhiên nhìn Vương Đằng, quả thực bị sự vô sỉ của Vương Đằng sinh ra kiến thức mới.
“Nếu mọi người đã thần phục, sẽ không ở ngoài mặt một kiểu, trong tối lại chơi với ta một kiểu chứ?” Vương Đằng cười tủm tỉm nói.
Sắc mặt đám người Vạn Đông cứng ngắc, trước đó không phải bọn họ không ôm ý nghĩ như vậy, nhưng hiện tại xem ra, Vương Đằng đã bít kín đường của bọn họ.
Thật độc ác!
“Đương nhiên các ngươi cũng có thể thử một phen, xem thử có thể ép ra hay không.” Vương Đằng thản nhiên nói một câu, xoay người khoát tay: “Các ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, ba tiếng sau, ta có việc muốn dặn dò cho các ngươi, đều chuẩn bị sẵn sàng đi.”
Nhìn bóng dáng Vương Đằng rời đi, mấy người đều nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại cực kỳ bất đắc dĩ.
Nếu Vương Đằng đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ biết độc tố này khẳng định không dễ dàng loại bỏ như vậy, độ khó loại bỏ chỉ sợ khó khăn hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều lần.
Nhưng có người vẫn muốn thử một chút.
Cobb nhìn về phía Gucteau lạnh lùng hừ một tiếng, trực tiếp ngồi xếp bằng, vận chuyển nguyên lực trong cơ thể, muốn hoàn toàn loại bỏ độc tố trong cơ thể.
Những người khác đương nhiên cũng không cam tâm bị khống chế, đều ra tay thử loại bỏ.
Chỉ có Gucteau ánh mắt lấp lóe một chút, tuy rằng cũng ngồi xếp bằng, nhưng không phải vì loại bỏ độc tố, mà là bắt đầu cực lực khôi phục nguyên lực bản thân.
Một tiếng sau, tất cả mọi người đều từ trong khoanh chân mở mắt ra, biểu cảm trên mặt cực kỳ khó coi.
“Đáng ghét!”
Sắc mặt Cobb khó coi, một chưởng hung hăng đánh trên mặt đất, bốp một tiếng, để lại một dấu tay thật sâu.
“Đừng uổng phí khí lực, Vương Đằng này là đan đạo tông sư đỉnh phong, chỉ sợ cũng không kém Đan Thánh là mấy, hắn hạ độc, làm sao có thể dễ dàng loại bỏ.” Gucteau ánh mắt cũng khong mở, thản nhiên nói.
Sắc mặt mọi người u ám, bọn họ trải qua thử nghiệm vừa rồi, đương nhiên biết lời này không giả.
Luyện đan sư cấp Tông sư đỉnh phong, quả nhiên lợi hại!
Độc tố kia giống như mọc rễ trong cơ thể bọn họ, căn bản không thể dùng phương pháp thông thường để loại bỏ.
“Thật ra chỉ cần chúng ta nghe lời, có lẽ hắn sẽ không làm gì chúng ta?” Gucteau lại trấn an một câu.
Lúc này mấy người đều im lặng, bọn họ là thiên tài của học viện tinh không, không ngờ có một ngày lại sa sút đến bị người ta dùng độc khống chế.
Hơn nữa loại chuyện này còn không thể kêu học viện ra mặt, nếu không thể diện của bọn họ đặt ở đâu?
Hơn nữa cho dù nói, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì.
Học viện sẽ không quản việc này.
Cạnh tranh giữa học viên, cho dù chết cũng tồn tại, độc tố tầm thường tính là cái gì.
Vương Đằng làm việc, mọi thứ đều trong quy tắc.
“Gucteau, ngươi tên chân chó này!” Cobb liếc Gucteau một cái, cực kỳ khinh thường, lạnh lùng hừ nói.
“Tùy ngươi nói như thế nào, dù sao ta không muốn chết.” Gucteau bình tĩnh nói.
“Được rồi, đều bớt nói mấy câu, Vương Đằng đó nói ba tiếng sau có việc muốn dặn dò chúng ta đi làm, hiện tại xem ra chỉ sợ không đơn giản như vậy.” Vạn Đông đột nhiên nói.
“Hắn muốn làm gì?” Cobb nhíu mày.
Hắn không muốn thay Vương Đằng làm việc, nhưng hiện tại tình thế so mạnh hơn người, hắn không có đường lựa chọn.
“Không biết.” Vạn Đông nói một câu, lần thứ hai nhắm mắt lại, hắn có loại dự cảm không lành, chỉ sợ sự việc không nhỏ, vừa nãy đã lãng phí một tiếng, không thể lãng phí thời gian nữa, phải lập tức khôi phục.
Cobb nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, lại nhìn quanh một vòng, thấy những người khác đã sớm bắt đầu khôi phục, nhất thời sắc mặt khẽ biến, trong lòng thầm mắng một tiếng, cũng chỉ có thể nhắm mắt khôi phục.
Còn lại thời gian hai tiếng rất nhanh trôi qua, Vương Đằng đúng hẹn xuất hiện trước mặt mọi người.
“Tỉnh lại!”
Một giọng nói bình thản vang lên trong tai mấy người, mang bọn họ từ trong tu luyện bừng tỉnh, đều mở to mắt, nhìn về phía Vương Đằng đứng trên không phía đỉnh đầu bọn họ.
Bên cạnh Vương Đằng, còn có một người, chính là nữ vương tộc Xà Nhân.
“Chuẩn bị xuất phát!” Vương Đằng không cho phép nghi ngờ ra lệnh nói.
“Đi đâu?” Ánh mắt Vạn Đông lấp lóe, hỏi.
“Đuổi theo là được, không nên hỏi thì không nên hỏi.” Vương Đằng liếc mắt nhìn hắn, không giải thích gì, bay thẳng đến ngoài trận pháp.
Đám người Vạn Đông đành phải đứng dậy, hóa thành từng đường cầu vồng, đuổi theo bóng dáng Vương Đằng, xông vào trong Thuỷ triều độc.
Thuỷ triều độc một mảnh đen ngòm, sương mù kịch độc cuồn cuộn, trông vô cùng khủng khiếp!
Vài bóng dáng bay nhanh trong Thuỷ triều độc, trên người bọn họ tản ra khí tức mạnh mẽ, làm tinh thú hệ Độc dữ tợn xung quanh nhao nhao tránh né, không dám tiến gần phía trước.
Một bóng dáng đứng đầu tiên, kim quang quanh thân vờn quanh!
Kim quang đó khi thì tản ra hoá thành những chấm kim quang, khi thì mơ hồ hoá thành ảo ảnh Kim tước kỳ dị, bao phủ quanh người Vương Đằng, làm hắn như hoá thành Kim tước chân chính.
Khí độc xung quanh đều bị gạt ra, không thể nào nhích tới gần!
Phía sau, mấy người đi theo sát bên cạnh, vẻ mặt kinh ngạc.
“Niệm lực tinh thần!”
Sắc mặt Vạn Đông tái đi. Vốn dĩ hắn tưởng dù Vương Đằng muốn đánh bại hắn cũng phải dùng toàn bộ thực lực.