Hai tiếng nổ vang tại tiểu vũ trụ trong cơ thể truyền ra, hai nguyên lực dồi dào lưu chuyển trong đó.
Một loại màu xanh một loại màu vàng.
Nguyên lực tinh thần hệ Mộc của Vương Đằng và nguyên lực tinh thần hệ Thổ cùng nhau đột phá.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Mộc’ : 8900/40000 (cấp Vũ Trụ tứ giai);
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ’: 11200/40000 (cấp Vũ Trụ tứ giai):
Hai loại nguyên lực này đều đột phá từ cấp Vũ Trụ tam giai lên tứ giai, làm cho nguyên lực trong cơ thể Vương Đằng càng thêm hùng hậu.
Lúc trước khi Vương Đằng và đám người Vạn Đông chiến đấu cũng nhặt một lượt bong bóng thuộc tính, thế nên lần này mới có thể thuận lợi đột phá.
Những nguyên lực tinh thần hệ khác tuy có tăng lên nhưng chưa đủ để đột phá, Vương Đằng cũng không chú ý lắm.
Ngoài ra, Vương Đằng lại nhặt được giá trị thuộc tính ‘Thất Sơn Băng quyền’, nhưng mới chỉ có một ngàn điểm giá trị thuộc tính mà thôi, tăng không nhiều lắm.
Xem ra cạo lông cừu của Vạn Đông cũng không nhiều.
Con dê này sắp vô dụng rồi!
Vương Đằng cảm thấy khả năng nắm giữ ‘Thất Sơn Băng quyền’ của mình sắp vượt qua đối phương rồi.
‘Thất Sơn Băng quyền’ (cấp Giới Chủ): 7200/8000 (tinh thông);
Thiếu tí nữa thôi là đạt tới tiểu thành rồi nhưng tạm thời Vương Đằng chưa chú ý đến lắm, lúc cần dùng hãy nói tới.
Còn có một bong bóng thuộc tính mà Vạn Đông nắm giữ ‘lĩnh vực Băng Sơn’!
Lúc trước Vương Đằng và Vạn Đông chiến đấu đã nhặt được ‘lĩnh vực Băng Sơn’ này, hơn nữa đã tăng tới nhị giai rồi.
Lần này nhặt được năm ngàn hai trăm điểm, ‘lĩnh vực Băng Sơn’ của Vương Đằng lại tăng lên lần nữa.
‘Lĩnh vực Băng Sơn’: 1800/4000 (tứ giai);
Trong nháy mắt, cảm ngộ hiện ra trong đầu Vương Đằng, giúp hắn đạt tới ‘lĩnh vực Băng Sơn’ tứ giai, trực tiếp nhảy hai mức.
“Có thể hóa thành ‘lĩnh vực Băng Tinh’, sau đó dung nhập vào trong lĩnh vực Vẫn Hỏa Lưu Tinh!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, thầm nghĩ.
‘Lĩnh vực Vẫn Hỏa Lưu Tinh’ của hắn dung hợp hai loại lực lượng lĩnh vực đã vô cùng mạnh, nếu như có thể dung hợp từ áo nghĩa Băng Tinh biến thành ‘lĩnh vực Băng Tinh’ e là càng thêm biến thái.
Vừa nghĩ tới uy lực mà ‘lĩnh vực Vẫn Hỏa Lưu Tinh’ có thể đạt được, Vương Đằng liền kích động trong lòng.
Càng yêu nghiệt, hắn càng thích!
Đáng tiếc chính là trừ Vạn Đông có thể cho hắn lực lượng lĩnh vực ra, những người khác đều không cung cấp lực lượng lĩnh vực cho hắn.
Những người khác trong tiểu đội của Vạn Đông đều nắm giữ những lực lượng lĩnh vực ngũ hành bình thường, hơn nữa còn không bằng Vương Đằng, cho nên không thể cho hắn lực lượng lĩnh vực được.
Về điểm này Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn tăng quá nhanh, lông dê không mọc nhanh như vậy, sao mà cạo?
Sau khi Vương Đằng nhặt tất cả bong bóng thuộc tính, thực lực bản thân tăng lên rất lớn.
Đúng là người gặp chuyện tốt thì tinh thần thoải mái!
Giờ phút này cả người hắn thần thái sáng láng, sau đó cười híp mắt nhìn đám người Vạn Đông.
Đám người Vạn Đông còn không biết Vương Đằng chiếm được lợi ích gì trong chiến đấu, thấy nụ cười trên khuôn mặt Vương Đằng kia, theo bản năng cảm thấy hắn có lẽ sắp muốn làm gì đó, không nhịn được lùi lại một bước.
Như hai người Vạn Đông và Cobb mới vừa bị Vương Đằng xoay vòng vòng sai khiến, càng thêm kiêng kỵ hắn hơn, dứt khoát lùi lại mấy bước, tự mình núp sau mọi người, hy vọng Vương Đằng không nhìn thấy bọn họ.
Nhưng động tác của bọn họ đều bị đối phương nhìn thấy, không khỏi liếc mắt nhìn, ánh mắt mơ hồ, vẻ mặt hơi lúng túng.
Đường đường là võ giả thiên tài cấp Vực Chủ của học viện Tinh Không lại bị một võ giả cấp Vũ Trụ hù dọa thành ra thế này, đúng là rất mất mặt!
“Hai người các ngươi chạy ra sau làm cái gì, nghĩ rằng ta không thấy à?” Đầu Vương Đằng đầy dấu hỏi, thu lại nụ cười, trừng mắt nhìn bọn họ, nói.
Những người khác hơi sửng sốt, không nhịn được quay đầu nhìn hai người Vạn Đông, sắc mặt kỳ quái.
Vương Đằng không nói thì bọn họ không phát hiện ra, hai người này chạy ra sau bọn họ từ lúc nào.
Đây là bị dọa cho sợ sao?
“A...”
Dưới ánh mắt của mọi người, vẻ mặt hai người Vạn Đông càng thêm lúng túng, mặt nóng như lửa đốt, suýt nữa đã muốn tìm cái hố để chui vào.
“Ta dọa người thế sao?” Vương Đằng hỏi.
“Chẳng qua là chúng ta tiêu hao quá nhiều, ra phía sau nghỉ ngơi mà thôi.” Ánh mắt Vạn Đông lóe lên, nghiêm trang nói.
“Đúng vậy, chúng ta chỉ muốn mau chóng khôi phục thôi.” Giọng Cobb lạnh nhạt nói nhưng lời nói của hắn lại có phần chột dạ.
“À! Ra là thế!” Vương Đằng ý vị sâu xa nhìn bọn họ, không đi vạch trần mà hỏi: “Bây giờ khôi phục thế nào rồi?”
“Cũng tạm được rồi, khôi phục được một chút.” Vạn Đông nói.
“Đã thế thì các ngươi đi trước mở đường đi, để những người khác khôi phục một chút.” Vương Đằng nói.
Vạn Đông: “...”
Cobb: “...”
Đám người Guicteau và Ngô Thành nhìn biểu cảm của bọn họ thấy buồn cười nhưng cố nén lại. Dù sao cũng là thành viên một đội, đó còn là đội trưởng của bọn họ, vẫn nên cho tí mặt mũi thì hơn.
“Đi đi, cho đồng đội của các ngươi thời gian khôi phục!” Vương Đằng nói khích lệ.
“...”
Trong lòng hai người vô cùng uỷ khuất, nhưng quả đắng của mình thì mình ăn, bọn họ chỉ có thể cắn răng bay đi trước.
“Bay sai đường rồi, không phải bên đó, là bên này, bên trái ba trăm mét, bay thẳng về phía trước.” Vương Đằng chỉ huy ở phía sau.
Sao không nói sớm?
Lửa giận trong lòng hai người Vạn Đông bùng lên, phiền não ngập tràn, khẽ cắn răng, bay theo hướng Vương Đằng chỉ.
Vương Đằng vung tay lên, cùng những người khác chậm rãi theo sau.
Thật ra thì sau khi giải quyết bầy Thiết Bối Thiên Túc Ngô, xung quanh đây không còn nguy hiểm gì nữa, nguy hiểm thực sự nằm ở bên trong kiến trúc cổ.
Nhưng mà hai người Vạn Đông không biết điều này. Bọn họ cho rằng Vương Đằng để bọn họ đi đánh trận đầu, chắc chắn có tồn tại nguy hiểm gì đó, thế nên càng cẩn thận.
Bay được ba trăm mét thì dừng lại, quan sát xung quanh rồi mới bay tiếp.
Khoảng cách mấy ngàn mét nhưng bọn họ chỉ bay trong năm phút đồng hồ.
Thật ra Vương Đằng không vội vàng gì, ở phía sau thưởng thức dáng vẻ lo âu của hai người kia cũng rất thú vị.