Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2566 - Chương 2566. Tộc Naga!

Chương 2566. Tộc Naga!
Chương 2566. Tộc Naga!

Đám người Guicteau dở khóc dở cười, cảm thấy Vương Đằng đúng là quá thú vị, xấu xa, đùa bỡn hai cường giả cấp Vực Chủ.

Không bao lâu sau bọn họ đột nhiên phát hiện ra vấn đề.

Sương mù phía trước từ từ tản đi, khí độc vốn rất đậm trở nên vô cùng mỏng manh, sau đó thì đột nhiên rộng mở trong sáng...

Cảnh tượng cực kỳ rung động xuất hiện trước mặt mọi người!

“Đây là...” Hai người Vạn Đông và Cobb đi đầu, lúc này thấy tình hình trước mắt, lập tức sợ hãi mở to mắt.

Đám người Guicteau ở phía sau rất nhanh thấy cảnh tượng trước mặt này, cũng rất rung động, nội tâm chấn động không ngừng.

Nữ vương tộc Xà Nhân đứng bên cạnh Vương Đằng, đôi mắt co rút lại, dù từ miệng Vương Đằng biết trước sâu trong Thuỷ triều độc này có cái gì nhưng khi thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng không tránh khỏi có sự chấn động.

Quá tráng lệ!

Kiến trúc cổ mọc lên như rừng tọa lạc trên sương mù, khí thế to lớn, có sự tang thương tràn ngập. Nếu không phải do phía dưới có đầy sương mù ngập tràn kịch độc, nếu như không phải tạo hình kiến trúc hơi kỳ quái, nơi đây thực sự giống như cung điện của cường giả Cổ Thần ở.

Lúc này đám người Vạn Đông mới biết rốt cuộc tại sao Vương Đằng muốn dẫn bọn họ tới chỗ này. Thì ra ở sâu trong Thuỷ triều độc này lại có một nơi như vậy.

Nhất thời, trong mắt mọi người đều phát ra tia sáng mãnh liệt.

Kiến trúc cổ như vậy, đúng là ý nghĩa!

Truyền thừa!

Bảo vật!

Gần như không cần suy nghĩ nhiều bọn họ cũng có thể đoán được, bên trong kiến trúc cổ này nhất định có bảo vật hoặc truyền thừa không thể nào tưởng tượng được.

Trong mắt đám người Vạn Đông lập tức lộ ra sự tham lam, mắt đỏ lên, giống như thấy người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần lột sạch quần áo ở trước mặt, mặc cho Quân ngắt hái!

“Có nguy hiểm!”

Đúng lúc này, một tiếng quát lớn chợt vang lên, làm mọi người giật bắn mình.

Đám người Vạn Đông lập tức giật mình, sắc mặt nghiêm trọng nhìn xung quanh, trong cơ thể đám người bộc phát ra nguyên lực, chuẩn bị nghênh chiến.

Tuy nhiên...

Bốn phía một mảnh yên tĩnh, căn bản không có gì chứ đừng nói tới nguy hiểm, dù là tinh thú hệ Độc trong sương mù phía dưới cũng không nhích tới gần đây chút nào.

Mọi người: “...”

Đầu mọi người đầy dấu chấm hỏi nhìn Vương Đằng, oán khí trong lòng gần như muốn xông thẳng ra khỏi lồng ngực.

“Nhìn ta như vậy làm cái gì? Ta đang nhắc nhở mọi người cẩn thận một chút.” Vương Đằng thản nhiên nói: “Đúng rồi, đừng quên độc trong cơ thể của các ngươi. Độc này của ta rất kỳ quái, nếu ai không trung thành, nó có thể tự bộc phát, “ầm” một cái, thân thể sẽ không còn. Các ngươi nói xem có đáng sợ hay không?”

Con mẹ nó có đáng sợ hay không!

Mặc kệ là có phải sẽ tự bộc phát như Vương Đằng nói hay không, độc bên trong cơ thể của bọn họ không phải là giả.

Trong lòng đám người Vạn Đông như bị giội nước lạnh, tất cả suy nghĩ tham lam giống như lửa cháy bị dập tắt trong nháy mắt.

Lúc này rốt cuộc bọn họ cũng biết tại sao Vương Đằng phải hạ độc bọn họ, không đơn thuần vì phòng ngừa bọn họ trở mặt mà hơn thế là vì khu kiến trúc cổ trước mắt này.

Đối phương sớm đã nhìn thấu hết thảy, cho bọn họ làm cu li, mà bọn họ còn không tự nhận ra.

“Vương Đằng, ngươi thật sự chó má!” Viên Cổn Cổn không nhịn được chế giễu, nói.

“Ngươi thì hiểu gì.” Vương Đằng tức giận nói.

“Những người này khó khống chế, tự ngươi cẩn thận một chút.” Viên Cổn Cổn nhắc nhở.

“Tất nhiên là ta biết.” Vương Đằng âm thầm gật đầu.

Viên Cổn Cổn biết hắn có chủ ý của mình, không nói gì thêm. Hắn tinh ranh hơn bất kỳ ai, e là không ai có thể lừa được hắn.

“Được rồi, bây giờ mọi người cùng nhau đi lên xem một chút đi.” Vương Đằng đổi dáng vẻ cười hì hì, nói: “Dẫu sao mọi người cũng là người mình, đợi lát nữa nhìn biểu hiện của các ngươi, nếu có thứ gì tốt, không chừng ta sẽ chia cho các ngươi một ít.”

“Dĩ nhiên, tất cả đều dựa vào cống hiến mà nói chuyện, ai có cống hiến lớn sẽ nhận được càng nhiều lợi ích, điểm này không cần ta nói thêm nữa.”

Đánh một gậy cho một quả táo ngọt!

Đám người Vạn Đông biết rõ chủ ý của Vương Đằng là cái gì, nhưng trong lòng vẫn sinh ra một tia hy vọng, chưa biết chừng bọn họ sẽ nhận được không ít lợi ích.

Phía trước khu kiến trúc là một quảng trường đầy hòn đá màu đen trải thành, Vương Đằng đưa mọi người dừng lại trên đó.

“Cẩn thận một chút, bên trong kiến trúc này quả thực tồn tại nguy hiểm.”

Ánh mắt Vương Đằng đảo quanh, vừa nhắc nhở mọi người, vừa bước đi phía trước.

Ánh mắt đám người Vạn Đông lóe lên, không dám chậm trễ, cẩn thận quan sát xung quanh, đi theo phía sau Vương Đằng, tới kiến trúc đằng trước.

Kiến trúc này như những lâu đài cổ, hình thức vô cùng kỳ quái, nhưng cũng chẳng phải lạ lẫm gì trong vũ trụ.

Vũ trụ có hàng ngàn hàng chục ngàn chủng tộc, mỗi chủng tộc đều có phong cách kiến trúc của riêng mình, khu kiến trúc trước mặt tất nhiên là kiến trúc của một chủng tộc đặc biệt khác.

Tuy nhiên Vương Đằng phát hiện kiến trúc này khá tương tự như kiến trúc của tộc Xà Nhân, nhưng cổ xưa và rộng lớn hơn.

“Các ngươi có biết đây là kiến trúc của chủng tộc nào không?” Vương Đằng thuận miệng hỏi.

Hắn hỏi thăm không chỉ đám người Vạn Đông mà còn hỏi cả Viên Cổn Cổn.

Đám người Vạn Đông nhìn nhau, nhất thời chưa nhìn ra đây là kiến trúc của chủng tộc nào.

“Chắc là kiến trúc của tộc Naga!” Viên Cổn nói trong đầu Vương Đằng.

“Tộc Naga!” Vương Đằng lục lại ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú, lập tức tìm được miêu tả ký ức liên quan, chợt nói: “Thì ra là tộc Xà Nhân Naga!”

“Đúng, chính là tộc Xà Nhân Naga. Có lẽ đây là tổ tiên xa của tộc Xà Nhân hành tinh Hạt Vương. Xem ra lai lịch của tộc Xà Nhân này không đơn giản.” Viên Cổn Cổn kinh ngạc nói: “Hiện tại tộc Xà Nhân Naga ở trong vũ trụ rất thưa thớt, đặc biệt là năm đó từng phát sinh một số chuyện, khiến cho tộc Naga hoàn toàn xuống dốc, bây giờ rất hiếm khi thấy bóng dáng của bọn họ.”

“Nhưng thiên phú của tộc Naga rất mạnh, hơn nữa có tuổi thọ dài, đây là ưu thế của tự nhiên.”

Hết chương 2566.
Bình Luận (0)
Comment