Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2567 - Chương 2567. Tộc Naga! (2)

Chương 2567. Tộc Naga! (2)
Chương 2567. Tộc Naga! (2)

“Đối với võ giả mà nói, trời sinh có tuổi thọ lâu dài, chỉ cần từng bước tu luyện ắt có thể vượt qua rất nhiều người.”

Vương Đằng gật đầu. Hắn cũng lấy được những miêu tả như vậy trong ký ức truyền thừa Hư Vô Thôn Thú. Nhưng về nguyên nhân tộc Naga xuống dốc thì như một mảng sương mù, không biết rõ.

Lúc này hắn không khỏi nhìn thoáng qua nữ vương tộc Xà Nhân bên cạnh. Nếu đối phương biết bản thân có lai lịch không tầm thường như vậy, không biết là có tâm trạng gì?

Nhưng nhìn dáng vẻ của nhánh tộc Xà Nhân hành tinh Hạt Vương này, hình như huyết mạch của bọn họ đã vô cùng yếu. Huyết mạch tương đối tiếp cận tộc Naga, chỉ sợ còn có một Tiểu Thanh Nhi.

Dựa theo miêu tả trong ký ức truyền thừa, tộc Naga có rất nhiều huyết mạch mạnh mẽ khác nhau, huyết mạch Thương Lan Cự Mãng Viễn cổ chính là một trong số đó.

Thiểu Thanh Nhi có thể thức tỉnh loại lực huyết mạch này, tất nhiên là có dấu hiệu phản tổ xuất hiện, say này thực lực càng mạnh hơn, có lẽ đủ để kích thích giấu diếm huyết mạch trong cơ thể, trở thành tộc Naga chân chính.

Dáng vẻ của tộc Naga và nhánh tộc Xà Nhân hành tinh Hạt Vương này vẫn có sự khác biệt. Sự cao quý, chỉ riêng biểu hiện bên ngoài là có thể phân biệt được. Bây giờ dáng vẻ của Tiểu Thanh Nhi và tộc Naga vẫn có không ít điểm khác biệt.

Vương Đằng đang trao đổi chuyện tộc Naga với Viên Cổn Cổn trong lòng, những người khác vẫn không hiểu gì.

“Có phải ngươi nhìn ra điều gì hay không?” Vương Đằng nhìn nữ vương tộc Xà Nhân hỏi.

“Hình như kiến trúc tương tự với tộc của ta!” Nữ vương tộc Xà Nhân lắc đầu, nói.

“Ngươi cũng đã biết tộc Naga?” Vương Đằng truyền âm nói.

Nữ vương tộc Xà Nhân không khỏi sửng sốt, cau mày trầm tư một chút, truyền âm trả lời: “Hình như ta từng nghe cô giáo ta, cũng chính là nữ vương tộc Xà Nhân đời trước nhắc tới.”

“Thật sao.” Vương Đằng sờ cằm, truyền âm giải thích về lai lịch của tộc Naga cho nàng.

“Nói như vậy, chúng ta chính là hậu duệ của tộc Naga sao?” Mắt nữ vương tộc Xà Nhân sáng lên, vội vàng hỏi.

“Đúng, nhưng huyết mạch có lẽ mỏng hơn rồi.” Vương Đằng nói.

Nữ vương tộc Xà Nhân không nói gì thêm, im lặng chốc lát, không biết đang suy nghĩ gì.

Tin tức kia khiến nàng có phần chấn động!

Nhân tộc Thiên Ngoại vẫn gọi bọn họ là thổ dân, bọn họ cũng luôn cho mình là thổ dân của thế giới nhỏ bé này, nhưng không ngờ bọn họ lại có lai lịch không hề đơn giản như vậy.

Vương Đằng khẽ mỉm cười, không nhiều lời nữa, đi xem xét kiến trúc phía trước. Những kiến trúc này đã bị tàn phá nhiều, chỉ còn lại đống đổ nát thê lương, hắn đưa tay đặt trên mặt một vách tường.

Ầm!

Vách tường sụp đổ, trong nháy mắt hóa thành vô số bụi bậm, biến mất không thấy gì nữa.

Tất cả mọi người sửng sốt, không ngờ vách tường nhìn vẫn rất tốt mà vừa đụng vào đã không chịu được mà biến mất.

“Có nhìn ra niên đại của những kiến trúc này không?” Vương Đằng hỏi.

Đám người Vạn Đông đều lắc đầu.

Bọn họ chẳng phải người khảo cổ, sao mà biết được loại kiến thức này.

Hơn nữa rất nhiều vật cường giả lưu lại đều trải qua sự ăn mòn của thời gian, căn bản không thể nhìn ra niên đại, nghiên cứu những thứ này lại càng không có tí ý nghĩa nào.

Vương Đằng trực tiếp dùng niệm lực tinh thần quét qua, đống đổ nát thê lương hóa thành bụi bặm tan biến, lập tức thấy những thứ trong kiến trúc.

Cái gì cũng không có.

Đám người Vạn Đông hai mắt sáng lên nhìn, cuối cùng chỉ có thể thất vọng.

Vương Đằng cau mày, loại khí cơ nguy hiểm này sau khi đống đổ nát thê lương biến mất thì biến mất theo, thật kỳ quái!

“Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, cố gắng không tùy tiện vào bên trong kiến trúc!” Vương Đằng nói.

Đoàn người tiếp tục bước đi về phía kiến trúc, may mà ở ngoài bên ngoài kiến trúc còn có một bãi đất trống như quảng trường, đủ cho mọi người đi lại, không cần tiến sâu vào bên trong kiến trúc.

Nơi này quá trống vắng, không có tý âm thanh nào. Lúc này chỉ có tiếng bước chân đi lại của mọi người không ngừng vang vọng.

Mọi người đã cố gắng để giảm nhẹ tiếng bước chân nhưng vẫn phát ra âm thanh.

Chuyện này hơi khó tin!

Bọn họ đều là võ giả cấp Vực Chủ, bước đi bình thường căn bản không phát ra âm thanh, nhưng ở đây, âm thanh giống như bị phóng đại lên.

Nhưng những âm thanh này lại giống như từ phía dưới, vô cùng quỷ dị.

“Nơi này hơi... kỳ quái!” Vạn Đông không nhịn được lên tiếng nói.

Mọi người nhìn hắn, ý tứ rất rõ ràng, mọi người đều nhận ra được.

Vẻ mặt Vạn Đông lúng túng, đang muốn nói gì đó lại đột nhiên tái mét, lạnh lùng quát: “Ai!”

“Gì vậy?”

Những người khác giật mình, theo ánh mắt Vạn Đông nhìn sang bên trong kiến trúc.

Vạn Đông không nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm một chỗ, sau đó không ngừng nhìn bốn xung quanh.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Cobb không nhịn được hỏi.

“Mới vừa nãy có một bóng đen hiện ra.” Vạn Đông nói.

“Bóng đen?” Ánh mắt Cobb hiện ra sự nghi ngờ, nói: “Không thể nào, nếu nơi này có vật còn sống, sao chúng ta không cảm giác được chứ.”

Những người khác nhíu mày, rõ ràng là không cảm nhận được.

“Ta không nhìn lầm, chính là một bóng đen nhanh chóng vụt qua, tốc độ rất nhanh.” Vạn Đông nghiêm túc nói.

Mọi người thấy dáng vẻ nghiêm túc này của hắn, không khỏi sửng sốt, nhìn giống như không phải đang đùa giỡn, chẳng lẽ có bóng đen nào đó thật sao?

“Ta cũng nhìn thấy.” Lúc này, Vương Đằng cất giọng nói.

Tinh thần niệm lực của hắn vừa mới quét trong kiến trúc, nhưng không có cảm giác được sự tồn tại của bóng đen, trái lại mắt hắn thấy bóng đen kia hiện lên.

Mọi người thấy Vương Đằng nói như vậy, trong lòng lại càng kinh ngạc.

“Ngươi có thấy được là gì không?” Vạn Đông hỏi.

“Không thấy rõ.” Vương Đằng lắc đầu, trong lòng hắn vô cùng nghiêm trọng, bởi vì dù hắn mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’ cũng không thể thấy bóng đen kia rốt cuộc là giấu ở chỗ nào.

Nói thật, nếu không phải Vạn Đông cũng nhìn thấy bóng đen đó, hắn thậm chí còn nghi ngờ mình nhìn nhầm rồi.

“Quan sát kỹ!” Vương Đằng lên tiếng, niệm lực tinh thần mở ra khắp kiến trúc, mảnh kiến trúc lớn hóa thành bụi tan biến.

Đám người Vạn Đông tập trung nhìn nhưng vẫn không thấy gì cả.

Hết chương 2567.
Bình Luận (0)
Comment