Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2568 - Chương 2568. Quỷ Hồn? Gặp Gỡ!

Chương 2568. Quỷ hồn? Gặp gỡ!
Chương 2568. Quỷ hồn? Gặp gỡ!

“Tiếp tục đi về phía trước!” Vương Đằng tiếc nuối lắc đầu, đi thẳng về phía trước.

Chỉ một lát sau, một tiếng thét kinh hãi đột ngột vang lên.

“Thấy rồi, ta thấy rồi!” Một nữ võ giả trong đội ngũ chợt lên tiếng. Nửa câu đầu của nàng rất lớn tiếng nhưng nửa câu sau âm thanh lại giảm xuống thấp giống như sợ bị người ta nghe thấy.

Mọi người dừng lại, lao nhao nhìn về nữ võ giả bên này.

“Đổng Lôi, ngươi cũng thấy sao?” Vạn Đông nhìn nữ võ giả tóc dài màu quýt, đối phương xinh đẹp nhưng sắc mặt lúc này lại hơi căng thẳng, vội vàng hỏi.

“Ta thấy rồi, nhưng cũng nhìn không rõ.” Đổng Lôi nói.

Sắc mặt những người khác xanh mét, người thứ ba thấy được, xem ra đúng là có thật.

Vương Đằng xô đổ kiến trúc, làm nó hóa thành bụi, quả nhiên là không có gì cả.

Nhưng mà kế tiếp, mọi người trong đội ngũ liên tiếp thấy bóng đen hiện lên, đầu tiên là nữ vương tộc Xà Nhân, tiếp theo là Phong Mạch, sau đó nữa là Ngô Thành, Guicteau, Cobb...

Từng người đều thấy rồi nhưng mà gần như là từng người một thấy, không ai cùng thấy một lần.

Chỉ có Vương Đằng luôn nhìn thấy bóng đen không ngừng xuất hiện trong cả hành trình.

Điều tiếc nuối duy nhất là hắn vẫn không nhìn rõ dáng vẻ của đối phương.

Da đầu mọi người tê dại, cảm giác nơi đây ngập tràn sự kỳ lạ.

Nếu như chỉ một hai người thấy bóng đen kia thì cũng không có gì.

Nhưng mà nhiều người thấy như vậy rồi, hơn nữa đều không nhìn rõ bộ dáng của đối phương.

Chuyện này có vấn đề rồi!

“Chẳng lẽ là quỷ hồn?” Sắc mặt Đổng Lôi hơi mất tự nhiên, đột nhiên nói.

“ quỷ hồn? Trên thế giới này còn có loại này tồn tại sao?” Vạn Đông cười nhạt, nói: “Đối với võ giả chúng ta mà nói, quỷ hồn chính là thể linh hồn, mà chỉ có cường giả mới có thể lưu lại thể linh hồn, hơn nữa còn không thể tùy ý lắc lư ở bên ngoài. Ngươi cảm thấy bóng đen kia có thể là thể linh hồn sao?”

“Nhưng nếu không phải quỷ hồn thì đó là cái gì chứ?” Đổng Lôi cũng biết suy nghĩ của mình rất ngu nhưng trong lòng vẫn không nhịn được mà nghĩ theo hướng này, đáy lòng cảm thấy sợ hãi.

“Dù sao cũng không thể là quỷ hồn.” Vạn Đông khẳng định.

Vương Đằng không để ý đến cuộc tranh luận của bọn họ, chậm rãi đi tới phía trước. Hắn muốn tìm ra chút gì đó hữu dụng, nếu có văn tự thì tốt, bước đầu có thể suy đoán ra một chút dấu vết từ trên văn tự.

“Vương Đằng, ngươi cảm thấy bóng đen kia là cái gì?” Giọng nói Viên Cổn Cổn nghiêm trọng hỏi.

“Chưa biết chừng đúng là quỷ hồn đấy.” Vương Đằng nhàn nhạt cười, nói.

“Có phải ngươi đã nhìn ra cái gì hay không?” Viên Cổn Cổn hơi kinh ngạc, nghi ngờ nói.

“Không có gì, ta đoán mò thôi.” Vương Đằng nói.

Viên Cổn Cổn im lặng, thì ra người này cũng đoán mò, suýt nữa thì nó tin rồi.

Ầm!

Lúc này, phía xa của khu kiến trúc truyền đến âm thanh nổ vang, mảng kiến trúc lớn sụp đổ, hóa thành bụi bậm đầy trời.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Mọi người giật mình, vội vàng cảnh giác hơn.

Vương Đằng cũng cau mày, lập tức tăng tốc phóng về phía trước.

Ánh mắt đám người Vạn Đông lóe lên, vội vàng đuổi theo.

Ầm!

Lại một tiếng nổ nữa, bụi bậm sau khi những kiến trúc kia sau khi sụp đổ biến thành bắn phá ra bốn xung quanh, công kích nguyên lực phóng lên cao.

“Chạy mau!”

Tiếng quát lớn từ trong đó truyền ra, ngay sau khi âm thanh xé gió vang lên, đoàn người từ trong kiến trúc vọt ra.

Vương Đằng lập tức dừng chân, ánh mắt híp lại.

Nơi này có những người khác tới nữa!

Xem ra người phát hiện bí mật của Thuỷ triều độc quy mô lớn không chỉ có mình hắn.

Người đi đường lao ra khỏi khu kiến trúc, mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh bọn họ chú ý tới đám người Vương Đằng, lao nhao giật mình, cứng nhắc dừng lại trước thân hình bọn họ, cách xa nhau vài trăm mét, ánh mắt cảnh giác nhìn bọn họ. 

“Đan Ba!” Nữ vương tộc Xà Nhân đột nhiên lên tiếng, trong mắt lạnh lẽo, đôi mắt chăm chú nhìn người trước mặt. 

Lúc này xuất hiện trước mặt mọi người chính là một đám tộc Xà Nhân.

Nhưng trong số tộc Xà Nhân đó còn có mấy võ giả Nhân tộc, nhìn quần áo và chiến giáp trên người bọn họ rõ ràng là học viên học viện Tinh Không.

Đối phương cũng nhìn thấy đám người Vương Đằng, mắt lộ ra sự kinh ngạc.

Tuy nhiên cả hai bên đều không lên tiếng, chỉ đánh giá đối phương.

“Thương Châu, lại là ngươi!”

Cầm đầu phía đối diện là một gã nam thanh niên tộc Xà Nhân vô cùng cao lớn, cơ bắp toàn thân lực lưỡng, nửa người dưới của hắn là một đuôi rắn màu xanh lá vô cùng tráng kiện, to con thô ráp hơn nữ vương tộc Xà Nhân nhiều.

“Thương Châu! Thương Ngọc!” Trong lòng Vương Đằng không khỏi nhắc lại.

Mặt mũi tên nam thanh niên tộc Xà Nhân vô cùng uy nghiêm, giọng nói rất thô, cau mày nhìn nữ vương tộc Xà Nhân, nói với giọng chất vấn”

“Sao ngươi lại ở đây hả?”

“Sao ta lại ở đây thì liên quan gì tới ngươi?” Nữ vương tộc Xà Nhân cũng chẳng phải hiền lành, cười lạnh lùng nói.

“Ha ha ha, không hổ là nữ vương của Nhuế Xà, vẫn kiên cường khí khái như vậy. Chuyện lần trước ta nói ngươi suy nghĩ như thế nào rồi? Gả cho ta, liên hiệp mạnh với thành Đà Xà của ta, chúng ta chắc chắn có thể xưng bá toàn hành tinh Hạt Vương.” Tên nam thanh niên tộc Xà Nhân Đan Ba kia nghe lời nói lạnh như băng của nữ vương tộc Xà Nhân không hề phật lòng, trái lại cười lớn lên.

“Ngươi nằm mơ!” Sự sắc bén trong mắt nữ vương tộc Xà Nhân Thương Châu càng tăng lên, lạnh lùng nói.

Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái nhìn nữ vương tộc Xà Nhân, không ngờ thân là nữ vương của một bộ tộc lại bị bức hôn.

Hình như Thương Châu cảm giác được ánh mắt của Vương Đằng, quay đầu lại, khẽ trừng mắt với hắn một cái. 

“Khụ khụ!” Vương Đằng vội ho một tiếng, nhún vai.

Ánh mắt Đan Ba rơi trên người Vương Đằng, sắc mặt trầm xuống, nhàn nhạt hỏi: “Thương Châu, vị bằng hữu này là ai?”

Thương Châu lạnh lùng hừ một tiếng, lần này cũng lười trả lời hắn.

Đan Ba hơi lúng túng, ánh mắt quét qua trên người Vương Đằng một lượt, rõ ràng hắn nhận ra thân phận của Vương Đằng, trong mắt toát ra sự kiêng kỵ, hỏi: “Vị bằng hữu kia đến từ Thiên Ngoại sao?” 

Hết chương 2568.
Bình Luận (0)
Comment