Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2569 - Chương 2569. Vương Đằng, Lễ Độ Của Ngươi Đâu?

Chương 2569. Vương Đằng, lễ độ của ngươi đâu?
Chương 2569. Vương Đằng, lễ độ của ngươi đâu?

“Không tồi nha!” Vương Đằng hứng thú nhìn thoáng qua người đàn ông tộc Xà Nhân trước mắt, cười nhẹ.

“Ở đây ta cũng có mấy người bạn Nhân tộc từ ngoài tới.” Đan Ba chỉ mấy võ giả học ở tinh không học viện đứng bên cạnh, cười nói: “Các ngươi có quen nhau không?”

“Không biết mọi người đến từ học viện tinh không nào?” Một thanh niên tóc ngắn đứng cạnh Đan Ba bước ra, hỏi.

Học viên của bảy đại học viện tinh không rất đông đảo, không quen biết nhau cũng là bình thường.

“Học viện tinh không thứ bảy!” Vương Đằng cười nhẹ, không giấu giếm gì mà nói thẳng.

“Thì ra là học viên của học viện tinh không thứ bảy.” Trong ánh mắt của thanh niên và mấy võ giả đứng sau đồng loạt hiện lên sự khinh miệt, thờ ơ nói.

Học viện tinh không thứ bảy chính là tồn tại xếp hạng bét trong bảy đại học viện tinh không, học viên của học viện khác gần như không thèm để ý tới họ.

Thái độ của mấy người lúc này cũng chứng minh vấn đề đó.

Sắc mặt của mấy người Vạn Đông đều khó coi, họ cảm giác rõ ràng mình bị khinh bỉ.

Mắt Vương Đằng lóe lên, nhưng không thèm để ý mà cười hỏi: “Không biết các vị đến từ học viện tinh không nào?”

“Học viện tinh không thứ ba!” Thanh niên cầm đầu ngạo nghễ nói.

Mấy người Vạn Đông biến sắc, thì ra là học viên của học viện tinh không thứ ba.

Trong bảy đại học viện tinh không, người của ba đại học viện đầu tiên có thực lực cực mạnh, đây là điều không thể nghi ngờ, học viên sản sinh từ đó cũng mạnh hơn hẳn học viên từ các học viện xếp sau.

Lúc này, khi nghe đối phương là học viên đến từ học viện tinh không thứ ba thì đám Vạn Đông đành phải lờ đi việc bị khinh miệt, vẻ mặt đều trở nên nghiêm túc hơn.

“Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!” Vương Đằng ôm quyền nói.

“Nhóm các ngươi cũng phát hiện ra quần thế kiến trúc cổ xưa này, chi bằng mọi người cùng nhau khám phá?” Thanh niên cầm đầu gật đầu, thản nhiên nói.

“Ta không có ý kiến.” Vương Đằng mỉm cười.

Đan Ba nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Đối với mấy người Nhân tộc ngoại lai này, hắn rất kiêng kị, đối phương chủ đồng tìm đến hắn để hợp tác, hắn vừa mới đồng ý nên giờ không phải lúc trở mặt.

Đột nhiên, hắn nhìn sang nữ vương tộc Xà Nhân ở đối diện rồi chợt nảy ra một ý, truyền âm nói mấy câu ý định hợp tác với nàng.

Kết quả là nữ vương tộc Xà Nhân chỉ bình tĩnh liếc nhìn hắn một cái, khóe miệng nhoẻn cười trào phúng, không thèm đáp lại câu nào.

Muốn hợp tác với nàng á?

Chỉ bằng hắn ư!

So ra thì nàng càng muốn tin tưởng Vương Đằng hơn, vả lại thực lực của Vương Đằng cũng mạnh hơn rõ ràng.

Đám người Vạn Đông thấy Vương Đằng đồng ý cùng nhau khám phá thì đều không nói gì, họ biết mình phản đối cũng vô dụng.

Nhất là giây phút này, khi nhìn thấy nụ cười trên khóe môi Vương Đằng thì không hiểu sao họ đột nhiên có chút thương cảm cho mấy học viên đến từ học viện tinh không thứ ba này.

Chắc chắn cái tên này định bẫy người ta rồi.

“Trên đường tới đây, các ngươi có đụng phải bóng đen nào không?” Thanh niên cầm đầu hỏi.

“Mỗi người chúng ta hỏi một câu.” Vương Đằng nói.

“Có thể!” Thanh niên cầm đầu đáp.

“Có thấy!” Vương Đằng nói.

“Là cái gì?” Thanh niên cầm đầu truy hỏi.

“Đến lượt ta.” Vương Đằng mỉm cười, hỏi: “Không biết mọi người vừa gặp phải cái gì mà hoảng sợ đến vậy?”

“Bóng đen!” Thanh niên cầm đầu nhíu mày nhưng vẫn trả lời.

“Ồ?” Vương Đằng thật sự ngạc nhiên, bóng đen lại tấn công người.

Mấy người Vạn Đông cũng giật mình, họ không ngờ rằng bóng đen sẽ tấn công người khác, nhưng căn cứ theo thế tấn công vừa rồi của đám người này chứng tỏ công kích của bóng đen không hề yếu, nếu không đối phương đã chẳng bộc phát ra thế tấn công mạnh đến vậy.

“Giờ đến lượt ngươi trả lời câu hỏi vừa nãy của ta.” Thanh niên cầm đầu nói.

“Không thấy rõ.” Vương Đằng buông tay nói.

“...” Thanh niên cầm đầu.

Đậu má, thế mà cứ làm như thấy rõ lắm, làm hắn phí công mong chờ.

“Các ngươi có nhìn rõ không?” Vương Đằng hỏi.

“Không.” Thanh niên cầm đầu liếc nhìn Vương Đằng rồi cười ha ha nói.

“Bóng đen kia rất kỳ quái, không nhìn thấy rõ cũng bình thường.” Vương Đằng cũng cười he he nói: “Đúng rồi, không biết ngươi tên là gì?”

“Ta là Quảng Ngọc, đây là đồng đội của ta...” Thanh niên cầm đầu Quảng Ngọc giới thiệu một lượt.

“Ta là Vương Đằng, họ... ừ, cũng là đồng đội của ta.” Vương Đằng chỉ vào đám người Vạn Đông rồi nói.

“Đồng đội?” Mấy người Vạn Đông nhìn hắn không chút biểu cảm, miễn cưỡng coi như vậy.

“Vương Đằng! Tên này nghe quen quen tai nhỉ?” Quảng Ngọc nhíu mày.

Đứng sau hắn, một người biến sắc, môi mấp máy, vội vàng truyền âm sang.

“Thì ra là ngươi, thiên kiêu Tinh bảng, Vương Đằng đấy à!” Mắt Quảng Ngọc lóe lên, ngạc nhiên nói.

“Thiên kiêu Tinh bảng gì đâu, chỉ là hư danh thôi mà, không đáng nhắc tới, ta còn phải cố gắng học hỏi các học trưởng học tỷ nhiều.” Vương Đằng rất chi khiêm tốn, nói.

“Ngươi nghĩ được như thế là tốt đấy, trong học viện này, người có thiên phú xuất chúng nhiều không kể xiết, thực lực cũng mạnh hơn ngươi, thật sự là ngươi nên học hỏi nhiều hơn nữa, tiếc rằng ngươi từ chối lời mời của học viện tinh không thứ ba chúng ta, nếu không đến học viện tinh không thứ ba chúng ta chắc chắn sẽ mang lại sự phát triển rất tốt cho ngươi.” Quảng Ngọc nói với vẻ tiếc nuối.

“Học trưởng nói chí phải.” Vương Đằng liên tục gật gù.

“Nói vậy thì đằng sau đều là các học trưởng, học tỷ của ngươi à.” Quảng Ngọc nhìn về phía mấy người Vạn Đông.

Sau khi biết thân phận của Vương Đằng, lực chú ý của hắn với Vương Đằng lại giảm đi mấy phần, coi hắn như một người mới đi theo học trưởng, học tỷ ra ngoài rèn giũa kinh nghiệm, người thực sự làm chủ e là mấy người đứng sau mới đúng.

“À vâng, đây là các học trưởng và học tỷ của học viện tinh không thứ bảy chúng ta.” Vương Đằng lôi mấy người Vạn Đông ra, sau đó còn chỉ vào Vạn Đông và nói: “Vị này chính là đội trưởng của nhóm chúng ta, học trưởng Vạn Đông, thực lực vô cùng mạnh mẽ, có thể một mình giết mấy con tinh thú cấp Hoàng chỉ trong một đòn.”

Vạn Đông: “...”

Một mình giết mấy con tinh thú cấp Hoàng chỉ trong một đoàn?

Nói hắn đó sao?

Hết chương 2569.
Bình Luận (0)
Comment