Điều khó tin nhất là thủ đoạn Vương Đằng vừa dùng sao lại giống như… hấp thụ bóng đen kia vậy?
Hấp thụ!
Mọi người cảm thấy hơi hoang đường, sao bóng đen kia có thể bị hấp thụ được.
Ăn vào không sợ rối loạn tiêu hóa sao?
Nhưng quả thật bóng đen đã biến mất rồi, không thấy chút bóng dáng nào, rốt cuộc làm sao Vương Đằng làm được?
Trong lòng đám người Vạn Đông tràn đầy nghi ngờ, ước gì có thể kéo Vương Đằng qua hỏi, thật sự rất tò mò.
Nhưng rõ ràng Vương Đằng không định kết thúc như vậy, hắn xông về phía mấy bóng đen bị ngăn cách ở một khu vực khác.
Ầm ầm ầm!
Bức tường xây bằng niệm lực tinh thần lập tức hạ xuống, mấy bóng đen kia hơi sững sờ, quay đầu nhìn về phía Vương Đằng đột nhiên xuất hiện, sau đó chợt xông tới, giữa đường đã dung hợp lại với nhau.
Bọn nó còn chưa biết bọn nó sắp phải đối mặt với cái gì?
Uỳnh!
Khó miệng Vương Đằng hơi cong lên, đánh ra một quyền.
Minh Táng!
Vừa rồi Vương Đằng chính là đã dùng chiêu này, cưỡng chế kết thúc sự dung hợp của bóng đen.
Hắn đã đoán được chỉ có thủ đoạn tinh thần lực mới có thể đối phó với bóng đen từ lâu, mà Minh Táng này có thể nhắm vào linh hồn, cũng có thể nhắm vào tinh thần lực, dùng để đối phó sự dung hợp của bóng đen quả nhiên có hiệu quả.
Mấy bóng đen dung hợp quả nhiên đã bị gián đoạn, Vương Đằng khởi động ‘thiên phú âm ảnh’, hấp thụ bọn nó.
Từng bóng đen biến mất ở trong bàn tay của Vương Đằng, chưa được một lát hai mươi ba mươi bóng đen xuất hiện vừa rồi gần như đã bị Vương Đằng hấp thụ hết, chỉ còn lại bên đám người Quảng Ngọc vẫn chưa giải quyết.
Nhưng hắn không vội, để đám người Quảng Ngọc chơi thêm lát nữa.
Chưa tới lúc then chốt mới hành động, thì sao có thể khiến bọn họ trải nghiệm loại tuyệt vọng kia.
Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính, thiên phú âm ảnh và lực Âm Ảnh đều được tăng lên.
‘Thiên phú âm ảnh’: 4200/10000 (nhất giai);
‘Lực Âm Ảnh’: 3700/10000 (nhất giai);
“Đã tăng lên không ít!” Vương Đằng cảm nhận sự thay đổi của thiên phú âm ảnh, thầm gật đầu.
‘Thiên phú âm ảnh’ càng mạnh, nắm bắt của hắn đối với ‘lực Âm Ảnh’ càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Đồng thời ‘lực Âm Ảnh’ càng dồi dào, thời gian hắn có thể sử dụng ‘thiên phú âm ảnh’ càng dài hơn, hai cái có mối liên hệ không thể tách rời.
Ầm ầm ầm!
Tường niệm lực tinh thần tự động tách ra, Vương Đằng bước về phía đám người Vạn Đông.
Đám người Vạn Đông không khỏi nhìn nhau, trong lòng cực kỳ tò mò, nhưng không ai lên tiếng hỏi, làm cho sắc mặt bọn họ trở nên vô cùng kỳ quái.
Trong lòng bọn họ rất phức tạp, vừa vì độc trong cơ thể nên không hy vọng Vương Đằng xảy ra chuyện, nhưng cũng không hy vọng hắn quá mạnh mẽ, nếu không bọn họ e là không có hy vọng giải độc.
“Hình như bọn họ không giải quyết định bóng lớn màu đen kia.” Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn về phía đám người Quảng Ngọc, nói.
“Không sao, với thực lực của bọn họ, cho dù không giải quyết được thì tạm thời cũng không chết được.” Vương Đằng hờ hững nói.
Thực lực của những thiên tài học viện tinh không này không phải hư ảo, những bóng đen kia muốn giết chết bọn họ không dễ dàng như vậy.
Trên thực tế hai bên chỉ là rơi vào thế giằng co, bóng lớn màu đen không làm gì được đám người Quảng Ngọc, đám người Quảng Ngọc cũng không giải quyết được bóng lớn màu đen.
Nhưng mà đám người Quảng Ngọc cũng rất khó chịu, bọn họ bị lực Âm Ảnh kia xâm nhập vào trong cơ thể không thể loại trừ, điều này đối với bọn họ là tai ngoại ngầm không nhỏ. Cho dù bây giờ bọn họ không chết, nhưng cũng sẽ ảnh hưởng đến căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn.
Hai loại căn nguyên chịu ảnh hưởng là cực kỳ trí mạng đối với võ giả.
Không phải bất cứ võ giả nào cũng giống như Vương Đằng, có thể thông qua cách gần như là gian lận để nâng cao căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn.
Thấy Vương Đằng nói như vậy, Nữ vương tộc Xà Nhân cũng không nói nhiều nữa, điều nàng lo lắng không phải đám người Quảng Ngọc, mà là những bóng đen kia.
Bóng lớn màu đen kia đã dung hợp tám bóng đen, cực kỳ mạnh mẽ, lỡ như đánh không lại thì vẫn là liên thủ thì tốt hơn, đỡ cho bị đánh bại từng người.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…
Phía xa không ngừng truyền tới tiếng nổ, đám người Quảng Ngọc và bóng lớn màu đen đánh rất kịch liệt. Một đám người vây đánh bóng lớn màu đen nhưng vẫn không làm gì được đối phương, khiến bọn họ cực kỳ cay cú và buồn bực.
Những võ giả tộc Xà Nhân bình thường kia hoàn toàn không dám đến gần, chỉ có mấy võ giả cấp Vực Chủ đang vây đánh.
Lúc này bóng lớn màu đen hình như đã hơi mất kiên nhẫn, phát ra một tiếng rống chói tai, đột nhiên xông về phía Đan Ba.
Vương giả của thành Đà Xà này bị dọa cho biến đối sắc mặt, vội vàng rụt người lùi lại, chiến đao trong tay chém mạnh ra.
“Cút ra!”
Một ánh đao chém ngang trời, ép thẳng về phía bóng lớn màu đen.
Uỳnh!
Nhưng tốc độ của bóng lớn màu đen đột nhiên bộc phát, hơn nữa nháy mắt đã biến thành một ánh sáng màu đen, tránh thoát ánh đao, trực tiếp xông vào trong người Đan Ba.
“Đan Ba!”
Con ngươi đám người Quảng Ngọc co lại, cảm thấy không ổn.
Bóng đen này sau khi dung hợp lại còn biết tiến vào trong cơ thể người, hơn nữa trông như có thể khống chế đối tượng mạnh mẽ hơn.
Đan Ba là thực lực cấp Vực Chủ, nếu như bị khống chế, thì hậu quả đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, sắc mặt Đan Ba lập tức trở nên xanh đen, vẻ mặt giãy giụa, giơ tay về phía đám người Quảng Ngọc, trong miệng phát ra tiếng nói khàn khàn: “Cứu… ta!”
“Chết tiệt!” Sắc mặt Quảng Ngọc vô cùng khó coi, chỉ do dự một lát rồi vội vàng xông qua, muốn cắt ngang sự khống chế của bóng đen.
Võ giả cấp Vực Chủ rõ ràng không dễ khống chế như vậy, lúc trước võ giả tộc Xà Nhân một lát đã bị khống chế, còn lúc này Đan Ba còn đang giãy giụa.
Phía xa, sắc mặt đám người Vạn Đông vô cùng nặng nề, không ngờ bóng lớn màu đen kia lại chọn khống chế cường giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân kia.
Nữ vương tộc Xà Nhân hơi thấy vui khi người gặp họa, Đan Ba này cũng có ngày hôm nay, bình thường kiêu căng cỡ nào, bây giờ lại thua trong tay bóng lớn màu đen này.