Mấy người đều lắc đầu, ánh mắt nhìn về chỗ sâu trong ao máu, bọn họ không khỏi âm thầm suy đoán, Vương Đằng rốt cuộc có thể kiên trì mấy ngày.
Trong khi mọi người đang chờ đợi, thời gian lại qua hai ngày, Đồng Ân đi ra từ trong ao máu, mặt cười long lanh trong sáng, mang theo một chút vui sướng, khi nhìn thấy mọi người thì cười hì hì nói: “Tất cả mọi người đã đi ra!”
“Ngươi, tên này lại kiên trì được mười hai ngày!” Duy Na trực tiếp vòng tay cổ nàng, làm một khóa cổ, miệng than thở nói.
“Chị Duy Na, mau buông ta ra, sắp hít thở không thông, hơi…” Đồng Ân giãy giụa hai lần, thè đầu lưỡi mềm mại ra, đầu gục xuống, giả chết.
“Ngươi đứa bé lém lỉnh này!” Duy Na điểm lên trán nàng, dở khóc dở cười buông nàng ra.
“Hì hì.” Đồng Ân không thèm để ý, cười hì hì, ôm cánh tay Duy Na nhìn xem mọi người, lại ngây ngẩn cả người: “Vương Đằng còn chưa đi ra sao?”
“Chưa đâu!” Mọi người lắc đầu, không hề ngoài ý muốn nàng sẽ hỏi như vậy.
Gần như mỗi người đi ra, không nhìn thấy Vương Đằng đều sẽ hỏi một câu như vậy.
Chủ yếu ở chỗ Vương Đằng thật sự là một ngoài ý muốn vĩ đại siêu cấp bên trong bọn họ.
Chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ, lại lấn át tia sáng của bọn họ một nhóm võ giả cấp Vực Chủ.
Phong Mạch ở xa xa hơi chán nản, đù má đều là võ giả cấp Vũ Trụ, vì sao người ta được một nhóm võ giả cấp Vực Chủ nhớ thương, còn hắn lại chỉ bị quên lãng trong góc xó.
Không có thiên lý!
Hắn cảm thấy mình gặp được Vương Đằng chính là sai lầm, bị đả kích khắp nơi, đều sắp bị đả kích đến không còn lực nhúc nhích nữa.
“Tên kia thật sự ghê gớm!” Ánh mắt Đồng Ân kinh dị, nhìn vào chỗ sâu trong ao máu.
“Lại nói hình như cô gái tộc Xà Nhân kia cũng chưa đi ra.” Duy Na đột nhiên nói.
“Đúng vậy.” Đồng Ân phản ứng kịp, gật đầu nói: “Nhưng dù sao người ta cũng là võ giả cấp Vực Chủ đỉnh phong, hơn nữa còn là tộc Xà Nhân, chắc chắn có mối quan hệ gì đó với tộc Naga này.”
“Không phải ao máu này là do nàng và Vương Đằng cùng nhau phát hiện ra sao, có lẽ ao máu này tồn tại ý nghĩa đặc thù nào đó đối với nàng.” Duy Na trầm ngâm nói.
“Tộc Xà Nhân, tộc Naga… có khi tộc Xà Nhân của thế giới Thực Độc này có được một chút lực lượng huyết mạch của tộc Naga.” Tất Nghiêu nói.
“Các ngươi nói cô gái tộc Xà Nhân kia có phải phản tổ không?” Đồng Ân hỏi.
“Phản tổ, chỉ e không dễ dàng như vậy.” Duy Na nói.
“Khó mà nói, nếu thật sự dễ dàng phản tổ như thế, những tộc Xà Nhân này đã sớm phản tổ rồi, có lẽ học viện tinh không cũng sẽ thật vui vẻ tiếp nhận bọn họ.” Tất Nghiêu nói.
“Phải nhìn xem tạo hóa của nàng nữa, nàng tương đối may mắn, đụng phải học đệ Vương Đằng, còn dẫn nàng đến nơi đây, bằng không muốn vào ao máu này, chỉ sợ những tộc Xà Nhân này không cần nghĩ nữa.” Đồng Ân cười nói.
Đang nói, một hồi tiếng nổ đột nhiên vang lên trong ao máu.
Mọi người không khỏi kinh hãi, vội vàng nhìn vào chỗ sâu trong ao máu.
Chỉ thấy trong lớp sương mù kia có một ảo ảnh cự mãng kinh khủng chợt dâng lên, xoay quanh trên không ao máu, ngửa đầu phát ra tiếng rít gào.
“Đó là…” Đám người Đồng Ân khiếp sợ không thôi.
“Sẽ không phải là thật sự phản tổ đấy chứ?” Viên Bạch nuốt ngụm nước bọt nói.
Không có ai trả lời hắn, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm không chớp mắt vào chỗ sâu trong ao máu.
Một bóng dáng vô cùng xinh đẹp nổi lên từ trong ao máu, được ảo ảnh cự mãng bao phủ, khí thế uy nghiêm, oai phong mà không cho phép xâm phạm.
Trên người nàng khoác lụa mỏng, nửa người dưới là một đoạn thân rắn, nhẹ nhàng đong đưa trong không trung, lại lộ ra một cảm giác hấp dẫn khác loại.
Uy nghiêm và xinh đẹp, hai loại khí chất khác nhau giống như kết hợp hoàn mỹ vào cùng một chỗ, khiến người ta say mê.
Đẹp quá!
Đám người Tất Nghiêu, Viên Bạch nhìn ngơ ngác.
“Ực ực!”
Một tiếng nuốt nước miếng vang lên từ trong đám người, cũng không biết là ai phát ra.
“Xong rồi! Xong rồi!” Đồng Ân đột nhiên che mắt lại.
“Sao thế?” Duy Na lấy lại tinh thần, vội vàng nhìn về phía nàng.
“Thật đẹp, ta sợ ta không nhịn được thích chị gái tộc Xà Nhân này.” Đồng Ân nói.
“…” Mọi người cạn lời.
Xin chú ý đến giới tính của ngươi có được không!
Đó không phải ngươi có thể thích.
Tỷ khống còn chưa tính, thích phụ nữ khác là thế nào?
Chẳng lẽ định di tình biệt luyến sao?
Đám người Vạn Đông nhìn Đồng Ân với sắc mặt kỳ quái, con nhóc này thật quá đáng, lại thích phụ nữ, đây chẳng phải lãng phí tài nguyên sao?
Nhưng bọn họ lại nhìn thoáng qua nữ vương tộc Xà Nhân, kể cả Đồng Ân không thích, đoán chừng bọn họ đều không có hy vọng.
Nữ vương tộc Xà Nhân này là người do Vương Đằng mang đến, hình như quan hệ giữa hai người không tệ.
Thì ra là thế!
Bọn họ đột nhiên đã tỉnh ngộ!
Vương Đằng tên kia quả nhiên tâm tư không thuần, một cô gái tộc Xà Nhân xinh đẹp như vậy, nếu nói hắn không có tâm tư gì, đánh chết bọn họ đều không tin.
Hơn nữa thân phận của cô gái tộc Xà Nhân này thật sự không đơn giản, người ta là nữ vương của bộ tộc.
Đù má!
Nữ vương tộc Xà Nhân!
Kêu một nữ vương ái mộ mình, còn có chuyện nào có cảm giác thành tựu hơn điều đó không?
Nếu Vương Đằng biết được đám người này nghĩ cái gì, chắc chắn sẽ phun nước miếng đầy mặt bọn họ, vu khống, đây hoàn toàn là vu khống, hắn căn bản không phải hạng người kia.
Giữa không trung, ảo ảnh cự mãng duy trì một lúc, cuối cùng chậm rãi tiêu tán, nữ vương tộc Xà Nhân hạ xuống, thân xà ở nửa người dưới nhẹ nhàng đong đưa, điểm vào trong ao máu, đã xuất hiện ở bên bờ.
“Chị gái này, ngươi đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch sao?” Đồng Ân lập tức thò tới, mặt dày hỏi.
“…” Mọi người.
Cô nhóc này sẽ không phải thật sự đang có ý đồ lệch lạc gì đấy chứ?
Nữ vương tộc Xà Nhân hơi sửng sốt, trước đó nàng và những Nhân tộc đến từ bên ngoài này chưa hề nói một câu, lúc này lại có người chủ động đến nói chuyện với nàng, khiến cho nàng không khỏi cảm thấy hơi kỳ quái.